Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tổng Tài, Bé Nhà Ngài Đói Rồi. - 20

Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:02:07
Lượt xem: 46

Sau khi xem hết toàn bộ, Tống Nhiễm Hoài rơi vào trầm mặc.

 

Tiêu Đề đóng lại máy tính, cẩn thận hỏi dò: "Hoài tổng, ngài có định đi cứu cô ấy không?"

 

Dù sao cũng là người cô chủ rất thích, chắc là tổng tài sẽ nể tình mà đi cứu người ta thôi nhỉ.

 

Tống Nhiễm Hoài cười nhếch mép: "Đương nhiên là không!"

 

Ông đây đã muốn cô ta biến mất từ lâu rồi. Sự tồn tại của cô ta chỉ khiến bé cưng chia sẻ tình yêu mà đáng lẽ nó phải dành cho anh toàn bộ mà thôi. Trong mơ anh cũng muốn ông trời phái người xuống đưa cô ta đi giúp mình. Bây giờ được như ý nguyện, anh sao có thể tự mình chặt đứt nó.

 

Bị bắt cóc thì cứ bị bắt cóc đi.

 

Từ trong thâm tâm của Tống Nhiễm Hoài đã nảy ra ý định sẽ mặc kệ sống c.h.ế.t của Liễu Xuân Quỳnh. Dù sao thì việc cô ta lẳng lơ rồi bị bà chủ người ta bắt đi đánh ghen là sự thật, anh không nên xen vào mấy vấn đề thanh toán nhau của đám nữ nhân. Nếu đối phương là nam, anh khẳng định có thể hiểu rõ suy nghĩ của gã, nhưng nếu đối phương là nữ, anh xin dơ hai tay đầu hàng.

 

Đối với anh, phụ nữ vẫn mãi là sinh vật phức tạp nhất hành tinh.

 

Không có Liễu Xuân Quỳnh đi đón, Kim Hoa nhất quyết không chịu về. Cuối cùng Tống Nhiễm Hoài đành phải tự mình đi đón bé cưng. Dù sao cũng đã kết thúc cuộc họp sớm hơn dự định, anh đi đón bé cưng cũng không sao.

 

Đến nơi, nhìn thấy Tống Kim Hoa đang ngồi rầu rĩ ở trong góc phòng, Tống Nhiễm Hoài đau xót không thôi. Chỉ vì đề nghị kia của cô ta mà khiến bé cưng của anh phải trải qua cảm xúc khốn nạn này. Anh âm thầm quyết định sẽ rút hồ sơ học của Kim Hoa lại.

 

Tống Kim Hoa thấy anh bước tới, lập tức sáng bừng mắt chạy đến: "Ba, ba đến rồi."

 

Tống Nhiễm Hoài cúi xuống ôm lấy cô bé. Trên người anh vẫn mặc một bộ âu phục vô cùng khí chất. Giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy anh, cho dù đã có gia đình thì vẫn không kìm được trái tim thiếu nữ của chính mình. Phụ nữ mà, làm gì có ai không ước mơ bạn đời của mình là một người vừa tài giỏi vừa đẹp trai chứ.

 

Không những tài giỏi đẹp trai, anh còn là một chàng trai vô cùng dịu dàng nữa.

 

"Ừ, ba đến đón con đây. Hôm nay ở trường có vui không?"

 

Ý tứ trong câu nói của anh rõ ràng là nếu như ở trường không vui, anh sẽ lập tức cho con bé nghỉ học.

 

Tuy nhiên, ngược lại với dự định của anh, Kim Hoa cười vui vẻ gật đầu: "Vui lắm ạ, ở lớp con rất được mọi người chào đón. Các bạn còn khen con xinh đẹp dễ thương, rất hay rủ con đi chơi."

 

"Nếu vậy thì được. Sau này có bị người khác bắt nạt thì phải nói với ba ngay lập tức, ba bảo vệ con."

 

"Dạ vâng." Tống Kim Hoa ôm lấy cổ anh, hôn mạnh lên má anh một cái rõ kêu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tong-tai-be-nha-ngai-doi-roi/20.html.]

"À đúng rồi, tại sao hôm nay cô Quỳnh không đến đón con vậy ạ? Không phải cô Quỳnh đã nói hôm nay sẽ đến đón con hay sao?"

 

Nhắc đến Liễu Xuân Quỳnh, Tống Nhiễm Hoài lại không nhịn được phỉ nhổ trong lòng. Loại nữ nhân có thể trèo lên giường của đám đàn ông đã có gia đình như cô ta, không xứng đấu với anh.

 

"Cô Quỳnh của con hôm nay có việc đột xuất nên nói ba tới đón con."

 

"Vậy ngày mai cô Quỳnh có tới đưa con đi học không ạ?"

 

"Nếu như cô ấy hoàn thành xong việc của mình rồi thì chắc chắn sẽ tới đưa đón con thôi. Ầy, con đang ở trong lòng của ba, sao lại lỡ lòng nhắc đến người khác chứ, con khiến ba đau lòng quá."

 

Mập

Tống Kim Hoa nghe thấy vậy thì ngây thơ phản bác: "Cô Quỳnh không phải người khác mà. Các bạn với cô giáo đều nói cô Quỳnh là mẹ của con. Còn khen con có một người mẹ vừa xinh đẹp vừa giỏi giang nữa."

 

Trong khi nói những lời này, ánh mắt của Kim Hoa cong cong, rõ ràng vô cùng vui vẻ. Anh còn nhìn thấy trong đôi mắt của con bé còn có cả tự hào.

 

Tống Nhiễm Hoài cau mày không vui: "Cô ta sao có thể là mẹ con được. Con bớt nói linh tinh đi!"

 

"Con thích cô ấy mà, tại sao cô ấy lại không thể là mẹ con chứ."

 

"Chuyện này... được rồi, chúng ta không nói đến cô ta nữa. Con học cả ngày chắc đói rồi nhỉ, con có muốn ăn gì không? Ta đưa con đi ăn."

 

Tống Kim Hoa phụng phịu: "Con không thích ba nói xấu cô Quỳnh. Hôm nay ba mà không cho con đi ăn gà rán, ngày mai con sẽ mách chuyện này với cô Quỳnh."

 

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Hừm, nhóc con đáng ghét, ngày mai con sẽ không gặp được cô Quỳnh của con đâu. Kiểu gì thì cô ta cũng sẽ bị người ta đánh đến mức mặt mũi bầm dập, đến lúc đó thì còn lâu mới dám bê cái mặt đó tới gặp bé cưng. Nếu cô ta dám tới, hắn cũng sẽ cho người đuổi cô ta đi.

 

Tuy nhiên, Tống Nhiễm Hoài chỉ âm thầm nghĩ thế này ở trong lòng. Ngoài mặt vô cùng toàn tâm toàn ý quan tâm bé cưng, còn tự mình đưa bé cưng đi ăn gà rán ở trong tâm thương mại.

 

"Đồ nhiều dầu mỡ, ăn nhiều không tốt. Hôm nay ba chỉ cho con anh một miếng."

 

Tống Nhiễm Hoài vừa nói dứt lời thì điện thoại trong túi anh reo lên. Anh móc điện thoại ra, nhìn dãy số lạ xuất hiện trên màn hình, hừ lạnh một tiếng rồi tắt máy.

 

Không biết tên điên nào nháy máy ông đây.

 

Tên bắt cóc khí thế hừng hực ở đầu dây bên kia: "..."

 

Bọn gã có thể không tống tiền nữa, trực tiếp h.i.ế.p xong g.i.ế.c con nhỏ kia có được không?

Loading...