Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Chỉ Muốn Ly Hôn - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-01-17 13:50:54
Lượt xem: 202

Chương 2

 

“Lại sao vậy, em không cãi nhau không chịu nổi hả”

“ Đúng tôi không chịu nổi, tôi không muốn làm việc nữa, anh là con trai trong nhà anh không biết làm đồ cho ba mẹ anh sao”

Tôi nhìn anh ta căm hận nói, anh ta giật mình nhìn tôi, anh ta nhìn tôi như trên trời rơi xuống.

“Em sao vậy, em ổn không thế, mọi khi em đâu có vậy”

“Bây giờ anh thấy rồi đó, anh chạy tập thể dục mỗi ngày mà không nấu nổi bữa sáng cho nhà anh, anh có hiếu quá đó”

“Cô điên rồi hả, con tôi bận đi làm, kiếm tiền cho cô ăn uống, nuôi cả nhà này cô còn bắt nó phải lao lực nữa hả”

Bà ta gào lên, tiến tới chỉ trích tôi, còn không quên nhìn mặt Như Tuệ với vẻ ghét bỏ, con bé sợ hãi nấp sau lưng tôi.

“Tôi cũng kiếm tiền, hay bà hỏi xem tôi với anh ta, ai kiếm tốt hơn ai”

“Đủ rồi, em thôi đi, có bữa sáng làm gì phải đến nỗi như vậy”

“Nếu không như vậy sao anh không nấu đi, tôi về nhà này 8 năm, chưa từng nghỉ một giây phút nào cả, anh thì hay rồi mang tiếng con hiếu chồng đảm”

Cả ba người bần thần ra, họ không nghĩ có ngày tối sẽ bật bọn họ.

Tôi không chỉ muốn vậy đâu, giây phút này tôi còn muốn mang d.a.o ra c.h.é.m hết bọn họ, mới hả được cơn oán thù của tôi

Anh ta thấy tôi như vậy, liền muốn hòa hoãn không khí lại.

 “Được rồi, nếu em mệt thì thôi vậy, anh đưa ba mẹ xuống dưới ăn”

 

 Hay lắm không một câu nhắc tới tôi hay con, quả nhiên anh ta nghĩ tôi lứa dối anh ta, anh ta cho rằng con gái không phải con ruột.

“Tùy anh”

Tôi nói rồi kéo con gái vào phòng, con bé sợ sệt đi theo tôi.

“Mẹ thấy nó là loại không cha mẹ nên không có giáo dưỡng gì, tốt nhất bỏ nó đi con, mẹ lấy cho con vợ mới”

“ Ba thấy mẹ mày nói đúng đấy, thứ không đẻ nổi con trai, đã thế còn không chăm nổi cha mẹ chồng, đúng là thứ bỏ đi, không gốc rễ”

 

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y lại, phải nhẫn nhịn, tôi không được hành động dại dột.

 

Kiếp trước vì thấy có lỗi, nên tôi càng cố gắng chăm sóc họ hơn, thậm chí đổ bệnh, mà vẫn cố mỗi ngày dậy sớm thức khuya lo toan cho họ mọi thứ.

Vậy mà lũ cầm thú đó lại hại tôi, tôi giờ đã biết nguyên nhân, quyết không để bản thân ngu ngốc như vậy.

“Mẹ ơi sao ông bà lại ghét mẹ con mình vậy”

Tôi nhìn con gái bé bỏng, ôm chặt con, con bé ngây thơ đáng yêu của tôi.

“Ông bà không thương yêu mẹ con ta, thì mẹ con chúng ta yêu thương nhau nhé”

Con bé cười ngọt ngào, dụi mặt vào cổ tôi, âu yếm thủ thỉ.

“Con yêu mẹ nhất”

 Tôi rơm rớm nước mắt, con yêu mẹ sẽ bảo vệ con, kiếp này dù tan xương nát thịt mẹ cũng sẽ để con được an toàn.

Tôi nhanh chóng lên kế hoạch, trước hết là phải tìm cách ly hôn anh ta, giành quyền nuôi con, phải ra đi với nhiều lợi thế nhất.

Phải chuyển trường cho con gái, dựa theo thời gian thì anh ta sắp ra tay rồi, vậy tôi chỉ còn có 2 tháng để hoàn thành mọi thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-khong-chi-muon-ly-hon/chuong-2.html.]

