Tôi là mẹ của nữ chính yếu đuối - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-19 14:35:42
Lượt xem: 347
4.
Ra khỏi trường, tôi lập tức chạy về nhà.
Theo nguyên tác, cha của Tề Vy đã mất cách đây một năm do tai nạn.
Nhân vật tôi xuyên vào là một góa phụ xinh đẹp, tìm một ông lão giàu có để tận hưởng cuộc sống xa hoa, không mảy may quan tâm đến Tề Vy.
Nhưng bây giờ tôi thì không định đi yêu đương tuổi xế chiều với ông lão nào cả, mục tiêu của tôi là nuôi dưỡng một nữ chính truyện ngược thành nữ cường đầy quyền lực.
Mà đã là nữ chính nữ cường, ai mà chẳng là con nhà giàu.
Tôi phải nhanh chóng kiểm tra lại tài sản của mình, nếu không thì chẳng xứng làm mẹ ruột trong truyện nữ cường mất.
Tuy nhiên, truyện ngược quả nhiên không làm tôi thất vọng.
Tôi lục tung mọi sổ tiết kiệm, thẻ ngân hàng, tài khoản chứng khoán của nhà họ Tề lên, nhưng tổng lại chưa tới 4 con số…
Tài sản duy nhất có giá trị ở nhà này có lẽ chỉ là căn nhà cũ nát này.
Nhưng trừ khi căn nhà này được giải tỏa, còn không thì tôi chỉ có cách "vô tình" gặp gỡ một ông lão giàu có, thì Tề Vy mới có cơ hội trở thành con nhà giàu.
Đúng là số khổ mà…
Tôi ngồi bệt xuống sàn, nhìn quanh một lượt, chỉ thấy tâm trạng sụp đổ hoàn toàn.
Khi tôi tưởng rằng mình đã lâm vào đường cùng, điện thoại bỗng reo lên, hiển thị cuộc gọi đến là mẹ ruột nguyên chủ.
Tôi bắt máy, bên kia bà cụ giọng đầy khó chịu: "Cúc Lan, tiền sinh hoạt tháng này của em trai mày, sao vẫn chưa chuyển qua?"
…
"Bộ mày giả c.h.ế.t hả? Vợ thằng em mày đang có bầu, mày vẫn còn nợ tiền sinh hoạt của người ta mà không gửi, mày có biết xấu hổ không? Mau chuyển tiền đi!"
Lời của bà ấy khiến tôi bừng tỉnh giữa cơn mê!
Nguyên chủ là một "nô lệ cho em trai"! Cô ấy đã dồn toàn bộ tiền lương của mình và chồng vào việc mua nhà cho em trai.
Mỗi tháng cô ấy còn phải gửi tiền sinh hoạt cho vợ chồng em trai, để họ ở nhà không làm gì, ăn không ngồi dồi.
Thậm chí, cô ấy lấy chồng giàu cũng chỉ vì con trai của em trai muốn học trường mầm non quý tộc, mà cô ấy không đủ tiền để chi trả.
Nghĩ đến đây, tôi không khỏi bật cười.
"Mẹ ơi! cảm ơn mẹ!" Tôi vui vẻ cúp máy.
Tiền đây rồi! Thế chẳng phải tiền đã đến rồi sao!
5.
Tôi lập tức bắt xe đến Cục Quản lý Bất động sản.
Không ngoài dự đoán, căn nhà mà em trai tôi đang ở vẫn còn đang trả góp, và khoản vay được gắn với quỹ tiết kiệm của tôi, nên hiện tại nó vẫn đứng tên tôi.
Tôi lập tức làm thủ tục báo mất và xin cấp lại giấy chứng nhận quyền sở hữu, rồi ngay sau đó đăng bán căn nhà lên trang giao dịch bất động sản.
Một chuỗi hành động nhanh gọn như hổ vồ mồi.
Nói thật lòng, tôi lại tiến thêm một bước gần hơn đến việc biến Tề Vy thành nữ chính truyện nữ cường!
Tôi vội vàng gọi điện cho Tề Vy, tin tức phấn khích như vậy không thể không chia sẻ cho nữ chính được.
Nhưng liên tục ba cuộc gọi, Tề Vy đều không bắt máy.
Tôi nhíu mày, cảm giác có điều chẳng lành.
Hôm nay tôi đã cho Hoàng Cẩn Dao một cái bạt tai rất vang, nên cô ta chắc chắn sẽ trả thù Tề Vy.
Nghĩ đến đây, tôi lập tức gọi xe đến trường.
Nhưng vào giờ cao điểm như thế này, xe taxi bị kẹt cứng trên đường, khiến tôi sốt ruột vô cùng.
Tôi xuống xe và chặn ngay một chiếc xe máy, nhanh nhẹn leo lên yên sau: "Bác tài, cổng trường số 8, 50 tệ không cần thối!"
Người lái xe máy đội mũ bảo hiểm, liếc tôi một cái đầy kỳ lạ.
Tôi vỗ nhẹ vào mũ bảo hiểm của anh ta, gấp gáp nói: "Nhanh đi nào, tôi đi cứu mạng người, đến muộn chỉ có thể thu dọn xác thôi đấy!"
