Trả thù - 4
Cập nhật lúc: 2025-03-07 12:05:05
Lượt xem: 996
[09]
Chớp mắt đã đến ngày sinh nhật của bố tôi. Phó Thần Châu cũng chịu nhường bước, cùng tôi về nhà dự tiệc sinh nhật.
Khi tôi lấy chồng, bố tôi có hứa sẽ cho tôi 10% cổ phần của Tập đoàn Nguyên thị làm của hồi môn nhưng số cổ phần đó vẫn chưa được chuyển đi. Để có được những phần của hồi môn này, Phó Thần Châu đã phải ra vẻ là một người con rể hiếu thảo và ngoan ngoãn. Tôi cũng rất vui khi được hợp tác và đóng vai đôi vợ chồng yêu nhau cùng hắn.
Trong bữa tiệc sinh nhật, mọi người đều vui vẻ, bố tôi và người vợ thứ ba Tần Sách rất hòa hợp, còn đối với tôi, đứa con gái ông nhặt được nửa đường, cũng “cha thương, con hiếu”, thật là hòa hợp, hạnh phúc.
Phó Thần Châu uống rất nhiều, trên đường lên xe về nhà, mặt hắn đỏ bừng, ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như say rượu.
Đã lâu rồi tôi và hắn không ở bên nhau như thế này. Tôi im lặng nhìn khuôn mặt được điêu khắc của hắn, và không khỏi suy nghĩ. Tôi chậm rãi ghé sát vào tai hắn: “Thẩm Châu, chúng ta sinh con đi.”
Hắn nhìn tôi, ánh mắt mơ hồ, tựa như đang cười, nhưng khóe mắt lại có chút ươn ướt. Hắn ôm chặt tôi, thì thầm: “Mộng Điệp, là em à? Anh nhớ em quá…”
Cơ thể tôi cứng đờ, tôi muốn đẩy hắn ra nhưng hắn càng ôm tôi chặt hơn.
"Mộng Điệp, Mộng Điệp, đừng rời xa anh."
Tôi bất ngờ vùng ra khỏi vòng tay hắn, giơ tay lên và tát hắn một cái thật mạnh. Lần này, cuối cùng hắn cũng tỉnh táo.
Bên trong xe, bầu không khí lạnh ngắt.
"Tài xế, dừng xe." Phó Thần Châu đột nhiên hét lớn.
Xe dừng lại, hắn mở cửa bỏ chạy.
[10]
Sau ngày hôm đó, Phó Thần Châu không bao giờ trở về nhà nữa. Tôi cũng lười quan tâm đến hắn, tôi còn có việc riêng của tôi, không rảnh.
Khi tôi kết hôn với Phó Thần Châu, gia đình họ Phó đã chia cho tôi 3% cổ phần của Phó thị. Bây giờ, tôi đã thanh lý toàn bộ tài sản trong tay, tìm người trung gian mua cho tôi một lượng lớn cổ phiếu của Phó thị và mua thêm 5% cổ phần. Cộng lại thì tổng là 8%. Những điều này đủ để tôi được gia nhập hội đồng quản trị của Phó thị.
Vốn cổ phần của Phó thị rất phân tán, với tư cách là cổ đông lớn nhất, Phó Thần Châu chỉ nắm giữ 20% cổ phần. Cha và mẹ hắn mỗi người có 12%. Tập đoàn Giang thị nắm giữ 10%. Chính là Giang gia cưới Sở Mộng Điệp.
Tôi đã cố gắng hết sức để liên lạc với Giang Tiên Chi, Chủ tịch trẻ của tập đoàn Giang thị. Chúng tôi hẹn gặp nhau ở một phòng trà riêng.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tra-thu-swyh/4.html.]
Giang Tiên Chi chỉ mới hai mươi sáu tuổi, cao ráo, đẹp trai, sống mũi cao, đôi mắt sâu, một phần tư dòng m.á.u người da trắng. Anh ta ngồi xuống trước mặt tôi, mỉm cười nhìn tôi rồi chậm rãi nói: “Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, cô chắc là Phó phu nhân.”
Tôi đi thẳng vào vấn đề: “Tôi muốn biết về Sở Mộng Điệp.”
Nụ cười biến mất khỏi khuôn mặt anh ta.
Tôi nói thêm: “Tôi cũng muốn mua cổ phần của Phó thị từ anh. Giá cả có thể thương lượng.”
Anh ta trầm tư, còn tôi lấy bộ ấm trà trên bàn ra và tập trung pha trà: hâm ấm ấm, thưởng trà, rót trà, rửa trà, pha trà, đậy kín ấm và rót. Tôi im lặng đặt trà đã pha trước mặt Giang Tiên Chi, nói: “Không biết Lư Sơn Vân Vũ năm nay mới hái có hợp khẩu vị anh Giang hay không.”
Anh ta cầm tách trà lên và dường như đã đưa ra quyết định. Anh ta nói: "Về cổ phần của Phó thị, tôi sẽ suy nghĩ trước khi trả lời cô. Tuy nhiên, tôi có thể kể cho cô nghe về Sở Mộng Điệp. Dù sao đó cũng không phải là bí mật."
Tôi nói: “Tôi không vội.”
Anh ta đặt tách trà xuống và kể cho tôi nghe câu chuyện của Sở Mộng Điệp.
Theo Giang Tiên Chi: Gia đình họ Phó và gia đình họ Giang luôn có mối liên hệ chặt chẽ.
Phó Hằng là bạn cũ của Giang Ngọc Sinh, người đứng đầu gia tộc họ Giang trước đây. Hai gia đình đều có quan hệ kinh doanh và quan hệ cá nhân. Con cái hai nhà đương nhiên biết nhau, chơi với nhau từ nhỏ.
Khi đó Sở Mộng Điệp là tồn tại chói sáng nhất trong đám trẻ con. Sau đó, Sở Mộng Điệp đi du học, dần dần mất liên lạc với mọi người, dần rời xa bạn bè mà cô ấy từng có. Mọi người đều nghĩ cô ấy sẽ không bao giờ quay lại.
Tuy nhiên, 3 năm trước, Tập đoàn Phó thị gặp khó khăn do hàng loạt quyết định sai lầm, chuỗi vốn bị đứt và đứng trên bờ vực phá sản. Tuyệt vọng, Phó Hằng tìm đến Giang Ngọc Sinh để được giúp đỡ.
Giang Ngọc Sinh đồng ý cho Phó Hằng vay 50 triệu, với điều kiện hắn phải sở hữu 10% cổ phần của Phó thị.
Lúc này, con trai cả của Giang Ngọc Sinh - em họ của Giang Tiên Chi - Giang Đông Húc lại đưa ra một điều kiện khác.
Hắn muốn cưới Mộng Điệp làm vợ. Giang Đông Húc rất kiên quyết, nếu không kết hôn thì không cần bàn cãi gì cả.
Để cứu tập đoàn Phó thị đang sụp đổ, Sở Mộng Điệp đã được gọi khẩn cấp về nước và bất đắc dĩ phải kết hôn với Giang Đông Húc.
Nói xong, Giang Tiên Chi nhàn nhã thở dài, vẻ mặt có chút trầm ngâm.
Anh ta nói: “Em họ của tôi… không phải là người tốt.”