Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trận Động Đất Này Đã Làm Tôi Tỉnh Ngộ (Hoàn) - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-01-21 10:10:36
Lượt xem: 115

Chương 9

Đến biệt thự, thấy có bóng dáng của người con gái, không ai khác là Chỉ Nhược bên cạnh cô ta là con trai của anh ta, cậu bé tên là Tạ Đăng Bảo.

“Con chào mẹ, anh, tiểu Bảo bà với ba kìa con”

 “Bà, baba con nhớ hai người lắm”

“Bảo Bảo ngoan bà bế con lên chơi với bà nhé”

 

Liếc mắt nhìn mẹ và con trai, anh ta biết bà có ý gì, anh ta xoa đầu con trai, ra hiệu cho thằng bé đi cùng mẹ mình.

Nhìn bóng khuất dần ở cánh cửa, anh ta lạnh lùng ngồi xuống ghế nhìn thẳng cô ta.

“Sao lại tự ý tới, tôi chưa nói đủ rõ hả”

Cô ta hơi run nhẹ lên, nói với vẻ yếu đuối.

“Thằng bé nhớ ba, em mới dẫn tới, với cả em nghe mẹ bảo anh bị thương nên”

 

“Không phải việc của cô”

Cô ta ngập ngừng, rưng rưng nước mắt.

Trần Thị Vui

“Em thật tâm lo cho anh mà, em biết anh vẫn còn trách em”

 

“Biết thì tốt, sau đừng xuất hiện trước mắt tôi”

Anh ta đứng lên đi thẳng về phòng làm việc, đóng thẳng cửa lại.

 

Ánh mắt cô ta dần thay đổi, tay cô ta nắm chặt lại, chắc chắn là vì Châu Anh nên anh mới như vậy.

 ‘Châu Anh à Châu Anh sao cô dai như đỉa vậy, cô bám tôi không buông thế hả’ cô ta tự nghĩ trong đầu.

Như đã có tính toán, cô ta đứng dậy lên phòng gặp bà Tạ, dù sao cô cũng cần đồng minh.

”Cúc Cu Cúc Cu”

 Tiếng báo thức vang lên, Tuấn Hi ngồi dậy, anh tắt nó đi rồi nhanh chóng đi rửa mặt, vết bầm nay đã chuyển màu vàng nhạt.

Giờ đấy bên Canada đang 8h tối, anh nhớ cô nhưng lại sợ cô thấy mình bị thương, anh đành nhắn một tin cho cô.

Tin nhắn nhanh chóng được trả lời lại, anh cười vui vẻ đoán cô đang chờ mình, anh lại soạn thêm tin nữa báo 3 ngày nữa anh sẽ về.

Phía bên kia gửi lại cho anh, một hình chú gấu đang ôm gối khóc, anh biết cô đang làm nũng nhớ anh.

Còn ba ngày nữa là hội thảo này kết thúc, anh cũng rất muốn về với cô.

Tiếng gõ cửa phòng vang lên, là của phục vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tran-dong-dat-nay-da-lam-toi-tinh-ngo-hoan/chuong-9.html.]

“Thưa ông Tăng, tôi đem đồ vào nhé”

 

 “Được vào đi”  

Cậu ta nhanh chóng đẩy đồ vào, anh cũng đứng dậy.

“Ông Tăng  giáo sư có hẹn hội nghị vào tối nay, giáo sư sẽ cho người tới đón ông”

“Cảm ơn cậu đã thông báo”

 Cậu phục vụ nhanh cúi chào đi ra, anh nhìn cửa đóng ngồi lại ghế mở chút tài liệu ra xem.

Bỗng tiếng điện thoại vang lên cảnh báo, anh chưa kịp định thần lại thì cả tòa nhà bỗng rung lắc dữ dội, anh vội chui xuống gầm bàn.

Tiếng la hét vang vọng, điện vụt tắt, khói bụi bay tán loạn, kệ tủ đổ ngang khắp nơi, chùm đèn trần rơi ngay bàn anh đang nằm, mảnh kính bắt tung tóe.

Trận động đất kèo dài tầm 7 phút mới dừng lại, anh cảm giác như đây là 7 phút dài nhất đời anh vậy.

Nhanh chóng gạt hết mảnh thủy tinh ra, anh bò ra khỏi bàn tìm kiếm điện thoại thì anh phát hiện, nó đã bị đè lên nát bét.

Đành bỏ tạm vào túi, anh đẩy cửa phòng bước ra, khung cảnh hỗn loạn, vài vị khách bị thương đang kêu cứu, có cả lác đác vài trẻ em đang khóc cạnh ba mẹ.

Anh tiến tới trợ giúp họ, cũng may tòa nhà này rất vững chắc nếu không thì anh c.h.ế.t chắc rồi.

Nhớ lại năm xưa cô bị trần nhà sập xuống, anh không khỏi cảm tạ ông trời, may mắn trận động đất năm đó rất nhỏ, không giống trận lần này.

Nếu năm đó mà to như vậy, chắc cô không thể sống sót nổi.

“Giao thông tê liệt rồi, đội cứu hộ không thể di chuyển được, đề nghị quý khách xuống dưới sân tập chung”

Tiếng của quản lý khách sạn vang lên, anh ta cũng yêu cầu mọi người ghi lại thông tin, điểm danh khách hàng xem có ai còn kẹt lại không.

Anh ôm theo 2 em bé nhỏ tuổi, 2 em bé đều bị thương do mảnh kính cắt vào tay và chân, mẹ hai em cũng theo sau.

 Ba của hai em nhỏ bị thương ngay cổ, rất nguy hiểm, anh nhanh chóng giúp anh ấy cầm máu, đưa 3 mẹ con xuống sảnh.

 Rồi lại quay lại cứu người bị thương, anh tính cõng người chồng xuống, đến gần chỗ người đàn ông.

 “Cẩn thận”

Giọng của anh ấy thét lên với anh, phía sau anh là một tủ quần áo gỗ đang đổ xuống, anh ôm anh ta lăn qua một bên.

Cơn đau ập tới, mọi thứ tối om.

 “Hiện vụ động đất vẫn đang cập nhật tin tức, thương vong sẽ được chúng tôi cập nhật liên tục”

Cô đánh rơi chiếc cốc nước, nó vỡ tan tành, bố mẹ chồng cô ở gần đó cũng đơ cả người, mẹ cô chạy lại phía tivi mở to tiếng lên.

“Trời ơi, sao lại thế này, anh ơi Tuấn Hi anh mau mau gọi lên đại sứ quán đi”

Ông Tăng vội trấn an vợ.

“Em bình tĩnh lại, anh sẽ liên hệ ngay đây, em hoảng vậy con bé cũng hoảng theo”

Bà Trương quay lại nhìn cô, cô đang ôm bụng ngơ ngác nhìn ti vi, bà kéo tay bà thông gia lại cả ba ôm nhau, trấn tĩnh lại.

“Chúng ta cần tin rằng thằng bé sẽ không sao đâu, con yên tâm đi, thằng bé phúc lớn mạng lớn lắm”

Bà vừa xoa tay cô, vừa khóc nói, cô thấy mình như trên mây, cô vừa nhắn với anh 30 phút trước mà.

Loading...