Bác tài cũng thuộc loại biết chuyện, nghe xong câu đó, không đợi đèn đỏ, lập tức tăng ga lao đi.
Khi tôi đến cổng trường số 8, rút tờ 50 tệ, vỗ vào n.g.ự.c bác tài: "Ân tình này tôi sẽ không bao giờ quên đâu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-la-me-cua-nu-chinh-yeu-duoi/chuong-2.html.]
Rồi tôi quay đầu lao nhanh vào con hẻm trước cổng trường.
6.
Tôi nhanh chóng chạy đến đầu ngõ, nhìn thấy Tề Vy đang bị Hoàng Cẩn Dao dẫn theo một đám người chặn lại ở góc tường.
Hoàng Cẩn Dao cầm d.a.o rọc giấy, đe dọa Tề Vy: Mau quỳ xuống xin lỗi bà đây!"
Tề Vy nước mắt giàn giụa, toàn thân run rẩy, rồi "phịch" một tiếng quỳ xuống đất: "Xin... xin lỗi."
Hoàng Cẩn Dao vỗ vỗ mặt Tề Vy: "Đồ hèn hạ, còn dám động đến tao."
Sau đó, Hoàng Cẩn Dao ra hiệu cho một tên con trai bên cạnh.
Hắn hiểu ý, tiến đến trước mặt Tề Vy, lấy ra một chai chất lỏng màu vàng: "Mày uống chai nước tiểu này, bọn tao sẽ tha cho mày."
Tề Vy ngước lên nhìn hắn, trong mắt đầy sự kinh hoàng.
"Xin lỗi, xin lỗi..."
Tề Vy bắt đầu hoảng loạn xin lỗi, vừa nói vừa dập đầu trước đám người kia.
Cô ấy muốn dùng cách này để cầu mong bọn họ tha thứ.
Nhưng bọn họ nhìn thấy cảnh Tề Vy quỳ gối, dập đầu, càng thêm hả hê và kiêu ngạo.
Tên con trai túm tóc Tề Vy, kéo đầu cô ấy lên: "Đã nói rồi, uống xong chai nước tiểu này bọn tao sẽ tha cho mày, mày sợ cái gì chứ."
Nói xong, cả đám cười ha hả, vừa cười vừa mắng: "Đồ hèn nhát."
Nhìn cảnh tượng đó, tôi tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Tôi nhặt lên một viên gạch gần đó, xông tới đập thẳng vào đầu tên con trai kia:
"Bắt nạt con gái tao mà còn vênh váo thế này, tao thấy mày mới là đồ hèn!"
Hắn ôm đầu, quay lại nhìn tôi giận dữ: "Mày là ai mà dám đánh tao?"
Tôi bước đến đỡ Tề Vy dậy:
"Không cần biết tao là ai, hôm nay tao sẽ thay mẹ mày dạy dỗ mày, cho mày biết thế nào mới là đàn ông!"
Nói xong, tôi đ.ấ.m thẳng vào mặt hắn.
Trước khi xuyên không, tôi đã từng tập luyện đấu võ tổng hợp, và đai vàng của tôi không phải chỉ để trưng.
Cú đ.ấ.m của tôi khiến hắn ngã gục xuống đất ngay lập tức.
Hoàng Cẩn Dao thấy vậy, không thể nhịn được nữa, hét lên: "Cả bọn xông lên!"
Mấy tên to con lập tức lao tới, nhưng tôi chỉ cần vài cú đá đã hạ gục được hết.
Tranh thủ lúc này, tôi đưa viên gạch cho Tề Vy: "Cầm lấy."
Tề Vy ngơ ngác nhận lấy viên gạch, hoàn toàn không biết làm gì.
Tôi thở dài: "Đứng đó làm gì, ra tay đi!"
Nói xong, tôi lao vào, giúp mấy tên đó tháo khớp tay, rồi quay sang đám con gái, mỗi người một cái tát thật mạnh.
Hoàng Cẩn Dao rất thông minh, không dám đối đầu trực diện với tôi, mà chạy đến chỗ Tề Vy để bắt nạt.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Hoàng Cẩn Dao vừa đ.ấ.m vừa đá Tề Vy, trong khi cô ấy sợ hãi lùi về sau liên tục.
Tôi ở phía trước đánh như điên, còn cô ấy bị bắt nạt từ phía sau, khiến tôi phát điên.
Tôi gầm lên: "Tề Vy, hôm nay nếu con không đập viên gạch vào mặt cô ta, đừng gọi ta là mẹ nữa!"
Nghe thấy vậy, Tề Vy cuối cùng cũng lấy hết can đảm, khi Hoàng Cẩn Dao ra đòn, cô ấy giơ viên gạch lên và đánh vào trán đối phương.
…
Phải nói rằng động tác khá đẹp, nhưng sát thương thì không có bao nhiêu…
Thôi, ít nhất cũng coi như Tề Vy đã bước được một bước lớn.
Tôi dọn dẹp nốt đám còn lại, rồi túm cổ áo Hoàng Cẩn Dao ném sang một bên, sau đó quay sang nhìn đám bắt nạt nằm la liệt trên đất.
"Hôm nay tao đã nương tay, nhưng nếu còn lần sau, sẽ không tha đâu”
Nói xong, tôi kéo Tề Vy rời đi.