Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trả Thù Nhà Chồng Cực Phẩm - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-11-28 08:43:45
Lượt xem: 369

21.

 

Tối đó, mẹ chồng cắt cử tôi ở lại chăm sóc Lương. Tôi tận lực khiến cho sắc mặt mình nhìn qua có vẻ rất lo lắng bất an, lấy cớ phải đi đón con mà không thể ở lại được.

 

Bà ta nghe tôi nhắc đến đứa cháu bảo bối, suy nghĩ trong giây lát liền bắt Phượng ở lại.

 

Phượng hậm hực nhìn tôi, nhưng sau đó cũng không nói gì nữa.

 

Tôi từ bệnh việc ra về đã gần nửa đêm. Con gái tôi được gửi ở nhà Kim Duyên, tôi phải đi đón con bé.

 

Đến nơi, tôi vừa bước ra khỏi taxi liền gặp được Trần Thúy Vy.

 

Cô ta vừa từ bên ngoài trở về, ăn mặc khá mát mẻ, bước chân lảo đảo đang được một người đàn ông đầu tóc bóng lộn dìu vào bên trong.

 

Tôi thấy cô ả hai lần ở khu này. Lần trước đi cùng người tình già làm bảo vệ, lần này lại đi cùng người khác. 

 

Tôi nghĩ đến Lương, bây giờ hắn còn đang đau đớn nằm trong bệnh viện, lại nhìn Trần Thúy Vy ở đây đang uốn éo mà mỉm cười trào phúng.

 

Con dâu ngoan kiếp trước mà mẹ chồng tôi muốn cưới về, hóa ra lại là loại mặt hàng này.

 

Kiếp này cô ta không có khả năng sẽ qua lại cùng Lương nữa, nhưng tôi lại không có ý định sẽ bỏ qua cho những gì ả đã làm với tôi kiếp trước...

 

Sự việc trôi qua đã năm ngày.

 

Mỗi ngày tôi vào viện thăm Lương, chứng kiến sự đau đớn tột cùng khi bị chóc da chóc thịt của hắn, lại nhìn ánh mắt đen kịt vì tuyệt vọng ấy, lòng tôi vô cùng hả hê.

 

Thế nhưng, mẹ chồng tôi đã sắp điên lên rồi. Hết Phượng rồi lại đến Lương gặp chuyện. Bà ta càng lúc càng hoảng.

 

Có lẽ lúc này, tiền trong nhà đã bị vét sạch mang đi "làm giàu" rồi.

 

Đáng sợ hơn là, cả Lương và Bố chồng đều không hay biết tiền của bọn họ vất vả kiếm được đã không cánh mà bay.

 

Lần này, bà ta hẳn là cảm thấy rất nắm chắc, dự định sẽ làm một vố ra trò, tính toán lấy lại chỗ tiền mang đi giải quyết việc của Phượng. Cũng muốn làm một trận lớn để được một lần lên mặt với ông Thân.

 

Ông Thân luôn khinh thường bà ta, một người đàn bà vừa quê mùa vừa chanh chua, cái bà ta giỏi nhất là cả ngày đánh bài và gây sự với người khác.

 

Ngược lại, bà ta cũng chịu đựng sự ghẻ lạnh lẫn coi thường âm thầm từ chồng. 

Bà Năm nghĩ, nhẫn nhịn đã lâu rốt cục cũng có cơ hội, bà ta tất nhiên muốn làm lớn một lần để không bị coi thường nữa.

 

Mẹ chồng đam mê việc này tới nỗi bỏ bê cả việc đi đánh bài mà bà ta yêu thích nhất.

 

Thế nhưng, chưa kịp đợi bà ta giàu lên thì tiền chữa trị cho Lương ở bệnh viện cũng là một con số khổng lồ. Trong người không còn tiền nữa, bà ta sẽ làm gì.

 

Sáng hôm sau, tôi đang chuẩn bị đi làm thì mẹ chồng đã chặn ngay ở cửa. Bà ta lại hiện nguyên hình thành một người đàn bà khắc nghiệt và xấu xa.

 

“Chồng cô nằm viện, tao không có tiền, đưa tiền của cô đây.”

