Tra Nam Tiện Nữ, Vừa Lứa Xứng Đôi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-02-05 02:34:21
Lượt xem: 1,583
[FULL] Tra Nam Tiện Nữ, Vừa Lứa Xứng Đôi
Tác giả: Xuân Dưới Trăng
Edit: Thiên Sơn Bắp Cải
‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿
Lúc tôi đang mua trà sữa, một cậu bé chạy xộc vào trong quán.
Cậu bé lo lắng nhìn mọi người trong cửa hàng, rồi quỳ xuống trước mặt tôi: "Cô ơi, xin cô đừng làm người thứ ba, phá hoại gia đình của Lạc Lạc!"
1
Lúc này đang là giờ cao điểm của quán trà sữa, rất nhiều người vừa xếp hàng vừa lướt điện thoại.
Nghe cậu bé nói vậy, họ liền mở luôn chế độ quay video.
"Cô Lục ơi, xin cô hãy rời xa bố cháu đi! Bố sẽ cho cô thật nhiều thật nhiều tiền!"
"Mẹ nói, cô Lục chỉ bị tình yêu che mờ mắt, mẹ sẵn sàng tha thứ cho cô."
Cô Lục, người thứ ba, mẹ.
Tôi nheo mắt đánh giá cậu bé trông khá kháu khỉnh này, hỏi: "Tên ở nhà của cháu là Lạc Lạc, đúng không, nãy cô vừa thấy cháu nói thế. Lạc Lạc, cháu bao nhiêu tuổi rồi?"
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
"Lạc Lạc năm nay năm tuổi."
Sau khi có được câu trả lời mình muốn, tôi gọi điện thẳng cho Hà Thụy: "Xong chưa, tôi đang ở quán trà sữa tầng một của trung tâm thương mại."
Trong lúc chờ Hà Thụy đến, trà sữa của tôi cũng làm xong.
Tôi xin nhân viên phục vụ một cái cốc dùng một lần, rồi rót trà sữa sang cốc cho Lạc Lạc.
Nhìn khuôn mặt ngây thơ của Lạc Lạc, nếu như phỏng đoán của tôi là đúng thì tôi thực sự phải cảm ơn Lạc Lạc.
"Cảm ơn cô Lục."
Lạc Lạc có vẻ rất bất ngờ, đứng dậy, nhận lấy cốc trà sữa rồi cẩn thận đưa lên miệng nhấp một ngụm.
Cậu bé bập bẹ: "Ngon quá."
Lúc này, những người xung quanh cũng không biết rốt cục mọi chuyện là như thế nào nên họ chọn cách đứng ngoài quan sát.
Dù sao thì trên mạng cũng đã xảy ra quá nhiều chuyện tưởng vậy mà không phải vậy.
Khi Lạc Lạc chuẩn bị uống thêm một ngụm nữa thì lại có một người phụ nữ xông vào.
Tôi thầm nghĩ sao quán trà sữa này y như khung thành bóng đá, cứ người này rồi người kia xông tới.
Người phụ nữ đó hất rơi cốc trà sữa trên tay Lạc Lạc, hét lên: "Mẹ đã bảo con rồi, đừng có đụng vào đồ của người phụ nữ này!"
Tôi khoanh tay trước ngực, nói: "Người phụ nữ này, là người phụ nữ nào?"
Người phụ nữ liếc tôi một cái, đầy vẻ oán độc: "Lục Chiêu Chiêu, Lạc Lạc nhà chúng tôi có đắc tội gì với cô, mà cô lại hại nó như vậy!"
Tôi nhìn cậu bé đang hơi khó xử: "Một cốc trà sữa?"
"Ai mà biết được một kẻ thứ ba như cô đã bỏ thứ thuốc độc gì vào cốc trà sữa này!"
Mặt của nhân viên tối sầm lại.
Mặt tôi cũng đanh lại.
2
"Phan Kỳ, cô khùng điên gì vậy!" Tiếng quát của Hà Thụy truyền đến.
Thấy anh ta cũng định vào quán trà sữa, tôi vội lên tiếng ngăn cản: "Này, đừng vào làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh của người ta, ra ngoài đi."
Tôi không muốn cản trở người ta làm ăn.
Hà Thụy tức nghẹn họng, mặt đỏ bừng.
"Nói đi." Tôi uống một ngụm trà sữa, chỉ tay về phía hai mẹ con Phan Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tra-nam-tien-nu-vua-lua-xung-doi/chuong-1.html.]
Hà Thụy nói: "Chiêu Chiêu, em nói gì vậy, anh không quen họ."
Nghe Hà Thụy nói vậy, Lạc Lạc là người đầu tiên sốt ruột.
Cậu bé vùng khỏi vòng tay của Phan Kỳ, khóc lớn: "Bố nói gì vậy, bố là bố con mà! Bố là bố con mà!”
