Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôn Thư Nghi và Chu Nghiêm Phi - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-08-12 23:02:54
Lượt xem: 33

19.

Thực ra tôi là một hồn ma trốn khỏi địa ngục, nhưng sau khi tìm được vật chủ, họ không thể tìm thấy tôi nữa. Một cây cọc một hố, có vật chủ là được. 

Tuy nhiên, mỗi khi nghỉ ngơi không tốt, tinh thần mơ hồ, tôi vẫn cảm thấy mình sẽ thoát ra khỏi cơ thể của Tôn Thư Nghi.

Khi về nhà, tôi thấy một chiếc bánh sinh nhật. 

Hiếm khi mẹ không đi làm ca đêm. 

Bà đang bận rộn trong bếp, thấy tôi về thì nói: "Nhanh tới ăn cơm, mẹ nghe cô Lưu nói rồi, con sắp đi thi đấu à? Có phải nếu thi đậu thì có thể vào Thanh Hoa không?"

Tôi cười: "Làm gì dễ vậy! Phải đoạt giải mới được!"

Khi ngồi xuống, mẹ mang đến một bát mì trường thọ.

"Sinh nhật vui vẻ con gái, mẹ có nằm mơ cũng không ngờ mình lại sinh ra một đứa con gái thông minh như vậy… Chúc con gái mẹ sống lâu trăm tuổi, mau ăn đi!"

Sống lâu trăm tuổi…

Tôi ăn một miếng, thấy khóe mắt mẹ đã có nếp nhăn. 

Tôi không thể tưởng tượng, nếu tôi không nhập vào cơ thể này, nếu Tôn Thư Nghi c.h.ế.t vào buổi tối hôm đó, mẹ sẽ ra sao.

"Mẹ… con thấy hơi chóng mặt…"

Mẹ đến sờ trán tôi, "Trời ơi, sao nóng vậy. Để mẹ lấy thuốc cho con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ton-thu-nghi-va-chu-nghiem-phi/chuong-19.html.]

Tôi quay đầu lại, thấy bà treo một số bùa chú trong nhà.

"Đây là gì?"

"Ồ, hôm nay mẹ thấy ở ven đường, nhiều người mua lắm, nói là có thể trừ tà, còn giúp học sinh thi cử suôn sẻ, nên mẹ mua về…"

Đầu tôi càng lúc càng choáng váng, không muốn để mẹ phát hiện ra sự khác thường, nên tôi liền bảo quá mệt và về phòng ngủ.

Ai ngờ, lúc này tôi thấy hồn phách của Tôn Thư Nghi đứng trước giường. Khi tôi rất yếu, tôi có thể thấy những thứ này. Cô ấy cũng chưa siêu thoát!

Đào Hố Không Lấp team

"Cô là ai? Tại sao lại dùng thân thể của tôi?"

Cô ấy khóc, lao tới, đẩy mạnh tôi ra ngoài. Tôi lại bắt đầu trở thành hồn ma. Chỉ có Tôn Thư Nghi mới có thể nhìn thấy tôi.

Nhưng, cô ấy rất sợ tôi.

Ngay khi quay lại cơ thể của mình, cô ấy chạy ra ngoài, lắp bắp nói với mẹ rằng mình bị ma ám.

"Rõ ràng là ngày 5 tháng 9, sao đột nhiên lại thành tháng 11 rồi?! Mẹ ơi… con phải làm sao đây…"

"Con sốt mê sảng rồi, mau uống thuốc hạ sốt đi!"

Mẹ Tôn bị dọa sợ, may mà Tôn Thư Nghi vừa mới trở lại cơ thể của mình, vẫn rất yếu, nên uống thuốc rồi ngủ.

 

Loading...