 

Rất thẳng thăn, không lòng vòng.

 

Đúng như tôi suy đoán, bà ta sẽ đòi tiền từ tôi.

 

Tôi cười lạnh trong lòng, nhưng bên ngoài lại tỏ ra buồn bã.

 

“Con làm gì có tiền. Quán cà phê kinh doanh thua lỗ sắp đóng cửa, con lại vừa đi làm. Lương của chồng con chẳng phải mẹ giúp anh ta giữ à? Hay mẹ đưa cho bố, để con hỏi ông ấy nhé.”

 

Nghe đến việc tôi định nói chuyện với bố chồng, bà ta hốt hoảng, lảng rất nhanh.

 

“Không cần hỏi ông ấy, không phải là tao giữ cho chúng mày sao? Rõ là phiền phức.”

 

Bà ta nói xong liền chạy biến. Tôi nhìn qua khe cửa thấy bà ta đang đi qua đi lại, bấm điện thoại liên tục, nhưng có vẻ như đầu dây biên kia không ai nghe máy.

 

Khuôn mặt đầy thịt lại bắt đầu rung rinh, nhưng lần này không phải bà ta cười mà là bị chọc tức đến run người.

 

Tiền viện của Lương, thêm việc bố chồng rất nhanh sẽ hỏi đến tiền tích góp. Toàn những món lớn, không biết bà ta sẽ xoay sở thế nào.

 

Tôi nghĩ mình nên hành động nhanh một chút, nếu mãi không lấy được tiền, sợ bà ta sẽ chó cùng dứt dậu.

 

22.

 

Không biết ông Thân đã nói gì với cảnh sát, bọn họ chỉ đến xem Lương một lần và nói sẽ điều tra thêm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tra-thu-nha-chong-cuc-pham/chuong-12.html.]

Mấy ngày sau, họ gọi cho ông ta một lần rồi hoàn toàn không có thông tin gì khác nữa.

 

Tôi đoán có lẽ ông ta đã biết chuyện của Lương là do Tuấn làm, mà nguyên nhân tại sao Tuấn làm vậy ông ta cũng biết.

 

Thế nên, ông ta mới có thể để yên cho qua chuyện này như vậy. Và tôi đã đoán đúng.

Tuấn chọn địa điểm để ra tay hại người rất lý tưởng.

 

Đoạn đường đó đi qua một khu nhà bỏ hoang, xung quanh hoàn toàn không có người sinh sống. Lúc đầu, tôi còn hoài nghi tại sao Lương lại đi về bằng con đường vắng vẻ đó.

 

Sau này tôi mới biết, hóa ra Tuấn lấy danh nghĩa của Thanh Mai nhắn tin hẹn hắn. Và hắn thật sự đã cắn câu.

 

Đúng là con ** làm mù con mắt. Một tin nhắn đầy sơ hở như vậy mà hắn cũng không nhìn ra.

 

Kế hoạch của Tuấn nhìn thì có vẻ sơ sài, nhưng lại rất hiệu quả.

 

Lương khi ấy chắc hẳn đang nghĩ rằng sẽ được ôm ấp nhân tình nhỏ trước khi chia tay, nhưng không ngờ chờ đợi hắn lại là một con ác quỷ.

 

Tuấn chỉ không ngờ lại phát sinh chuyện ông Thân trùng hợp đi theo và chứng kiến mọi việc.

 

Đã bị lộ, Tuấn liền cá c.h.ế.t lưới rách đe dọa sẽ nói ra tất cả chuyện tốt của Lương. Cậu ta trong lúc hoảng loạn nói bừa, không ngờ lại gặp may.

 

Bố chồng tôi đã biết nguyên nhân, tất nhiên ông không muốn mọi chuyện bị lộ ra.

 

Chỉ có một mình ông ta chứng kiến sự việc nên muốn lấp l.i.ế.m rất dễ dàng. Ông ta nói với bên cảnh sát không nhìn thấy hung thủ, lại xóa đi vài dấu vết trên điện thoại của Lương.

 

Nói với bên cảnh sát sẽ không truy cứu chuyện này nữa là xong.

