Tôi Trở Thành Cục Cưng Mới Của Các Nữ Phụ - Chương 10 - End
Cập nhật lúc: 2024-10-30 21:06:15
Lượt xem: 340
25
Trình Kỳ bị xử lý thê thảm.
Anh ta đi chưa đầy nửa tháng đã nhận ra mình bị họ chung tay lừa gạt.
Nhưng anh ta hoàn toàn không thể quay về nước.
Trình Kỳ gọi điện khóc lóc với dì, cơ thể xám xịt, hoàn toàn phơi đen như một cục than.
Nhưng dì tôi không chú ý đến anh ta, mà chỉ đặt tay lên bụng nở một nụ cười dịu dàng: "Là con đường mình tự chọn, dù cắn răng cũng phải cố gắng bước tiếp. Bây giờ mẹ phải chăm sóc đứa bé trong bụng, con làm anh trai phải biết tự lo cho mình ở bên ngoài."
Không lay động được mẹ, Trình Kỳ cố gắng liên lạc với ba bà trùm nữ phụ, không ngoại lệ, tất cả đều bị chặn.
Anh ta lại muốn liên lạc với tôi.
Khi tôi mở video, lặng lẽ giơ một ngón tay giữa về phía anh ta, sau đó chặn tài khoản.
Trình Kỳ muốn tính toán với tôi để có được tình cảm của các nữ phản diện, thậm chí còn muốn tôi gánh trách nhiệm sau này.
Tôi không phải là một thánh nhân.
Tự nhiên tôi sẽ trả đũa, có thù báo thù.
Trình Kỳ bị ba nữ phụ hắc hóa chung tay gửi đi châu Phi khai thác khoáng sản, dì tôi lo lắng tôi sẽ bị liên lụy.
Nhưng bà ấy không biết, bây giờ tôi đã trở thành cục cưng mới của các nữ phụ.
Mỗi khi có hoạt động gì, cả ba người nhất định sẽ gọi tôi tham gia, giờ đây phương châm của bọn họ đều là:
"Cần gì đàn ông, chị em không thơm sao?"
"Chị có nhiều tiền như vậy, cần gì phải c.h.ế.t dí vào đàn ông?"
"Bé Nguyên Nguyên nhà chúng ta thơm thơm mềm mềm như vậy, nuôi một cô bé nhỏ không an tâm hơn nuôi một người đàn ông sao?"
"…"
Sau đó, tôi trở thành cục cưng của cả nhóm, được họ chăm sóc tận tình.
Còn nam nữ chính trong thế giới này, trước khi trưởng thành đã bị các nữ phụ cho sang châu Phi khai thác mỏ, cả đời này cũng không thể trở về.
Ván bài mạt chược đó đã khiến cả ba người họ đều yêu thích chơi mạt chược, cứ rảnh rỗi là hẹn nhau lại chơi.
Lâm Thư Nghi nhìn tôi với ánh mắt ngày càng trìu mến: "Trước đây chị có một cô em gái tên là Lâm Bối Bối, nhưng hai năm trước đã mất tích. Sau này chị sẽ coi em như em gái ruột mà yêu thương."
Có lẽ vì nhắc đến chuyện buồn, Tô Thi Vận cũng không nhịn được thở dài: "Cô em gái ngốc nghếch của chị, ban đầu tưởng nó chỉ là một đứa simp chúa, khiến chị lo lắng mãi, cuối cùng lại đi về quê làm ruộng với người mình thích."
Chu Chúc nhướn mày, nụ cười của cô ấy có vẻ thoải mái hơn.
"Vậy thì tôi tốt hơn các cậu một chút, tôi có một chị họ, đúng chuẩn con nhà người ta nhưng nhà không khá giả lắm, cuối cùng bị một người họ hàng xa nhận nuôi. Nghe nói nhà họ có một cô con gái, tôi vốn tưởng hai người sẽ gây gổ, ai ngờ quan hệ lại rất tốt."
Nói xong, cô ấy lại nhìn tôi nói: "Nguyên Nguyên là em gái, sau này chị cũng sẽ đối xử tốt với em."
Ôi trời.
Tôi cảm thấy hơi ngại ngùng.