Tôi chuẩn bị cho con gái xong, đồng hồ điểm 7h, đưa con gái đến trường mới được.

Ra đến cửa thấy bọn họ cũng vừa trở về, mặt mày ai nhìn thấy hai mẹ con cũng không vui.

“Ba ơi hôm nay ba đưa con tới trường nhé”

“Ba bận rồi, với con lớn rồi tự đi đi”

Anh ta lạnh lùng né khỏi con bé, tôi nhìn thấy thương con bé liền nói.

 

“Con ngoan, nay mẹ đưa con đi nhé, sau này mẹ sẽ dẫn con đi, không cần ba hay ông bà đâu”

“Cô nói với nó vậy hả, cô nói thế khác nào bảo chúng tôi không thương nó”

Bà ta nên tiếng, trừng mắt nhìn tôi.

“Thì mẹ cũng không thương yêu nó thật, mẹ cũng mở miệng nói nó suốt, con nói lại lời mẹ thì mẹ lại khó chịu”

“Cô …cô”

“Con phải đi làm rồi, không con thời gian đôi co đâu ạ”

Tôi kéo con gái đi thẳng ra thang máy, nhìn thấy bọn chúng là tôi lại không kiềm được.

 “Con xem con lấy đứa con dâu như thế hả”

“Thôi mà mẹ, vào nhà rồi nói”

Cửa thang máy đóng lại, đó là những lời cuối tôi nghe được từ họ.

Đưa con gái tới trường xong, tôi lật đật đi tìm trường mới cho con, cũng may là anh ta không yêu quý gì con bé, nên cũng không hỏi han gì về con bé mấy.

Thế mà kiếp trước tôi không nhận ra, anh ta rõ ràng luôn né con bé hết sức, tôi thì lại cứ nghĩ do anh ta bận bịu không có thời gian với con.

 

 Tìm cả ngày, tôi tìm được một ngôi trường mới phù hợp với yêu cầu, tìm được cả phòng trọ mới cách không xa.

“Tiểu Huệ, em nộp bản thảo đi nhé, hạn cuối rồi”

Tiếng tin nhắn hiện đến, là tổng biên tập, công việc của tôi là nhà văn, nên thường có thể dành nhiều thời gian đi đây đó được.

“Em sẽ gửi ngay cho chị đây, chị đọc xong báo lại em nhé”

Tôi nhanh chóng đáp lại tin nhắn, nhìn quanh căn phòng mới tôi rất hài lòng, giờ thì cần tìm bằng chứng ly hôn thôi nào.

Nhớ lại kiếp trước, không rõ lý do là gì khiến anh ta nghĩ tôi hại c.h.ế.t Hi Văn và Tiêu Dung, chắc chắn anh ta có chứng cứ gì từ ai đó.

Cái c.h.ế.t của hai người này cũng rất kì lạ, xe họ bị mất phanh dẫn đến tai nạn, mà chiếc xe trước đó cũng chở cả tôi, khi tôi xuống mới gặp chuyện.

Vụ cô ta c.h.ế.t cũng đã được gần được 8 năm rồi, lúc đó tôi không hề biết anh ta và cô ta đã từng có qua lại, tôi với anh ta cũng mới lấy nhau 1 năm.

Tức là bọn họ qua lại trước đó, nhưng không đến với nhau, rồi cô ta kết hôn với người khác có con.

Tôi nên tìm hiểu từ vụ tai nạn năm đó mới được, lôi điện thoại ra đã gần chiều rồi, đi qua chợ mua chút gì đó về nấu cơm tối đãi ba mẹ chồng thôi nào.

Đi đón Như Tuệ về xong, tôi nhanh chóng vào làm cơm, nhìn bàn ăn đều là tôm cá, tôi rất hài lòng chắc chắc ba chồng mê lắm đây.

Trần Thị Vui

“Hứ cô cũng biết lỗi rồi đấy hả, biết sai là tốt”

Giọng ông ta vang lên, nhìn bàn ăn mà khá vui vẻ.

“Được cái cô rất biết điều, nên nhà tôi mới giữ cô ở lại, mau gọi con trai tôi ra ăn cơm đi”

Loading...