Trăng Mờ - 24
Cập nhật lúc: 2025-03-03 15:22:39
Lượt xem: 16
Tú đ.â.m trượt thì không có nghĩa là cô sẽ bỏ cuộc, d.a.o thứ nhất Hạ né được, d.a.o thứ hai thì Hạ lại chụp được. Nhưng trong lúc hai bên giằng co Hạ đã mơ hồ, trí óc nhảy lên một cảnh tượng, đó chính là cảnh tượng Hạ bị Tú moi t.i.m ra khỏi lồng ngực. Nhưng để làm gì, Hạ biết chắc rằng những cảnh tượng đó không đơn thuần, mà nó phải ẩn chứa một điều nào đó liên quan tới tất cả những chuyện này.
Nhưng giằng co đâu được mấy phút, nhìn Tú trông ốm yếu xanh xao thế kia nhưng lại có sức mạnh kinh khủng. Hạ mà giằng co tí nữa để nhìn cảnh tượng kia thì có mà ăn d.a.o tới nơi. Dao thứ ba, Hạ bỏ của chạy lấy người, Tú không đuổi theo, nhưng Hạ bị đánh ngất.
Trước khi lịm đi, Hạ chỉ mơ hồ nghe thấy một câu “Quăng nó xuống sông”, sau đó thì hoàn toàn ngất đi.
Ai có ngờ đâu, bị đánh ngất lại hay, Hạ lại có thể tiếp tục xem bộ phim đang chạy trong đầu. Sau khi đ.â.m con d.a.o kia vào lồng n.g.ự.c Hạ, Tú đã không chần chừ đục lỗ moi t.i.m cô ra. Hạ cúi đầu nhìn xuống nơi lồng n.g.ự.c mình đã thủng một lỗ trống hoác, m.á.u tươi chảy xuống không ngừng, cảm giác đau đớn không có câu từ nào diễn tả được. Trong cơn đau đến hoang dại, Hạ lí nhí hỏi một câu: “Tại sao…Tú lại làm vậy?”
“Mày phải trả trái tim lại cho anh ấy, nó vốn dĩ là thuộc về anh ấy.”
Ủa là sao, tự nhiên trái tim cha sinh mẹ đẻ ra dùng tới giờ hai mươi mấy năm lại bị đòi, nói hổng phải là của mình, có lý không chứ. Dường như nghe được tiếng lòng của Hạ, Tú lạnh lùng nhìn cô rồi nói tiếp: “Không phải của mày đâu, cho mày mượn mấy trăm năm là đã quá đủ rồi. Bây giờ thời gian đã định, vật phải về với chủ.”
“Này này, moi t.i.m ra thì c.h.ế.t là chắc rồi. Nhưng mà trước khi c.h.ế.t Hạ có thể hỏi là trái tim này phải trả cho ai không. Dù sao c.h.ế.t rồi cũng phải làm con ma rõ ràng chứ có đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trang-mo/24.html.]
Hạ huơ huơ tay cố gắng chống chế, thật sự là cô nghĩ nếu như không thể thoát khỏi kiếp nạn này, số mệnh định sẵn phải c.h.ế.t bị moi t.i.m ở xứ người thì cũng phải c.h.ế.t cho rõ nguyên nhân chứ. Nếu như c.h.ế.t mờ mịt như vậy sao mà cô đi đầu thai được, chắc là cô ở đây quanh quẩn làm cô hồn dã quỷ luôn quá.
May mà có biến thành quỷ dữ Tú vẫn còn tốt bụng, đã đáp ứng yêu cầu của Hạ. Rất nhanh sau đó, Hạ đã được nhìn thấy những gì muốn thấy. Giống như phim chuyển cảnh, Hạ lại thấy cảnh tượng một đôi nam nữ trông giống hệt nhau đang bị đẩy xuống nước. Ơ, cảnh tượng này trông quen quen, Hạ đã nhìn thấy một lần rồi. Tua lại, phim tua ngược lại, như thể được quay về cảnh tượng mấy trăm năm trước.
Khi ấy vẫn còn là thời phong kiến, chỉ là không biết thuộc triều đại nào. Hóa ra bộ quần áo kì lạ mà Hạ đã thấy lần trước là của mấy trăm năm trước. Khi ấy không biết xảy ra chuyện gì mà quan binh lại vây đến cướp bóc g.i.ế.c chóc dân chúng. Cặp song sinh một nam một nữ giống hệt nhau kia đang dìu dắt nhau tránh quan binh, thế nhưng nơi này xung quanh đều là sông nước mênh mông, không trốn được. Cuối cùng hai người bị dồn vào một góc với những người khác chờ bị hành quyết.
Hai người song sinh nhưng chỉ có một trái tim mà lại sống được hai mươi năm đã là chuyện thần kì. Người dân sớm đã coi họ là quái vật, nay trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, người anh đã đưa hết trái tim về cho cô em gái, sau đó không biết được anh ta đã dùng tà thuật gì mà lại có thể trong nháy mắt đã có thể g.i.ế.c sạch được hết quan binh, cứu dân làng.
Chương 15
Nhưng lòng người là thứ đáng sợ nhất, đáng sợ hơn cả ma quỷ. Sau khi dân làng được cứu thì họ lại quên đi ân nhân của mình, mà quay sang xem hai an hem kia là quỷ dữ. Người anh sau khi dùng hết sức lực mình có được để cứu người dân thì giờ đây chỉ còn lại thoi thóp hơi tàn, không còn sức để phản kháng.
Dân làng thấy thế thừa nước lấn tới, truyền tai nhau nói hai anh em họ là ma quỷ, không thể để họ chung sống với loài người được. Vì thế, họ đã nảy sinh ý định g.i.ế.c hại hai anh em nọ. Không thể không phẫn nộ thay, hành động này có khác thì với bọn quan binh kia chứ. Cho dù họ là song sinh, nhưng người em gái lại chẳng có chút sức mạnh nào, thế mới bi ai. Nếu như cô em gái có sức mạnh, thì họ đã có thể thoát khỏi cái nơi quỷ quái ấy.