Trăng Mờ - 14

Cập nhật lúc: 2025-03-03 15:19:47
Lượt xem: 18

Nhìn thấy cảnh này thì đúng là ai cũng sẽ tưởng tất cả đều c.h.ế.t và biến thành quỷ hết rồi, nhưng mà Tú nhìn lại Mười một lần nữa thì cảm thấy không bình thường lắm. Hai lỗ tai Mười đang dần chảy m.á.u ra, rõ ràng nó đã bị thứ gì đó ảnh hưởng. Theo những gì Tú quan sát được thì Mười đã bị âm thanh nào đấy điều khiển tâm trí, nhưng vì anh ta đang cố chống cự lại cho nên mới xảy ra hiện tượng như thế. Và đến lúc này, Mười đã trăn trói thì có nghĩa là anh ta đã hết sức cầm cự, chuẩn bị buông xuôi rồi.

 

Đứng bên cạnh mà đã có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của Mười, cùng lúc này Mười lại khó nhọc nói: “Tôi xin lỗi cô Tú, tôi phải c.h.ế.t rồi!”

 

“Ai cho anh c.h.ế.t chứ!”

 

Giọng Tú lạnh lùng, chắc nịch vang lên, cùng lúc hai tay cô đều không rảnh. Cô cắn lấy m.á.u ngón tay giữa, một tay nhỏ giọt xuống hố, ngay trên đầu không ra ma quỷ của Tư, một đầu ngón tay cô điểm ngay giữa trán Mười. Một tiếng “phịch” vang lên, Tư đã không còn chút sức kháng cự nào, buông xuôi mà rơi xuống đáy hố, đồng thời Mười cũng ngã ngữa về sau, nhắm nghiền mắt mà khóc như một đứa trẻ.

 

Thấy Mười đã an toàn, Tú thở phào nhẹ nhõm nhìn cái đống “xác” không đầu đang múa may quay cuồng, không rõ phương hướng nhưng lại muốn ngoi lên miệng hố. Tú không hiểu gì, cô chuyển bước sang hai bước, vừa vặn ngay chỗ Mười lúc nãy thì lập tức hiểu ra. Cô ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra mấy cái đầu đang bay lơ lửng bên trên miệng đang mấp máy nói gì đó liên tục không ngừng. Khi người ta nhìn vào nó quá nửa giây chắc chắn sẽ phát điên mất, bởi chúng giống như đang thôi miên mấy cái xác bên dưới.

 

Ngay cả Tú mà đứng mới chưa quá nửa phút đã không thể chịu được, nhưng lại không thể thoát ra được. Tú cau chặt mày khó chịu, sau đó lớn giọng gọi: “Mẹ, mẹ…”

 

Nhưng ngay lúc này Tú lại phát hiện giọng nói của mình bị vang vọng lại, điều này có nghĩa là…

 

Quả đúng y như dự đoán của Tú, khi cô quay đầu nhìn lại thì thấy cô Năm vẫn còn đứng yên ở đó, và không có chút biểu hiện gì cho thấy bà ấy nghe Tú gọi, mà tất cả mọi người cũng ngơ như không thấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trang-mo/14.html.]

“Không thể nào…”

 

Tú cau chặt mày, tự lẩm bẩm. Đúng là không thể như vậy được, nếu như đúng quy trình thì hẳn giờ cô Năm đã tỉnh lại, và mọi người đều rất sốt sắn, lo lắng nhìn về hướng này rồi chứ. Đằng này…

 

Lúc Tú vẫn đang mơ hồ thì đột nhiên có âm vang lên bên tai cô, là một giọng nói trẻ con pha tạp: “Sao hả, tao đã nói tao sẽ tìm mày đầu tiên mà.”

 

“Mày c.h.ế.t cũng c.h.ế.t rồi. Dù sao cả cái cồn này cũng đều là nạn nhân của “nó” chứ không phải riêng một mình mày. Mày c.h.ế.t rồi mà không không muốn cha mẹ mày sống tốt ư?”

 

“Lắm lời, ngay cả con giun cái kiến cũng muốn gia đình mình được sống tốt.”

 

Đầu Tú ong ong chẳng thể nghe rõ ràng lời nói kia, cô không ngờ được là đứa trẻ này lại lợi hại như vậy. Phải cố hết sức cầm cự, cô mệt mỏi nói: “Nếu như bây giờ mày g.i.ế.c tao thì cũng đồng nghĩ với việc cha mẹ mày sẽ bị “nó” hại c.h.ế.t giống như mày. Cũng tốt thôi, lúc đó gia đình ba người của mày có thể đoàn tụ bên nhau cùng làm quỷ dữ rồi.”

 

“Hahaha! Mày đúng là nói hay như hát ấy. Mày nói xem, nếu giờ tao không g.i.ế.c mày thì mày sẽ làm gì được cho tao nào?”

 

Đây mà là trẻ con nói chuyện gì trời, đây đúng là “nít quỷ” mà. Tú nghe xong mà dại hết cả da đầu, cô nói: “Tao không làm việc gì cho mày. Nhưng mày phải suy nghĩ cho kĩ, rằng tao có thể cứu cha mẹ của mày.”

 

Giọng của Tú hiển nhiên vẫn rất đanh thép, nhưng đột nhiên cô nghe thấy một tiếng sạt lở lớn, quay đầu nhìn xung quanh thì cô liền có cảm giác giống như đất cát xung quanh mình đều đang di chuyển, sắp chôn sống mình tới nơi vậy. Trong lúc hoảng loạn đang muốn tìm đường thoát thì Tú lại nghe thấy giọng nói kia: “Nói điên nói khùng! Mày nói láo người khác được chứ không nói láo tao được đâu. Rõ ràng, mày rõ ràng…”

Loading...