Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tổng Tài, Bé Nhà Ngài Đói Rồi. - 13

Cập nhật lúc: 2024-12-18 12:58:32
Lượt xem: 73

"Nếu như cô chấp nhận, vậy thì chúng ta làm hợp đồng." Tống Nhiễm Hoài là người kinh doanh, hắn hiểu rõ thế nào gọi là lời nói gió bay. Để sau này không bị rơi vào bẫy của nữ nhân trước mặt, hắn chắc chắn cần phải lập ra một bản hợp đồng.

 

Liễu Xuân Quỳnh nghe thấy vậy, lập tức hào sảng đồng ý: "Được thôi, đây là danh thiếp của tôi, anh có thể liên lạc với thư kí của tôi để bàn về hợp đồng."

 

Cô nàng lấy từ trong túi xách ra một tấm danh thiếp. Bởi vì thương hiệu của cô mới thành lập nên danh thiếp cũng chưa được đầu tư nhiều. Tấm danh thiếp màu hồng phần, bên trên có logo thương hiệu, tên tuổi của cô và phương thức liên lạc. Tống Nhiễm Hoài nhận lấy danh thiếp từ chỗ cô, lúc nhận danh thiếp, ngón tay trỏ của hắn vô tình lướt qua mu bàn tay cô.

 

Hơi ấm kì lạ chớp mắt nhảy lên thẳng đại não.

 

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Nữ nhân quả là sinh vật đáng sợ mà. Cô ta vừa mới làm gì hắn vậy?

 

Không được, sau này hắn cần phải đề phòng cô ta thật kỹ.

 

Tống Kim Hoa ngủ một giấc vô cùng sâu, không hề mộng mị. Thời điểm cô bé ngủ no mắt tỉnh lại, lập tức nhìn thấy ba của mình đang ngồi trên ghế đối diện, dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía mình.

 

Tống Kim Hoa: "..."

 

"Kim Hoa, con tỉnh rồi ư?" Liễu Xuân Quỳnh thấy cô bé đã tỉnh, biểu cảm lạnh lùng vừa dùng với Tống Nhiễm Hoài ngay lập tức biến mất, thay vào đó là ánh mắt dịu dàng hướng về phía cô bé.

 

Tống Kim Hoa nhớ ra, mình đang ngủ trong lòng của cô Quỳnh. Tâm tình của cô bé ngay lập tức tốt lên. Nhóc nhổm dậy ôm lấy cổ cô, hướng về phía ba mình cảnh cáo: "Ba không được dùng ánh mắt vừa rồi nhìn cô Quỳnh nữa, con không thích. Cô Quỳnh là bạn con, ba không được nảy sinh ý xấu với bạn con."

 

Tống Nhiễm Hoài vô cùng bất đắc dĩ. Rõ ràng hắn mới là ba ruột của cô bé, tại sao nhóc có thể vì một nữ nhân xa lạ mà nghĩ xấu hắn thế được. Quả nhiên, nuôi con lớn rồi thì sẽ bị bỏ rơi.

 

Liễu Xuân Quỳnh cười ha ha, nụ cười ấy vô cùng trướng mắt. Tống Nhiễm Hoài nhận ra ý tứ của nụ cười kia rõ ràng là đang muốn cợt nhả hắn.

 

Mập

Hừ, có gì mà phải tự hào chứ. Trẻ con có mới nới cũ là chuyện bình thường. Bây giờ Tống Kim Hoa có thể thích cô ta hơn hắn, nhưng hắn mới là ba ruột của nhóc, rồi sẽ có một ngày, hắn lấy lại được vị thế của bản thân thôi.

 

"Ba con không có ý gì đâu. Vừa rồi cô với ba con nói chuyện, ba con đã đồng ý cho cô được chăm sóc con rồi. Sau này cô sẽ thường xuyên đến đây chơi với con hơn, được không?"

 

Tống Kim Hoa cho dù có trưởng thành đến đâu thì cũng chỉ là bé con. Rất nhanh, tập trung của cô bé đã được di rời đi chỗ khác. Biết sau này cô sẽ có nhiều thời gian đến thăm nó hơn, Kim Hoa cười khúc khích: "Thật vậy sao? Con cảm ơn ba, con xin lỗi vì vừa rồi đã nghĩa xấu về ba. Ba là tuyệt nhất."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tong-tai-be-nha-ngai-doi-roi/13.html.]

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Cảm thấy hơi hối hận rồi. Nhìn đứa nhỏ nhà mình ở trước mặt mình dính lấy người khác là một cảm xúc không tốt đẹp chút nào. Trái tim mạnh mẽ cũng phải âm thầm rỉ máu.

 

"Cô Quỳnh, trời cũng không còn sớm, ở công ty cô còn có việc gì không?" Tống Nhiễm Hoài nghiêm giọng đuổi khách.

 

Liễu Xuân Quỳnh dịu dàng mỉm cười, làm như không nghe hiểu ý tứ của câu nói, đáp lại: "Công ty của tôi nhỏ, bình thường không nhiều việc lắm. Công việc hôm nay của tôi chỉ là tới đây ký hợp đồng với công ty anh thôi. Bây giờ hợp đồng cũng ký xong, tôi đã được tan làm lâu rồi. Trái lại, tôi cảm thấy người có nhiều việc cần phải đi làm ngay là anh mới đúng."

 

Tống Kim Hoa ở trong n.g.ự.c cô cũng gật nhẹ cái đầu nhỏ đồng tình: "Đúng đó ba, hôm qua ba nói hôm nay ba có rất nhiều việc phải làm mà. Ở đây có cô Quỳnh rồi, con sẽ chơi với cô Quỳnh, ba cứ yên tâm đi xử lý công việc đi."

 

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Bởi vì con chơi với cô ta nên ba mới không yên tâm đó đồ ngốc.

 

Tống Nhiễm Hoài xua tay: "Công việc hôm nay ba đã xử lý xong hết rồi, con có muốn đi đâu chơi không, ba đưa con đi."

 

"Con có!" Tống Kim Hoa cong mắt.

 

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Tại sao, tại sao hắn đã bỏ thời gian ra đi chơi với bé cưng rồi mà vẫn phải trải qua cái cảm giác đáng ghét này?

 

Tống Nhiễm Hoài ai oán nhìn chằm chằm một lớn một nhỏ đang đi phía trước.

 

Bởi vì không phải cuối tuần nên trung tâm thương mại khá ít người. Một lớn một nhỏ đang dắt tay nhau đi về phía trước, vừa đi vừa nói cười vô cùng vui vẻ. Tống Nhiễm Hoài là ba ruột thế nhưng lại trở thành người thừa trong chuyến đi chơi này. Thật hiếm hoi, Tống Kim Hoa quay đầu nhìn hắn.

 

Thấy bé cưng quay lại nhìn, Tống Nhiễm Hoài lập tức đứng thẳng lưng, ném dáng vẻ chán nản vừa rồi ra phía sau. Hắn vẫy tay với cô bé, mỉm cười.

 

Cô bé cũng mỉm cười với anh, sau đó lại tiếp tục nói chuyện với Liễu Xuân Quỳnh.

 

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Nữ nhân đáng ghét!

Loading...