Tổng Tài, Bé Nhà Ngài Đói Rồi. - 10
Cập nhật lúc: 2024-12-18 12:57:52
Lượt xem: 76
"Khụ khụ, được rồi Nhiễm Hoài, thời gian không còn sớm nữa, cậu có thôi đi không hả? Nếu cậu rảnh quá không có việc gì làm thì đi trở về phòng của cậu đi, đừng ở đây cản trở mình làm ăn."
Tống Nhiễm Hoài bị người bạn của mình đuổi ở ngay chính công ty của mình: "..."
Thấy hắn dễ dãi cho nên được nước làm tới đúng không?
Tống Nhiễm Hoài trừng mắt cảnh cáo Cố Hồng.
Chẳng hiểu vì sao hôm nay anh lại không hề sợ hãi trước ánh mắt của bạn mình. Có lẽ là do được người phụ nữ bên cạnh tiếp thêm sức mạnh. Cố Hồng tự cảm thấy vô cùng có thành tựu.
"Cậu cứ ở đây gây sự, sắp làm trễ giờ lành ký hợp đồng của tôi rồi đây này." Cố Hồng dương dương tự đắc, khí thế vô cùng hào hứng. Đây là lần đầu tiên anh được trải qua cảm giác bật lại sếp.
Tống Nhiễm Hoài bị cả người bạn bao năm với đứa con gái tự tay nuôi dưỡng phản bội chỉ trong một ngày. Hắn tức giận, bàn tay run run chỉ vào mặt Cố Hồng, môi mấp máy không biết đang nói gì.
Uất ức trong lòng nghẹn đến tận cổ nhưng không thể phát tiết. Tống Nhiễm Hoài tức giận hừ lạnh, sau khi trừng đám người trong phòng một lượt không thu được kết quả gì, hắn đành phải ngậm đắng mà rời khỏi phòng.
Rõ ràng là công ty của hắn, tại sao hắn lại phải là người rời đi?
Không còn người khó tính là Tống Nhiễm Hoài, không khí trong phòng tốt lên không ít.
Tống Kim Hoa ôm chặt lấy cổ Xuân Quỳnh, mềm mềm ngọt ngọt nở nụ cười: "Cô đừng sợ, ba cháu chỉ là hơi nghiêm khắc với cả rất hay lo lắng thái quá. Nhất là với những người lạ muốn tiếp cận cháu chứ không phải do ba có thành kiến với cô đâu. Cô đừng giận ba cháu nha."
Tống Kim Hoa đã quá quen với chuyện này, dù bé còn nhỏ nhưng cũng rất hiểu cho ba mình.
Cố Hồng lớn hơn cô bé, đương nhiên cũng hiểu suy nghĩ của Tống Nhiễm Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tong-tai-be-nha-ngai-doi-roi/10.html.]
Liễu Xuân Quỳnh dù không hiểu biết gì về con người của Tống Nhiễm Hoài nhưng cô thấu hiểu nỗi lòng của người làm cha mẹ. Nếu đổi lại là cô, cô cũng sẽ bảo vệ cho con mình thật tốt. Trước đây là cô vô năng, không có khả năng nuôi dưỡng bé thật tốt. Bây giờ, cô đã có thể thay đổi được chất lượng sống của bản thân, sẽ nhanh thôi, cô có thể đưa cho con mình cuộc sống tốt nhất.
Liễu Xuân Quỳnh nở nụ cười tươi rói, véo nhẹ má phúng phính của Kim Hoa: "Cô biết mà, cháu đừng có coi cô như người không biết nói lý lẽ vậy chứ."
Kim Hoa bị véo, không những không thấy đau mà còn rất vui vẻ. Má sữa chỉ miết nhẹ một cái cũng đã lưu lại dấu tay đỏ chót cực kì chói mắt: "Lâu rồi không gặp cô, cháu nhớ cô lắm đấy."
Cố Hồng không nỡ cắt ngang cuộc trò chuyện của một lớn một bé tuy nhiên anh lại không thể không tiến lên. Là một con người làm ăn, anh hiểu rõ đâu là thời điểm thích hợp nhất để bàn công chuyện.
Tâm tình của Liễu Xuân Quỳnh đang được Tống Kim Hoa dỗ ngọt. Anh nhân cơ hội này đàm phán thêm với cô ta, chắc chắn sẽ chiếm được phần hời hơn.
"Cô Quỳnh, giờ cũng không còn sớm nữa, chúng ta vẫn là ký hợp đồng trước nhỉ. Đợi ký xong rồi cô muốn ngồi nói chuyện với Kim Hoa đến lúc nào cũng được. Tại vì một tiếng nữa tôi lại có một cuộc hẹn khác rồi."
Liễu Xuân Quỳnh mặc dù rất thích được ở cùng với Kim Hoa thế nhưng cô vẫn biết đâu mới là việc cần phải ưu tiên. Tất cả những gì cô làm ngày hôm nay đều là vì cuộc sống tốt đẹp sau này của hai người mà thôi.
Xuân Quỳnh ôm Kim Hoa không rời tay. Toàn bộ quá trình đều nghiêm túc bàn bạc với Cố Hồng. Tuy nhiên, cho dù cô có tập trung làm việc đến đâu thì cũng vẫn không quên đổi tư thế ngồi cho đứa nhỏ trong ngực.
Tống Kim Hoa vì háo hức chờ Xuân Quỳnh mà cả sáng nay không ngủ. Bây giờ ước nguyện đạt thành, không những được gặp người ta mà còn được người ta ôm chặt không buông. Đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn như cô bé lập tức ở trong lòng cô mà ngủ mất.
Cố Hồng cũng nhận ra điều này, cố gắng hạ thấp thanh âm của mình.
"Nếu như cô đồng ý với điều kiện của công ty chúng tôi, chúng ta có thể lập tức kí vào hợp đồng." Cố Hồng đặt bản hợp đồng ra trước mặt Xuân Quỳnh. Tất cả khoản mục bên trong hợp đồng đều đã được cả hai phân tách rất kỹ. Sau khi xác nhận điều khoản ghi bên trên hoàn toàn giống với những gì hai người đã bàn vào buổi hôm trước, cô cũng rất nhanh đặt bút kí tên.
Mập
Mục đích chuyến đi lần này của cô không phải chỉ là để ký hợp đồng.
Liễu Xuân Quỳnh cảm nhận xúc cảm mềm mại cùng hơi thở nhẹ nhàng trong lòng mình, trái tim trong lồng n.g.ự.c vui vẻ đến mức đập liên hồi. Có trời mới biết bao nhiêu năm qua, cô đã chờ đợi ngày này biết bao nhiêu, mong ngóng nó đến nhường nào. Cuối cùng thì bao nhiêu công sức cô bỏ ra cũng không uổng phí. Cuộc đời của cô được cải thiện, rồi sẽ có một ngày cô giành lại được thế giới nhỏ của mình.