Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tổng Tài, Bé Nhà Ngài Đói Rồi. - 30

Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:07:20
Lượt xem: 74

Thời gian gần đây, Tống Nhiễm Hoài phát hiện ra ánh mắt Liễu Xuân Quỳnh nhìn hắn vô cùng lạ. Trong mắt cô nhiều hơn một tia hoài nghi cùng với đề phòng. Cô hoài nghi cái gì, đề phòng cái gì thì anh không thể nhìn ra được, chỉ có điều anh phát hiện ra không những ánh mắt của cô khác lạ mà hành động của cô còn có thêm cả một phần né tránh. Cô né tránh anh, không còn làm đồ ăn mang đến cho anh nữa. Khoảng thời gian ở bên cạnh Tống Kim Hoa cũng không nhìn anh lấy một cái.

 

Tống Nhiễm Hoài không hiểu vì sao chính mình lại cảm thấy thất vọng bởi vì điều này. Ngày từ ban đầu đã không có hi vọng, tại sao lại thất vọng.

 

Anh lắc đầu, nhìn chằm chằm đống hồ sơ trước mặt.

 

Không được, bây giờ không phải là lúc để nghĩ linh tinh. Đám người bên kia anh còn chưa nghĩ xong cách đối phó hoàn hảo nhất, anh không thể để những thứ khác làm phân tâm được.

Mập

 

"Không hay rồi tổng tài." Tiêu Đề từ bên ngoài hớt hải chạy vào.

 

Tống Nhiễm Hoài đau đầu xoa xoa thái dương, ngước mắt nhìn hắn đầy lãnh đạm: "Có chuyện gì?"

 

"Chúng tôi vừa phát hiện có người của phu nhân xuất hiện ở gần trường học nơi tiểu thư đang theo học. Tôi nghi ngờ phu nhân định nhằm đến tiểu thư."

 

"Bên chỗ Cố Hồng thế nào rồi?"

 

"Ngài ấy đang chuẩn bị những thứ cuối cùng, chỉ là trong vòng một tháng sợ là chưa thể xong được."

 

"..."

 

"Tổng tài, chúng ta có nên đưa tiểu thư đi chỗ khác tránh nạn trước không?"

 

Tống Nhiễm Hoài cúi gằm mặt, rơi vào trầm mặc. Anh không trả lời đề nghị của hắn ngay mà ra lệnh đuổi người: "Cậu ra ngoài trước đi."

 

Vấn đề trước mắt này cần phải cân nhắc thật kỹ. Chưa chắc đưa Tống Kim Hoa rời đi chỗ khác thì cô bé có thể an toàn. Đám người của bà ta, chưa biết chừng sẽ đuổi theo khắp nơi.

 

Huống hồ, anh còn không có bất kì kẻ nào đủ tin tưởng để có thể giao bé cưng cho hắn chăm sóc.

 

Trước khi anh đạp lên tất cả để ngồi vào vị trí đứng đầu Tống thị, anh vốn đã gây thù chuốc oán rất nhiều người. Hơn nữa, nhà họ Tống so với những gia tộc khác tranh đấu càng khốc liệt hơn nhiều.

 

Đặc biệt là từ khi cha Tống Nhiễm Hoài mất.

 

Tống Nhiễm Hoài vốn không phải con cháu dòng chính, để ngồi được vị trí này đã phải sứt đầu mẻ trán. Anh biết dù khoảng thời gian này đám người họ Tống kia có tỏ ra ngoan ngoãn và phối hợp đến đâu đi nữa thì cũng sẽ có một ngày bọn họ sẽ lật mặt.

 

Ngay cả trong sự hiền hòa nhất cũng sẽ có sóng ngầm. Anh biết ngoài mặt đám người kia thể hiện mình là người an phận thủ thường nhưng thật ra bên trong đã chuẩn bị không ít thứ để lật đổ anh.

