Trăng Mờ - 25

Cập nhật lúc: 2025-03-03 15:22:58
Lượt xem: 17

 

Ngày bọn họ bị dân làng xử tử, trói lại chuẩn bị thả xuống nước thì đột nhiên có người đến, anh ta là một phú hộ, sớm đã để mắt tới dung mạo của người em gái nên muốn cưới cô về. Có anh ta lên tiếng, dân làng không dám cãi lại. Thế nhưng em gái cầu xin anh ta cứu lấy người anh trai khổ mệnh của mình thì anh ta lại không đồng ý.

 

Khi ấy người em gái sống c.h.ế.t muốn theo anh trai mình, nhưng anh cô gái lại không đồng ý, dù sao sống được một người là may mắn một người, không thể đề mất cơ hội được sống của cô được. Dày công thuyết phục, cuối cùng em gái cũng đồng ý lấy phú hộ. Trước khi anh trai mình bị thả xuống nước, cô đã thì thầm vào tai, hứa hẹn rằng nhất định sẽ quay lại cứu anh. Dù sao anh ấy thoạt nhìn có vẻ như sắp c.h.ế.t đến nơi nhưng sức mạnh trong người có thể duy trì sự sống vài tháng.

 

Và cứ như thế, anh trai đã mong chờ. Ngày này qua tháng nọ, năm nọ đến năm kia, dần dà, anh đã rơi vào tuyệt vọng. Có lẽ người em gái đang sống rất tốt trong nhung lụa, cô sớm đã quên đi quá khứ của mình, quên người anh trai đáng thương, không có trái tim nhưng vẫn ôm hy vọng chờ đợi em gái quay lại cứu mình. Thà rằng đừng hứa, đừng hẹn, như thế sẽ không có người phải ôm hy vọng để rồi chờ đợi trong sự tuyệt vọng.

 

Trăm năm trôi qua, anh trai không biết em gái mình còn sống hay đã chết, nhưng anh biết chắc chắn một điều, cô ấy đã quên đi anh rồi.

 

Khi phẫn nộ và thất vọng quá lớn, người anh trai đã từng rất lương thiện ấy hóa thành quỷ sông, anh ta dấy lên một trận mưa m.á.u khốc liệt.

 

Hạ giật mình tỉnh dậy, nhưng cũng chưa chắc là đã tỉnh dậy. Nhưng mặc kệ là có tỉnh dậy hay chưa, khi vừa nhìn thấy Tú thì cô liền tóm lấy Tú rồi hỏi: “Anh ta là ai, cái con quỷ sông ấy?”

 

Ai mà có ngờ được nhìn Tú có vẻ mềm yếu vậy nhưng hết cầm d.a.o đ.â.m thì lại tới tát. Hạ bị cú tát trời giáng, à không là “Tú giáng” mới đúng. Ngã lăn quay, cô vừa ôm mặt đau điếng nhìn lên thì bắt gặp vẻ mặt vô cùng khó coi của Tú. Tú cáu gắt nói: “Cô không biết con quỷ sông đó là ai à. Đó chính là anh trai của cô đấy, con người phản bội.”

 

Khuôn mặt Hạ hoang mang, ngây thơ vô số tội kiểu như có ai biết gì đâu chứ, tự nhiên cái đánh người ta.

 

Quỷ sứ hà!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trang-mo/25.html.]

“Ơ…”

 

Hạ nói không thành tiếng, lại ăn ngay cú liếc của Tú, Tú nói: “Cô đã nhìn thấy gì rồi, chẳng lẽ cô vẫn chưa rõ sao?”

 

“Tôi có thấy, nhưng…”

 

Hạ đột nhiên bừng tỉnh, cô như không thể nào tin được nói: “Chẳng lẽ…tôi chính là người em gái song sinh đó ư. Tôi chính là cái người đã theo chồng giàu có…tôi chính là…”

 

Nếu thật sự Hạ là người em gái song sinh đó, Hạ là người đã theo chồng giàu, đã hứa hẹn quay lại cứu lấy người anh trai nhưng cuối cùng lại biệt vô âm tính. Nếu như vậy, cô chính là người đã hại anh trai biến thành quỷ sông, và cô chính là ngọn nguồn của tất cả mọi việc. Vậy nên, việc cô quay trở lại đây có lẽ là một sự sắp xếp của “anh trai” từ kiếp trước của mình.

 

“Đúng vậy, chính là cô. Vậy nên tốt nhất là cô hãy cho một lời giải thích rõ ràng, nhưng trước mắt, trái tim mà cô nợ của anh trai mình nhất định phải trả lại.”

 

Tú lạnh lùng nói, Hạ cũng gật gù, sau đó lại giật mình đưa tay ngăn lại, cô nói: “Khoan, dừng. Này cô, cô là ai mà lại dám quyết định hả. Tôi tuy rằng lần đầu gặp phai loại chuyện tà ma ngoại đạo này nhưng mà tôi vẫn rất tỉnh táo nhé. Tôi là người học y, chẳng lẽ vô duyên vô cớ đùng đùng tôi lại mổ trái tim đưa cho người ta à, vậy tôi c.h.ế.t luôn rồi còn gì?”

 

“Cô không hiểu, cô…”

 

“Tôi cái gì hả bà cô mặt trắng kia. Cô định nói tôi là thần gì đó à. Bà cô của tôi ơi tôi nói này, nếu như tôi mà có là thần gì đó đi chăng nữa thì cũng đã là từ cái kiếp nào rồi. Cô nhìn đi, tôi đi đầu thai mấy kiếp rồi, mà kiếp này tôi còn học y nữa, tôi theo tín ngưỡng vô thần đấy.”

 

Nói nhanh nói vội cho Tú hiểu như thể sợ bị Tú m.ó.c t.i.m tới nơi, Hạ nghỉ mệt dở dốc mấy cái rồi nói tiếp: “Được, tôi xem như cô nói chuyện là có thật đi, tôi cũng đã trải qua nhiều chuyện ma quái ở cái chốn này rồi, nhưng cô phải nói với đằng ấy, cho tôi thời gian để tôi tự mình kiểm chứng xem sự thật rốt cuộc là như thế nào rồi cũng không muộn có đúng không. Dù sao nếu như cô nói thì cũng đợi mấy trăm năm rồi, bảo đằng ấy đợi thêm mấy ngày nữa, cho tôi ngủ yên một giấc trước đã, tôi phải lấy lại sức mới được.”

 

Loading...