Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trạng Nguyên, Hôm Nay Đã Tìm Thấy Phu Nhân Chưa? - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2025-01-10 22:40:08
Lượt xem: 3,039

Ta rời khỏi thư phòng, thức khuya vá mấy bộ quần áo, kim đ.â.m vào ngón tay, chảy ra một chuỗi máu.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ta cho vào miệng mút, cảm giác đau đớn nhẹ khiến tinh thần đang tản mạn của ta tập trung lại.

Trước đây gửi thư cho Tô phủ đòi tiền đều không có tin tức.

Ta không hiểu tại sao cha lại muốn kết giao với Lăng Diễn, nhưng lại không bằng lòng bỏ ra chút tiền này.

Ta đặt quần áo xuống, lấy ra đồ cưới của mình.

Khi xuất giá, Tô gia cho ta một ít đồ, ta vốn định giữ lại, sau này đón nương ra ngoài, mở cho bà một cửa hàng nhỏ.

Nhưng cũng phải đón được ra ngoài mới tính tiếp.

Lăng Diễn cần phải tĩnh tâm ôn thi.

Ngày hôm sau, ta đi cầm một chiếc vòng ngọc, đổi lấy hai mươi lượng bạc, đủ dùng trong một thời gian dài.

Lăng Diễn cầm túi tiền kia, không những không lộ ra vẻ cảm kích, ngược lại còn sa sầm mặt mày.

"Bây giờ có tiền rồi, chàng an tâm ở nhà đọc sách, chuyện trường học để cho thôn trưởng lo liệu."

Hắn nắm chặt tay, nhìn ta chằm chằm. Không hỏi số tiền này từ đâu ra, hơi gật đầu với ta.

Hắn chuyên tâm đọc sách, ta thay đổi cách hầm canh tẩm bổ cho hắn.

Lăng mẫu cũng ít ý kiến với ta hơn, rất ít khi bắt bẻ ta.

Gần đến ngày thi, Tô phủ có người tới, cha đích thân tới.

Ông ta tưởng rằng sự xuất hiện của mình sẽ là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, cứu người trong lúc nước sôi lửa bỏng, nhưng không ngờ Lăng Diễn vẫn không kiêu ngạo không nịnh nọt, tình hình cũng không tệ hại như trong thư ta miêu tả.

Thậm chí, Lăng Diễn còn không nhận số tiền kia của ông ta.

Ánh mắt cha nhìn ta mang theo sự dò xét và không vui.

Ta thầm nghĩ con cáo già này cứ thích chơi đùa tâm cơ, đợi ông ta xuất hiện như thần binh từ trên trời giáng xuống, thì nửa người Lăng Diễn đã chôn xuống đất rồi.

Trước khi đi, ông ta muốn nói chuyện riêng với ta.

Ta vào trong xe ngựa của ông ta, trong xe ngựa sạch sẽ ngăn nắp, ta vừa bước lên đã giẫm ra một lớp bụi.

"Lăng Diễn đối xử với con thế nào?"

Ta cúi đầu trả lời: "Hắn đối xử với con rất tốt."

Một lúc lâu không có âm thanh, ta len lén hé mắt nhìn ông ta, trong đôi mắt sâu thẳm kia, ta không nhìn ra được ông ta hài lòng hay không hài lòng.

"Nhưng mà, Lăng Diễn chưa từng động vào con, nghĩ rằng trong lòng hắn vẫn chỉ có tỷ tỷ."

Ông ta vẫy tay, bảo ta xuống xe.

Ta đi ra ngoài, sau lưng đã toát mồ hôi lạnh.

Ít nhất cũng không trách mắng ta, điều này chứng tỏ ta làm không tệ.

Ta thở phào nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trang-nguyen-hom-nay-da-tim-thay-phu-nhan-chua/chuong-6.html.]

Mà sau ngày hôm đó, trong thôn bắt đầu lan truyền tin đồn.

Ta trở thành người trong miệng người khác chưa xuất giá đã tư thông với nam tử, thậm chí còn nói rõ ta ở góc cửa nào trong Tô phủ qua lại với người ta.

Danh tiếng của ta bị hủy hoại hoàn toàn.

8

Ta biết rõ đây là tin đồn do cha sai người tung ra.

Ông ta muốn khống chế ta, uy h.i.ế.p ta, tỏ rõ ông ta có thể dễ dàng bóp c.h.ế.t ta.

Lăng Diễn chưa từng nhắc tới tin đồn này, một lòng một dạ đọc sách, cũng có thể là căn bản không quan tâm.

Nhưng có mấy bà thím nhiều chuyện đến nhà nói với Lăng mẫu.

Ta lơ đãng nhóm lửa nấu cơm, đợi đến khi cơm chín, bà thím kia vẫn chưa đi, ở lại xem kịch hay.

Lăng mẫu lạnh lùng nhìn ta: "Tin đồn gần đây là sao?"

Bà thím kia thêm dầu vào lửa: "Đúng vậy, có hiểu lầm thì nói rõ sớm, cứ mập mờ như vậy, ảnh hưởng đến danh tiếng biết bao."

Ta thở dài một hơi.

Tin đồn này không phải giả.

Nhưng ta giao dịch với người ta chỉ là để đổi lấy một số đồ dùng cần thiết.

Nửa thật nửa giả mới khiến người ta khó làm sáng tỏ.

"Con..."

Ánh mắt đen láy của Lăng Diễn quét về phía người kia: "Nàng ấy là thê tử ta cưới hỏi đàng hoàng, ta biết nàng ấy là người thế nào, không cần nàng ấy phải chứng minh phẩm hạnh của mình với bất kỳ ai, cũng không cần ngươi phải dạy đời."

Mặt bà thím kia lúc xanh lúc trắng, ngượng ngùng mở miệng: "Ta cũng là có lòng tốt, lỡ như ngươi bị che mắt thì sao?"

Lăng Diễn hơi nghiêng người, nhường đường: "Không tiễn."

Bà thím kia mặt mày hằm hằm, lẩm bẩm không biết người tốt kẻ xấu, tức giận rời đi.

Ta ngơ ngác nhìn hắn, có chút xuất thần.

"Mẹ nếu không có việc gì làm thì an tâm tĩnh dưỡng, đừng có tin người này người nọ, gió chiều nào che chiều ấy."

Sắc mặt Lăng mẫu cũng trở nên khó coi.

Lăng Diễn nhìn về phía ta.

Ta chớp chớp mắt, đến lượt ta rồi sao?

"Thật ra con..."

"Ăn cơm."

"Ồ."

Hắn không hỏi ta sao?

 

Loading...