Hà Thụy lấy ra vài đồng xu trong túi, đi tới nhét vào tay Lạc Lạc: "Đừng nhận bừa bố, tiền này cho cháu, đi đi."
"Huhu, mẹ ơi, bố không cần chúng ta nữa rồi!"
Phan Kỳ cũng khóc theo Lạc Lạc, vừa khóc vừa đ.ấ.m tôi:
"Tối nào tôi cũng nghe thấy cô gọi điện cho chồng tôi, cô đói khát đến mức không kén chọn như vậy sao?"
"Cô làm trâu làm ngựa tôi không quan tâm nhưng cô làm gái, làm người thứ ba, còn xen vào cuộc hôn nhân của tôi và chồng tôi! Con chúng tôi đã năm tuổi rồi, sắp vào tiểu học rồi, cô muốn ảnh hưởng đến việc học của con tôi à!"
"Lục Chiêu Chiêu, cô sẽ không c.h.ế.t tử tế đâu!"
Nhìn màn kịch này, tôi cảm thấy có thể đoán trước được hot search trên Weibo ngày mai.
#Người đàn ông vì người thứ ba mà không nhận vợ con.
3
Nhưng tôi là Lục Chiêu Chiêu, tôi có miệng.
Tôi lấy một chiếc máy ghi âm nhỏ từ trong túi ra, bật máy.
Tôi gật đầu mỉm cười với những người vẫn đang quay video: "Nhớ quay tôi đẹp vào nhé, tôi vẫn muốn giữ hình tượng xinh đẹp của mình."
Tôi hắng giọng, bắt đầu màn trình diễn của mình.
"Thứ nhất, cô nói tôi là người thứ ba, ai tố cáo thì phải đưa ra bằng chứng, bây giờ tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát, cô dám đến đồn cảnh sát với tôi không?"
"Thứ hai, tôi và Hà Thụy đã đăng ký kết hôn sáu năm trước, nếu anh ta cũng là chồng hợp pháp của cô thì tôi có thể coi Hà Thụy là người có vợ rồi không? Tất nhiên, thực ra tôi cũng không quan tâm đến việc hai người có hợp pháp hay không."
"Còn thứ ba này..." Tôi lại uống thêm một ngụm trà sữa, mở một đoạn video trên Douyin, nội dung chính là những gì vừa xảy ra với tôi.
"Video có hàng vạn lượt thích, lưu và bình luận, cô Phan, cô nổi tiếng rồi." Tôi tắt điện thoại, nhẹ nhàng nói: "Cô biết điều đó có nghĩa là gì không?"
"Có nghĩa là tôi có thể kiện cô vì tội vu khống."
Mặt Phan Kỳ lập tức biến sắc.
Tôi tiến lên một bước, nhìn Phan Kỳ đang ngồi dưới đất, cúi đầu: "Cô tưởng rằng chọn một nơi đông người, dựa vào dư luận, dựa vào bạo lực mạng, là có thể lên được vị trí cao hơn sao?"
"Vậy thì xin chúc mừng cô, cô đã thành công rồi."
Lần này đến lượt Hà Thụy biến sắc, anh ta định mở miệng giải thích, tôi cầm cốc trà sữa chưa uống hết tạt vào người Hà Thụy, làm bẩn chiếc áo sơ mi đắt tiền mà tôi mua cho anh ta:
"Ly hôn đi, Hà Thụy, đừng ép tôi cũng phải kiện anh."
4
Hà Thụy ở rể ở nhà họ Lục.
Sáu năm trước, bố tôi đột ngột qua đời, để lại tập đoàn Lục thị khổng lồ.
Mặc dù bố tôi đã từng tận tay dạy tôi cách xử lý công việc nhưng tôi vẫn mất vài tháng mới bắt đầu hiểu được dần dần.
May mắn thay, mẹ tôi rất ủng hộ tôi, giúp tôi giảm bớt lo lắng.
Hà Thụy xuất hiện vào thời điểm đó.
Ngày nào anh ta cũng chuẩn bị cơm hộp để trên bàn làm việc của tôi, ân cần nhắc tôi uống thuốc đau dạ dày.
Thật sự là một "người chồng đảm đang" hoàn hảo.
Tôi có chút rung động.
Vì vậy, tôi chủ động hẹn Hà Thụy, đưa cho anh ta một bản thỏa thuận.
"Xem đi."
Hà Thụy cười khổ: "Tổng giám đốc Lục, đây có tính là bán thân không?"
Tôi khoanh tay chống cằm: "Sao lại không tính chứ, anh đọc cho kỹ nhé, bản thỏa thuận này có hiệu lực thật đấy. Một khi anh vi phạm nội dung trong thỏa thuận kết hôn của chúng ta, anh sẽ bị đuổi ra khỏi nhà mà không được mang theo bất cứ thứ gì."