Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRÌ HỮU - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-05-30 12:15:16
Lượt xem: 877

16.

 

Sáng sớm hôm sau, Trì Hữu gọi cho bác sĩ Hứa hỏi khi nào thì có thể ngừng uống thuốc. 

 

Bác sĩ Hứa yêu cầu anh đến bệnh viện, kiểm tra xong mắng anh, cuối cùng yêu cầu anh uống thuốc thêm một tháng nữa rồi đến bệnh viện kiểm tra lại, còn dặn dò anh trong một tháng này không được làm gì quá phận.

 

Trì Hữu ngoài miệng đồng ý, buổi tối như thường lệ đến phòng ngủ chính, anh không làm gì mà chỉ ôm tôi ngủ. 

 

Ôm ấp thường rất dễ xảy ra chuyện.

 

Cuối cùng, vẫn bị tôi đưa đến phòng ngủ phụ. 

 

Ngày khám lại rất mau cũng tới. 

 

Trong phòng khám, bác sĩ Hứa bắt mạch cho Trì Hữu. 

 

"Mạch đập không tệ, gần đây cậu cũng tập thể dục đúng không?" 

 

Trì Hữu gật đầu.

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Thực ra, anh ấy vẫn luôn tập luyện, tối qua khi anh ấy ôm tôi, tôi cảm nhận được cơ bụng sáu múi của anh ấy. 

 

“Thè lưỡi ra cho tôi xem.” 

 

Trì Hữu ngoan ngoãn mở miệng. 

 

Bác sĩ Hứa nhìn, cười nói: “Có thể ngừng thuốc, nhưng tốt nhất là sau nửa tháng nên quan hệ, nếu không sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả điều trị.” 

 

“…” 

 

“Cậu, biểu cảm này là sao ?” Bác sĩ Từ chặc lưỡi: "Nhìn xem, cậu thật nóng lòng, cậu sợ Tiểu Chiêu chạy mất." 

 

Trì Hữu hơi đỏ mặt, im lặng. 

 

Tôi cũng đỏ mặt, vội vàng nói: “Tôi biết bác sĩ Hứa, chúng tôi sẽ làm theo lời khuyên của bác sĩ.”

 

17.

 

Sau khi từ bệnh viện trở về, tôi nghiêm túc làm theo lời khuyên của bác sĩ, không cho Trì Hữu lên giường của mình, tôi cũng cố gắng tránh tiếp xúc gần với anh ấy để anh ấy không cảm thấy khó chịu. 

 

Kết quả là người này luôn cảm thấy bị đối xử bất công, luôn nhìn tôi như một người phụ nữ đầy oán hận. 

 

Ngày tháng trôi qua, ngày hôm đó, công ty tổ chức tiệc tối, trên bàn ăn, các thực tập sinh mới đang nâng cốc chúc mừng. 

 

Tôi cũng đã được kính vài ly. 

 

Trì Hữu đã gửi cho tôi một tin nhắn WeChat hỏi tôi khi nào bữa tiệc tối sẽ kết thúc. 

 

Tôi trả lời: [Sẽ sớm thôi. ] 

 

[Được rồi, anh sẽ đến đón em.] 

 

[Được rồi, ban đêm trời hơi lạnh, mặc thêm quần áo vào đi.] 

 

[Ừm.]

 

Ăn tối xong, Trì Hữu vẫn chưa tới, nói trên đường đang tắc đường. 

 

Ở cổng khách sạn, mọi người đang chuẩn bị chuyển sang KTV. 

 

Lần trước đồng nghiệp nam đi công tác ở Bắc Thành cùng tôi hỏi tôi có đi không. 

 

Tôi lắc đầu. "Vậy để tôi đưa em về nhà." 

 

"Không, chồng tôi đến đón tôi." 

 

Anh ấy có vẻ ngạc nhiên: "Em kết hôn rồi à? Chuyện xảy ra khi nào.?” 

 

“Vào tháng 8 vừa rồi." 

 

Một chiếc ô tô màu đen dừng lại trước mặt chúng tôi. 

