Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÔI LÀ CÔNG CHỨC Ở ĐỊA PHỦ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-01-04 12:14:22
Lượt xem: 339

9.

Quay trở lại chỗ ngồi, tôi suy nghĩ kỹ càng và quyết định sẽ không để ý đến Hắc Bạch Vô Thường.

 

Dù sao thì trong mắt lãnh đạo, tôi cũng chỉ là một người yêu đương mù quáng, tôi phải tránh xa hai quỷ nam có khả năng khiến tôi mất hết danh tiếng này.

 

Không ngờ, một đám đông đàn ông mặc vest đen đột ngột xông vào văn phòng, nói rằng họ là đội kiểm tra, không nói hai lời đã muốn bắt tôi.

 

Tôi hoảng hốt, vội vàng trốn sau lưng Hắc Vô Thường.

Một trong những người mặc đồ đen đứng ra, "Tội phạm Trầm Lê, cô đã sửa đổi sổ sinh tử, làm rối loạn trật tự sinh tử, mau mau theo tôi về."

 

Đúng là gặp chuyện lớn.

 

Tôi nắm chặt góc áo của Hắc Vô Thường, anh ta làm động tác miệng với tôi, "colaodai."

 

Tôi cảm thấy mơ hồ.

 

Đột nhiên, không khí vang lên một giọng nói lạnh lẽo, "Động vào người của tôi, đã hỏi qua tôi chưa!"

 

Hắn từ từ bước tới, một nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối tỏa ra vẻ lạnh lùng đáng sợ, những người mặc đồ đen tự động nhường đường.

 

Tôi nhìn hắn như một vị thần hạ phàm, tim đập thình thịch, hắn đến trước mặt tôi, tách tay tôi ra khỏi góc áo của Hắc Vô Thường, rồi nhét góc áo của mình vào tay tôi, tôi cảm thấy hơi rối.

 

Người đứng đầu nhóm mặc đồ đen cúi người tôn kính, "Diêm Vương điện hạ, thuộc hạ của ngài, Trầm Lê, đã phạm tội, quỷ vương đã ra lệnh chúng tôi phải bắt cô ấy về, xin ngài hãy châm chước một chút."

 

Diêm Vương cười khẩy, "Toàn bộ thập điện đều biết tôi, Sở Diệp, là người bảo vệ người của mình nhất, bất cứ ai dám động vào người của tôi, tôi sẽ gi3t hết mười đạo luân hồi."

 

Nói thật, Diêm Vương thật là ngầu!

 

Tôi cũng chú ý đến một điểm, hóa ra hắn tên là Sở Diệp

 

Những người mặc đồ đen nhìn nhau khó xử, cuối cùng vẫn không cam lòng nhìn tôi một cái rồi rút lui.

 

10.

Tôi vẫn còn sợ hãi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-la-cong-chuc-o-dia-phu/chuong-4.html.]

Hắc Vô Thường cười, "Tôi đã nói là không sợ, có lão đại."

 

Ôi, hóa ra miệng anh ta vừa rồi đang nói, "Có lão đại."

 

Sau đó, tôi lại tò mò hỏi về bối cảnh của Sở Diệp, Hắc Vô Thường bí ẩn nói với tôi, "Lão đại của chúng ta thống trị Quỷ giới, toàn bộ thập điện đều sợ đến phát run khi nhắc đến ông ấy, nếu ông ấy không vừa lòng, thì việc tiêu diệt thập điện cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt."

 

Không ngờ sức mạnh của Sở Diệp lại mạnh đến vậy, tôi còn muốn hỏi thêm vài câu, thì đã bị Sở Diệp gọi vào văn phòng.

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Hắn ngẩng đầu nhìn tôi một cái, "Tại sao chuyện sửa đổi sổ sinh tử cô không nói trước với tôi?"

 

Đây là lúc tính sổ sau vụ mùa.

 

Tôi chỉ còn cách khai báo chi tiết từng chuyện.

 

Sở Diệp nghe xong, "Chỉ có vậy thôi?"

 

Tôi ừ một tiếng.

 

Sở Diệp kiên nhẫn giải thích với tôi, "Nhân viên có ưu đãi cho người nhà, ông của cô c.h.ế.t sẽ không phải xuống địa ngục chịu hình phạt, huống chi cô không phải thường xuyên nuôi một số động vật nhỏ sao, đã làm công đức để bù đắp rồi."

 

Miệng tôi nhanh hơn cả não, "Sao ngài biết?"

 

"Cuộc điều tra lý lịch trước khi vào làm."

 

Nghe đến đây, tôi vui mừng trong lòng.

 

"Nhưng..."

 

Niềm vui của tôi lại tắt một nửa.

 

Trẻ con ba tuổi cũng biết sau chữ nhưng thường không có chuyện tốt gì, giọng Sở Diệp mang theo chút lo lắng, "Sinh nhật của ông cô lẽ ra phải kết thúc vào ngày Thanh Minh, nhưng cô đã can thiệp, giờ đây trong ba hồn của ông ấy thiếu hồn giác, cơ thể bị ác quỷ chiếm giữ, không thể trở về thân thể cũng không thể đầu thai, trở thành dị loại bên ngoài mười đạo luân hồi, cô hãy theo tôi về nhân gian giải quyết chuyện này."

 

Không ngờ sự việc lại biến thành như vậy, lòng hiếu thảo của tôi thực ra đã làm hại.

 

Thấy tôi lo lắng, Sở Diệp an ủi tôi, "Chỉ cần tìm lại hồn giác của ông cô trở về se không có chuyện gì.”

 

Loading...