Tô Thi Vận không chịu thua, lập tức lấy một tấm thẻ từ trong túi ra, nhét vào tay tôi.
"Chỉ cần tôi bảo vệ em ấy là được."Tô Thi Vận hào phóng nói: "Em cứ thoải mái tiêu tiền trong thẻ này!"
Rồi ba người này lại bắt đầu tranh luận không ngừng về việc thân thiết với ai nhất.
Máy mạt chược vẫn đang quay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-tro-thanh-cuc-cung-moi-cua-cac-nu-phu/chuong-10-end.html.]
Ai đó cầm cuốc đi khai thác mỏ không bao giờ dừng lại.
Còn tôi, sẽ sống trong thế giới này như cá gặp nước.
——
Ngoại truyện:
Tôi từng nghĩ mình sẽ ở lại thế giới tiểu thuyết suốt đời.
Nhưng không ngờ một ngày nọ, khi mở mắt ra, tôi lại trở về thế giới của chính mình, gặp lại bố mẹ đã lâu không thấy.
Có lẽ tôi đã ngủ quá lâu, khi tôi tỉnh dậy, anh trai đã sắp cưới vợ.
Tôi kể chuyện này như một câu chuyện cười cho họ nghe, nhưng không ai tin, chỉ nói tôi ngủ lâu quá, hơi mơ hồ mới mơ một giấc mơ.
Tôi biết những chuyện này đều là thật.
Nhưng tôi nói ra, cũng chắc chắn sẽ không ai tin.
Cho đến ngày cưới, tôi gặp được người thân của chị dâu, cũng chính là chị dâu của chị dâu - Lâm Bối Bối.
Khi tôi nghe thấy cái tên này lần đầu, tôi đã đứng sững tại chỗ, cứ tưởng chỉ là một sự tình cờ.
Nhưng đến khi thấy Lâm Bối Bối tại lễ cưới, chị ấy giống hệt như trong bức ảnh mà Lâm Thư Nghi đã cho tôi xem.
Tôi tiến lại gần chị ấy, thử mở lời: "Lâm Thư Nghi?"
Lâm Bối Bối đứng sững tại chỗ, sau đó nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, ánh mắt ánh lên sự xúc động.
Sau khi lễ cưới kết thúc, chúng tôi tìm một chỗ để nói về chuyện này.
Lâm Bối Bối nói: "Sau khi chị xuyên vào cuốn sách này, chị cũng đã nghĩ đến việc về nhà, nhưng không cách nào trở lại, giờ coi như đã chấp nhận số phận. Nhưng chị không ngờ lại có thể nghe thấy tên chị gái từ miệng em, cũng coi như là một niềm an ủi."
Xuyên sách?
Tôi ngẩn ra.
"Em cũng xuyên sách."
Tôi vừa nói ra câu này, nụ cười trên mặt Lâm Bối Bối lập tức đông cứng lại.
Tôi cũng nhận ra điều gì đó.
Lâm Bối Bối cầm thìa khuấy nhẹ cà phê trong cốc, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm: "Biết đâu thế giới mà chúng ta đang ở cũng là một cuốn sách do ai đó viết."
"Và chúng ta, chỉ là những nhân vật nhỏ trong cuốn sách đó."
Tôi cười, theo lời chị ấy nói: "Vậy ai sẽ là nam nữ chính của thế giới này nhỉ?"
Lâm Bối Bối nở nụ cười rực rỡ.
Chị ấy bỏ thìa xuống, hai tay chống cằm, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên định: "Mỗi người trong chúng ta đều là nam nữ chính."
Đúng vậy.
Sống tốt cuộc đời của mình.
Trong vòng xã hội của mình, nhìn thế giới bằng góc nhìn của chính mình, thì mình chính là nam nữ chính.
[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]
Tôi chỉ hơi tò mò, truyện này sẽ do tác giả nào viết nên nhỉ?
Nếu có cơ hội, tôi muốn đi gặp cô ấy một lần.
P/S: Nếu các bạn chưa biết thì truyện của chị dâu “Vung Tiền Mua Một Người Bạn Trai”, truyện của Lâm Bối Bối “Người Hầu Nhỏ Của Nữ Phụ Độc Ác”