Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tổng Tài, Bé Nhà Ngài Đói Rồi. - 12

Cập nhật lúc: 2024-12-18 12:58:21
Lượt xem: 92

Cố Hồng ngồi trên xe di chuyển đến địa điểm làm việc tiếp theo. Trong lúc nhàm chán, lật điện thoại ra nhìn camera giám sát một chút. Phần mềm vừa bật, anh ta đã nhìn thấy cảnh tượng hết sức quỷ dị xuất hiện trong màn hình.

 

Liễu Xuân Quỳnh vẫn ngồi trên vị trí mà trước khi anh rời đi cô đang ngồi. Kim Hoa vẫn đang nằm trong lòng cô ngủ say. Mà cái vị trí vừa rồi anh ta ngồi, nay đã được người bạn chơi thân bao nhiêu năm lấp đầy.

 

Nữ nhân này đặc biệt thật đấy. Quen biết Tống Nhiễm Hoài bao nhiêu năm, anh ta còn chưa được nhìn thấy biểu tình vặn vẹo như lúc này của hắn trước đây. Khả năng chọc người của cô nàng này không thể xem thường.

 

Tống Nhiễm Hoài khí thế hung hăng, hận không thể đập bàn mà mắng vào mặt nữ nhân vô liêm sỉ trước mặt này. Có điều, hắn kiêng kị giấc ngủ của con gái, cuối cùng vẫn chỉ dám nói bằng âm giọng thanh mỏng: "Rốt cuộc cô muốn gì ở Kim Hoa? Con bé còn nhỏ, cô cần cứ nhằm vào tôi, tôi đấu với cô."

 

Liễu Xuân Quỳnh dường như đang được nghe kể chuyện cười, khóe miệng cong cong: "Anh? Anh có cái gì mà tôi phải nhằm vào?"

 

Tống Nhiễm Hoài: "..."

 

Hắn bình tĩnh. Đệt mẹ, lăn lộn thương trường bao nhiêu năm, không thể thất thế trước mặt nữ nhân.

 

"Cô cần gì ở Kim Hoa? Nó chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện."

 

"Tôi vừa ý nhan sắc của cô bé, thích chơi với những bé đáng yêu, sao hả? Tôi nói như thế đã đúng ý anh chưa?" Dáng vẻ của cô, đến ngu cũng có thể nghe ra sự trêu chọc ở trong đó.

 

Tống Nhiễm Hoài chưa bao giờ chịu uất ức đến vậy. Hận không thể lao lên kéo nữ nhân này ra ngoài nói chuyện. Nếu không phải Kim Hoa còn đang ngủ trong lòng cô ta... cô ta c.h.ế.t chắc rồi.

 

Vì Kim Hoa, hắn nhịn.

 

"Cô thật sự thích Kim Hoa?"

 

"Đúng vậy, cô bé rất đáng yêu. Tôi vừa gặp đã thích nhóc. Nghe nói anh là ba đơn thân của cô bé?"

 

"Chuyện này ai mà chẳng biết, cô hỏi tôi là có ý gì? Muốn cười cợt tôi?"

 

"Tôi không có." Liễu Xuân Quỳnh nghiêm mặt khẳng định: "Tôi thấy công việc của anh hình như rất bận, không có nhiều thời gian chơi với con bé. Anh có muốn một người cùng hỗ trợ chăm sóc con bé không?"

 

Tống Nhiễm Hoài nheo mắt đầy nguy hiểm: "Cô có biết mình đang nói cái gì không? Muốn nuôi con cùng Tống Nhiễm Hoài tôi? Nằm mơ... tôi mà cần cô chăm sóc cùng sao."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tong-tai-be-nha-ngai-doi-roi/12.html.]

"Kim Hoa bây giờ đang trong độ tuổi hiếu động, thích khám phá. Công việc của anh quá bận, không phù hợp để chăm trẻ nhỏ. Anh không phát hiện ra dạo gần đây cô bé hiếu động hơn trước ư?"

 

"Đương nhiên là k..."

 

Tống Nhiễm Hoài đang định phủ nhận, ai ngờ trong đầu lại hiện ra vô số mảnh kí ức. Tất cả đều xoay quanh vấn đề của Tống Kim Hoa một năm gần đây.

 

Trước đây, mặc dù Tống Kim Hoa rất thường hay kéo hắn đi ra ngoài chơi nhưng phần lớn thời gian bé cưng đều chỉ ở bên cạnh hắn nói chuyện cùng hắn. Thế còn một năm gần đây thì sao, bé bắt đầu rủ hắn chơi rất nhiều trò chơi hoạt động. Hắn không có kinh nghiệm chăm con, thông tin trên mạng cũng không được nhiều. Hắn cũng chỉ cảm thấy đây là chuyện bình thường.

Mập

 

Hôm nay, nghe Liễu Xuân Quỳnh nói chuyện, hắn mới nhận ra.

 

"Vốn dĩ, môi trường công sở này đã không phù hợp để nuôi dạy trẻ nhỏ rồi. Tống Kim Hoa năm nay mới năm tuổi thế nhưng lại vô cùng trưởng thành. Mặc dù tôi mới chỉ tiếp xúc với con bé một thời gian nhưng tôi đã nhận ra được điều đó. Trưởng thành sớm, đối với trẻ nhỏ mà nói, không phải là một năng lực đáng được ngưỡng mộ. Đối với tôi, một đứa trẻ không có tuổi thơ hồn nhiên, đấy chính là một sự bất hạnh."

 

"..."

 

"Anh có biết, chính cách nuôi dạy con của anh đã đem đến bất hạnh cho con bé không?"

 

"..."

 

Lại không biết phải phản bác thế nào.

 

Năm năm qua, hắn nuôi dạy Tống Kim Hoa chủ yếu đều dựa vào bản năng. Những thứ gì hắn cho là tốt với cô bé, hắn đều sẽ làm. Xung quanh hắn cũng chỉ là Cố Hồng và Tiêu Đề, cả hai vẫn chưa lập gia đình nên cũng không có kinh nghiệm trong việc nuôi con. Hai người không đưa ra được bất kì lời khuyên hữu ích nào cho hắn. Mà với lối sống của hắn thì lại không có khả năng tiếp xúc với những người khác để được học hỏi kinh nghiệm từ họ.

 

Hôm nay nghe được mấy lời này của Liễu Xuân Quỳnh, hắn mới có thể chậm rãi nhận ra.

 

Đúng là như vậy nhỉ.

 

Có lẽ, bé cưng ở bên cạnh hắn không tốt như hắn tưởng. Nữ nhân ở trước mặt này, mặc dù lời nói và dáng vẻ vô cùng đáng ghét nhưng hắn có thể nhìn ra cô ta yêu thương Kim Hoa là thật. Những lời cô nói cũng giúp hắn nhận ra rất nhiều điều.

 

"Cô muốn cùng tôi chăm sóc bé cưng cũng được, nhưng trước đó, tôi khẳng định lại với cô một lần nữa, tôi không có hứng thú với phụ nữ. Tôi và cô chỉ có thể có mối quan hệ cùng nhau chăm sóc bé cưng, không hơn không kém."

 

Liễu Xuân Quỳnh nở nụ cười vô cùng chân thành: "Trùng hợp thật, ý của tôi cũng như vậy. Tôi không có hứng thú với nam nhân."

 

Nam nhân vốn là những sinh vật vô cùng ghê tởm. Chỉ vì đạt được mục đích hoạt động nửa thân dưới mà chèn ép, coi thường phụ nữ. Nhất là sau lần đó, cô lại càng chán ghét đám sinh vật ấy hơn.

Loading...