Trăng Mờ - 31
Cập nhật lúc: 2025-03-03 15:24:39
Lượt xem: 9
Một cái bóng trắng lù lù xuất hiện trước mặt Hạ, cô ta là chủ nhân của mái tóc dài này. Đã quỷ nước lại còn có bộ tóc dài đúng là kinh khủng khiếp, còn chưa kịp g.i.ế.c ai thì đã hù cho họ đến trước vì sợ rồi. Nhưng không hiểu sao, ngay lúc này Hạ lại nghĩ ngay đến cái tên quen thuộc, Tú.
Hạ ú ớ câu Tú trong miệng, và Tú xuất hiện thật. Giờ Hạ bắt đầu tự khâm phục mình, phán đoán của bản thân rất là chính xác, ngay từ lúc đầu gặp Tú cô đã nghĩ Tú là ma nữ tóc dài, và đúng như thế thật. Hạ vẫy vẫy tay ra hiệu cho Tú thu lại mái tóc dài của cô ta, đợi khi tóc ra khỏi miệng hết Hạ mới nôn ọe mấy cái rồi nói: “Cô quả thật là ma nữ tóc dài à. Ha ha ha!”
“Này cô, tôi cho cô quay về thời này không phải để cô nhiều chuyện đâu. Tôi đưa cô về để cô tìm lại kí ức của mình, cho anh ấy một lời giải thích.”
Tú lạnh lùng nói, Hạ trợn to mắt không thể tin được nói: “Tôi oan hơn Đậu Nga được chưa, rõ ràng cô có thể dùng cách bình thường hoặc nói cho tôi biết trước. Cô cứ đùng cái dọa c.h.ế.t tôi thế này thì tôi còn đâu tâm trí mà nhớ lại quá khứ kia chứ.”
“Ở thời đó tôi là con người nên không phải tôi trực tiếp đưa cô về đây mà nhờ mấy con quỷ khác làm. Nếu tôi làm thì đã mạnh bạo hơn nữa rồi chứ không phải nhẹ nhàng như vậy đâu.”
Thấy Tú dửng dưng như không, Hạ quên đi thắc mắc mà chỉ trỏ nói: “Cô…tôi…”
Không nói nên lời, Tú cũng không quan tâm, thấy cô ta búng tay một cái, Hạ còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì một cái bóng lù lù xuất hiện trước mặt.
“Đù…mé!”
Đây là phim kinh dị được phát sóng trực tiếp hả trời. Hạ chửi thề không xong khi bắt gặp cái mặt trắng trợt cùng hai mắt trắng dã lù lù xuất hiện ngay trước mặt mình. Chẳng ai xa lạ vào đây nữa, chính là cái con quỷ nhỏ đã thôi miên gì đấy để dắt Hạ xuống sông hôm qua đây mà.
Chương 19
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trang-mo/31.html.]
“Hóa ra mấy người cùng một giuộc à?”
Nghe Hạ hỏi, Tú lạnh lùng nói: “Không quan trọng, cái quan trọng là cô phải tìm lại được kí ức của mình, xem thử sử mạnh kia của cô có còn dùng được nữa không?”
“Sức mạnh gì?”
“Sức mạnh gì tới lúc đó cô sẽ tự hiểu. Bây giờ khôn hồn thì cô hãy cố gắng nhớ lại đi.”
Hạ bực mình lắm rồi, cô nói: “Tóm lại mục đích của mấy người là cái gì, sau lại cố chấp với cái quá khứ đó như vậy. Nếu như các người đã giỏi giang như thế thì sao không tự tìm hiểu đi, sao lại bắt tôi làm gì. Nếu như tôi là tội đồ vậy g.i.ế.c tôi luôn cho rồi.”
Tú tức đến trắng mặt hơn nữa, cô ta rất muốn nói cái gì đó nhưng lại thôi. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Tú nói: “Tóm lại thiên cơ bất khả lộ, ở đây tai vách mạch rừng, tôi không thể nói cho cô hiểu. Nhưng không lâu nữa đâu, cô sẽ hiểu tất cả.”
“Này, nếu tôi đã bị về đây rồi, nếu như những chuyện này đều là tại tôi nên mới xảy ra thì xem như cho tôi thay đổi tương lai có được không. Tôi chịu nhận hết tội, nhưng xin đừng để mấy con quỷ nước kéo chân bất kì người nào nữa.”
Trước sự nhiệt tình của Hạ, trên mặt Tú có chút khó xử, cô ta nói: “Cô chỉ cần nhớ một điều, con người này không phải do chúng tôi kéo chân. Cô, vẫn nên cẩn thận hơn nữa, có rất nhiều chuyện xảy ra không phải do bọn tôi làm đâu.”
Hạ trồi lên mặt nước, cô sặc sụa mấy cái rồi lấy tay vuốt nước trên mặt. Bên dưới có người đang vẫy nước, hóa ra là một thanh niên “cường tráng” nhảy xuống nước suýt c.h.ế.t chìm, làm mấy người khác phải xuống cứu. Hạ quay đầu nhìn bà thầy cúng ngụ ý hỏi bà ta xem có cần cô xuống cứu không, nhưng sau đó cô lại tự lắc đầu, chắc sẽ cứu được thôi, vì Tú không cho người kéo chân họ. Ban nãy có lẽ cô ta tạo xoáy nước để ngăn cản người khác tiếp cận cuộc nói chuyện của họ nên thanh niên kia mới đuối nước thôi…
“Cứu với!”
Dù sao những thứ vừa rồi cũng chỉ có cô nghĩ trong đầu, chứ đâu phải sự thật như thế. Chưa kịp thở thì đã nghe bà thầy cúng gọi giật ngược, Hạ lại quay ra nhảy xùm xuống sông. Vừa nhảy xuống thì Hạ kinh hồn liền, mấy lần trước nhìn thấy những thứ kinh dị dưới sông bò lên dù sao cũng chỉ là mơ màng, lần này nhìn rõ mồn một những cái xúc tu đen xì nhớp nháp từ dưới đáy sông ló lên đang quấn chặt lấy chân mấy thanh niên kia thì Hạ nhất thời cũng không biết làm sao.