 

Ngay sau đó, cửa hàng ghế sau bị đẩy ra, Trì Hữu bước xuống xe với đôi chân dài bước tới chỗ tôi, quàng tay qua vai tôi như thể đang tuyên bố chủ quyền của mình. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tri-huu/chuong-6.html.]

 

“Đi thôi, vợ.”

 

18.

 

Sau khi lên xe, Trì Hữu ôm tôi vào lòng, giọng chua chát nói: “Em có quan hệ tốt với đồng nghiệp nam đó à?” 

 

“Không, chỉ là một đồng nghiệp bình thường thôi.” Tôi mỉm cười nói: “Anh ghen à?” 

 

Anh không nói, quai hàm căng thẳng. 

 

Tôi tiến tới hôn anh: “Thật sự chỉ là một đồng nghiệp bình thường mà thôi, em nói với anh ta rằng em đã có chồng rồi.” 

 

Anh sửng sốt, tai hơi đỏ lên: “Em nói lại được không?” 

 

“Cái gì?”

 

“Gọi chồng." 

 

"..." Tôi liếc nhìn người tài xế trước mặt, sau đó cảm thấy có chút ngượng ngùng, ghé vào tai anh thì thầm: "Về đến nhà em sẽ gọi cho anh nghe." 

 

“Được”

 

Không biết có phải vì uống quá nhiều, nên không lâu sau tôi đã chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của Trì Hữu. 

 

Khi tôi tỉnh lại thì đã về đến nhà, Trì Hữu đang cõng tôi lên lầu. “Em tỉnh rồi à?” 

 

Tôi ậm ừ, “Em nặng lắm à?” 

 

“Không, em rất nhẹ, em cần ăn nhiều hơn.” 

 

Rất mau cũng đến phòng, anh đặt tôi lên giường, ngồi xổm xuống giúp tôi cởi giày. 

 

Tôi nhìn cái đầu đen của anh ấy vô thức đưa tay ra chạm vào nó. 

 

Đúng như tôi tưởng tượng, mềm mại và mịn màng. 

 

Trì Hữu sững người, ngẩng đầu lên nhìn tôi. 

 

Không ai trong chúng tôi nói chuyện trong một lúc. Chỉ cần nhìn nhau bầu không khí trở nên ái muội.

 

Tôi đang định rút tay lại, nhưng giây tiếp theo, tôi đã bị một bàn tay ấm áp giữ lại. 

 

Đầu dưới bàn tay chủ động cọ vào lòng bàn tay tôi, một đôi mắt trong veo nhìn tôi thật sâu. 

 

Tim tôi chợt run lên, tôi còn chưa kịp phản ứng thì Trì Hữu đã hơi đứng dậy, một tay ôm má tôi hôn lên. 

 

Nhưng rất nhanh, hơi thở liền rút lui một chút. 

 

Trì Hữu áp trán tôi, đưa tay xoa má tôi: “Hôm nay là ngày thứ mười sáu.” 

 

“Sao vậy?” tôi không phản ứng.

 

“Ngày cởi bỏ lệnh cấm.” 

 

“…” 

 

Đôi môi của Trì Hữu một lần nữa lại dán vào môi tôi, anh mơ hồ hỏi: “Vậy có được không?” 

 

Trong lúc say, tôi quàng tay qua cổ anh dùng chút ý thức còn sót lại ừ một tiếng. 

 

Trong lúc ngơ ngác, tôi nghe thấy giọng nói khàn khàn của Trì Hữu: “Vợ yêu, em còn nhớ những lời mình nói trên xe không?” 

 

Tôi nghẹn ngào, nước mắt lưng tròng. 

 

Nhưng anh ấy luôn tìm ra cách để khiến tôi phải nói chuyện. 

 

Cuối cùng, tôi không nhớ mình đã bị dụ dỗ gọi “chồng” bao nhiêu lần. 

 

Tôi chỉ nhớ rằng sau đó chúng tôi ôm nhau trên giường. 

 

Đang buồn ngủ, tôi nghe thấy Trì Hữu nhẹ nhàng nói vào tai tôi: “Lê Chiêu, anh yêu em.”

 

 

Loading...