 

Còn Lương, hắn tất nhiên sẽ nghe theo sự sắp xếp của ông ta.

Đúng là quyền uy của một người chủ gia đình.

 

Ông Thân sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ thanh danh. Liều mạng bảo vệ cái vỏ bọc tốt đẹp bên ngoài đang che đậy cho sự thối nát bên trong của cả gia đình họ.

 

Cái vỏ bọc đó được bảo vệ bằng sự vô tâm cùng thờ ơ của ông ta đối với chính người thân của mình.

Ông ta sợ, một khi cái vỏ bọc tốt đẹp đó bị nứt ra thì mọi sự xấu xí và ghê tởm của tất cả bọn họ sẽ bị phơi bày, ông ta không thể chịu được cảnh đó.

 

Sau ngày gây án, Tuấn nghỉ việc và nhanh chóng lôi theo Thanh Mai cùng trốn về quê...

 

Bây giờ, bố chồng cùng một người nữa là phó hiệu trưởng họ Trần đang âm thầm đấu đá, hạ bệ nhau.

 

Ông ta càng không thể để xảy ra một chút sai sót. Vậy nên, ông ta chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ trước việc của Lương và Phượng.

 

Tôi điều tra ông ta và biết được, đối thủ của bố chồng lại là họ hàng của Kim Duyên tên Trần Chính Huy. Quan hệ của Kim Duyên với người này cũng khá tốt.

 

Đúng là ông trời có mắt. Cho tôi cơ hội sống lại, cũng tạo cơ hội cho tôi trả thù.

 

Tôi thông qua Kim Duyên âm thầm để cho Trần Chính Huy biết được vài chuyện hay ho của nhà chồng.

 

Từ việc mẹ chồng nghiện bài bạc, cho tới việc Lương ngoại tình với người sắp lập gia đình, khiến người ta phải hủy hôn nên mới bị tạt axit, thêm việc Phượng làm tiểu tam và bị đánh ghen.

 

Vài ngày sau, Phượng mãi vẫn chưa đi làm, phó hiệu trưởng Trần nhân lúc ông Thân không ở nhà liền trực tiếp dẫn theo vài giáo viên nữa mang danh đến thăm cô ta đang dưỡng thương sau tai nạn.

 

Thực chất Trần Chính Huy đã âm thầm bóng gió chuyện của cả nhà chồng. Đến thăm Phượng chỉ là lý do để dẫn người tới "chứng kiến sự thật" mà thôi.

 

Hôm đó đúng ngày nghỉ, tôi vừa trở về từ bệnh viện, còn đang ở trong phòng thì nghe được tiếng bà Năm ra mở cửa.

 

Bà ta vẫn có chút thông minh, khi thấy người tới là người từ cơ quan của chồng liền thấy không ổn muốn đóng cửa lại, nhưng đã chậm hơn một chút, bọn họ đã vào được nhà.

 

Phượng vừa mới ổn định được vài ngày, thấy những người tới lại bị kinh sợ, cô ta hét ầm lên chạy ra khỏi phòng.

 

Miệng luôn không ngừng xin lỗi ai đó.

 

Từ lời nói của Phượng, lại thêm vào bộ tóc bị cắt trụi một bên vẫn chưa kịp mọc lại của cô ta, tất cả khiến toàn bộ người chứng kiến lúc đó đều có vẻ mặt vi diệu.

 

Bọn họ đã nghe phong thanh sự việc của Phượng nên vừa nhìn liền mặc nhận tin đồn gần đây là sự thật.

 

Ông Thân vừa lúc từ bên ngoài đi vào, thấy mọi chuyện trong phòng liền cảm thấy hỏng bét. Ông ta nhìn sang bà Năm với ánh mắt của một lưỡi dao.

 

Bọn người Trần Chính Huy hả hê rời đi trong sự tức tối của bố chồng cùng sự hoảng loạn của mẹ chồng.

 

Tối hôm đó, trong phòng hai người vang lên từng trận đổ vỡ cùng mắng chửi.

 

Liên tục vài ngày sau đó, trong nhà luôn ngập tràn không khí quỷ dị.

Loading...