 

Vốn dĩ đám người kia sẽ không dám hành động quá sớm. Có điều, khoảng thời gian trước, bởi vì đi cứu Liễu Xuân Quỳnh mà anh bị chậm trễ hai ngày làm việc. Đám người kia đã lợi dụng sơ hở đó của anh để hành động.

 

Anh phản ứng chậm hai ngày khiến cục diện trở nên khó khăn. Cũng may là anh đã có chuẩn bị từ sớm, nếu không bây giờ đã đầu rơi m.á.u chảy rồi.

 

Dường như nhớ ra vấn đề gì đó, Tống Nhiễm Hoài gọi Tiêu Đề vào lần nữa.

 

"Tổng tài có chuyện gì sao?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tong-tai-be-nha-ngai-doi-roi/30.html.]

"Bên phía Liễu Xuân Quỳnh thế nào rồi?"

 

Tiêu Đề đẩy cặp kính mắt trên mặt: "Bên phía cô Quỳnh đang chuẩn bị ra mắt sản phẩm mới, tốc độ rất cao. Chất lượng cũng vô cùng được chú trọng."

 

"Phản ứng thị trường thế nào?"

 

"Đã có rất nhiều yêu cầu đặt hàng được gửi đến. Khoảng thời gian này có lẽ cô ấy sẽ rất bận."

 

"Kim Hoa có gặp phải vấn đề gì không?"

 

"Tiểu thư đã thích ứng được với môi trường mới. Trong lớp có rất nhiều bạn yêu thích tiểu thư, tiểu thư cũng rất hòa đồng."

 

"Vậy là đủ rồi!"

 

Tống Nhiễm Hoài nắm bắt được hầu hết thứ muốn biết, lập tức xua tay để Tiêu Đề rời đi.

 

Mong là chuyện này sẽ không làm ảnh hưởng đến cô ấy!

 

*Cộc cộc cộc*

 

Cửa phòng vang lên ba tiếng gõ. Tống Nhiễm Hoài cau mày ngước mặt lên: "Không phải vừa mới ra sao?"

 

Gương mặt quen thuộc cẩn trọng thò vào trong. Liễu Xuân Quỳnh theo thói quen đặt mắt về hướng bàn làm việc, ngay lập tức nhìn thấy dáng vẻ đang cau mày khó ở của Tống Nhiễm Hoài.

 

Cô quan tâm hỏi: "Anh làm sao thế? Lại gặp phải kế hoạch khó gì à?"

 

Tống Nhiễm Hoài: "Cô tới đây làm gì?"

 

Liễu Xuân Quỳnh nở nụ cười tươi: "Cứ phải có việc thì mới được tìm anh à?"

 

Mặc dù biết lời cô nói chỉ là mấy câu trêu chọc nhất thời nhưng trái tim nhỏ của anh vẫn đập mạnh không thôi. Nữ nhân này hôm nay không còn tránh anh nữa à?

 

"Nói đi, cô tới tìm tôi làm gì? Chúng ta không thân đến mức đó!"

 

Liễu Xuân Quỳnh lại cười càng tươi hơn, cơ thể tiến đến trước mặt anh, chậm rãi cúi xuống, gương mặt của cô gần trong gang tấc: "Chúng ta rất thân mà! Sao anh có thể nói với tôi những lời đó được chứ, tôi cũng biết tổn thương đấy!"

 

Tống Nhiễm Hoài không hiểu vì sao mà đỏ mặt. Anh trừng mắt, cơ thể dí sát vào phần tựa của ghế: "Cô, cô tránh xa tôi ra."

 

"Anh sợ gì chứ! Tôi cũng có ăn thịt anh đâu mà anh sợ."

 

"Liễu Xuân Quỳnh! Cô..."

 

"Tôi làm sao?" Liễu Xuân Quỳnh vừa mới đi từ ngoài phòng vào trong, đột nhiên bị anh quát lớn như vậy, tim muốn rớt ra khỏi lồng ngực.

 

Tống Nhiễm Hoài bừng tỉnh, đập vào mắt là Liễu Xuân Quỳnh đang mặc bộ đồ màu lam nhạt: "..."

Loading...