Tôi Đánh Ảnh Đế Khóc Luôn Rồi - Chương 1+2
Cập nhật lúc: 2024-05-14 08:37:47
Lượt xem: 10,635
1
Biết được ông chồng ảnh đế của mình bao nuôi một em gái sinh viên đại học da dẻ trắng ngần, ngoại hình xinh đẹp, tôi quay đầu liền đến quán Bar Twilight sang trọng bậc nhất Bắc Kinh để tán tỉnh mấy cậu trai trẻ còn non tơ thanh thuần.
Xa hoa đồi truỵ, phóng túng buông thả.
Đang giữa bữa tiệc linh đình, trò vui còn đang tung hứng, tôi tuỳ tiện túm lấy một thiếu niên phục vụ môi đỏ răng trắng rồi đè xuống ghế sofa trong phòng VIP.
“Bé tên là gì đó?”
“Nói cho chị nghe.”
Men rượu ngày càng nồng, tôi không buồn quan tâm tới vẻ cau có hiện rõ giữa đôi mày người thiếu niên, cưỡng ép nắm chặt cầm cậu.
Hai mắt nhìn nhau.
Cậu quay đầu né tránh với vẻ mặt đầy kháng cự, ánh mắt ẩn nhẫn, qua một lúc khó khăn trả lời:
“....Bùi Thanh Nghiên…”
Ừm hửm?
Cái tên người vừa nghe đã thấy rất phù hợp với cảnh bị sói con bắt nạt rồi.
Nghĩ đến chuyện này, tôi liền mượn rượu làm loạn, dùng tay cố tách đôi môi đang mím chặt của Bùi Thanh Nghiên ra, ra sức rót rượu vào trong miệng cậu.
Cậu thiếu niên trên mặt đầy vẻ đau khổ, những ngón tay mảnh khảnh thon dài chỉ biết siết chặt trong ống tay áo.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Những hớp rượu đắt đỏ bị chảy tràn ra khỏi họng, thuận thế trượt dài xuống yết hầu hiện rõ trên cổ cậu, tạo thành một đường ẩm ướt làm lộ chiếc xương quai xanh sâu hoắm...
Những giọt rượu không ngừng chảy dài xuống dưới.
Mãi cho đến khi rượu ngấm hết cả vào cổ áo, vấy ướt cả chiếc áo sơ mi màu trắng mỏng tanh của Bùi Thanh Nghiên.
Vòng eo săn chắc, thon gọn, cơ bụng không quá dữ tợn ngược lại rất vừa vặn.
Ánh mắt tôi chợt tối sầm lại, đôi môi đỏ mọng không kìm được mà bất giác cong lên thành một nụ cười đầy vẻ giễu cợt, đồng thời tăng thêm lực trong tay lên.
Bình rượu hảo hạng đã nhìn thấy đáy.
Đuôi mắt của cậu thiếu niên ẩn hiện chút phiếm hồng không tự nhiên, vừa ngọ nguậy giãy giụa vừa ấm ức giải thích:
“Dạ thì.. chị ơi, tôi không phải là “phục vụ” nam đâu.”
“Tôi là.. là sinh viên của trường Đại học A.”
Âm thanh đã khàn đến mức sắp không nghe được, lại mang theo chút nức nở nghẹn ngào.
Ô Mô!
Thì ra con trai nhà người ta là vừa đi học vừa đi làm, do phải chịu áp lực của cuộc sống mà phải đến Twilight Bar này làm việc.
Rất giống! Lại càng thú vị hơn rồi!
Tôi không nhanh không chậm thu tay về, đôi môi đỏ mọng nở ra một nụ cười hết sức tàn nhẫn.
Tôi lại ngã người ra trước, cụp mắt, dán sát và lỗ tai phiếm hồng của Bùi Thanh Nghiên, gặn giọng từng chữ, nói một cách xấu xa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-danh-anh-de-khoc-luon-roi/chuong-12.html.]
“Làm sao bây giờ, cậu đã uống rượu của tôi rồi...”
2
Lời vừa dứt, Bùi Thanh Nghiên nâng mắt, nắm ngược lại bàn tay được chăm chút xinh đẹp của tôi.
Hai mắt cậu hơi nheo lại, ánh mắt đầy vẻ nguy hiểm và kinh hãi.
“...Ý của chị muốn nói là gì?”
Cảm giác xâm chiếm càng trở nên mạnh mẽ, khiến cho tôi hoài nghi rằng thằng nhóc này có phải là một con ch.ó điên có thể lật mặt bất cứ lúc nào, có thể đổi trắng thành đen hay không.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, thế giới bỗng trở nên quay cuồng.
Những ngón tay mảnh khảnh thon dài vòng qua vòng eo thon thả của tôi, rồi lại nghịch nghịch chiếc váy ngắn nhung lụa màu đỏ rượu.
Góc nhìn chủ động như một vị bề trên của tôi từ từ biến mất, tôi thế mà lại bị cái cậu trai đơn thuần đó ấn xuống sofa.
Giọng nói trong trẻo pha lẫn chút hương rượu nhuốm màu cám dỗ khiến con tim như bị trêu chọc, giữa tiếng nhạc DJ ồn ào, nó lại càng trở nên rõ ràng.
Khóe miệng của Bùi Thanh Nghiên lộ ra một nụ cười thờ ơ châm chọc: “Có muốn thử không?”
Tôi vừa sợ hãi vừa háo sắc, chỉ có thể lắp bắp:
“Tôi mà thử là cậu đi đời đó.”
Cổ cậu thiếu niên dần trở nên đỏ ửng, cậu ta thuận thế cong người xuống, hơi thở ấm áp phả lên trán tôi, mang theo một cảm giác mơ hồ không rõ.
Các phân tử ái muội đang kêu gào đòi được lên men.
Mắt thấy tình hình có vẻ không tốt, bực tức khi thấy cái tên Bùi Thanh Nghiên này không dễ xử lý, tôi vỗ nhẹ lên khuôn mặt đang cười của cậu.
Vừa hay muốn giải thích, âm thanh tiếng bước chân quen thuộc của cún con từ bên ngoài truyền vào.
“Đại ca! Chị dâu và bạn trai của chị dâu ở trong này nè. Em vội vã chạy tới đó, hai người đó vẫn còn ở trong phòng VIP cậu đẩy tôi kéo, chuyện này trăm ngàn vạn lần không thể nào mà chối cãi được nữa!”
“Đại ca! Tốc độ của con xe Magotan yêu quý của em không tồi đúng không? Kịp thời bắt tại trận chị dâu với bạn trai cổ luôn đó, hi hi.”
Trong đầu tôi giờ toàn bộ chỉ toàn dấu chấm hỏi: “?”
Hả???
Cùng với tiếng bước chân của mấy con cún kia, sau đó liền tới..
Cửa phòng VIP bị một người dùng chân tung một cú mở toang.
Quả nhiên là lão chồng bị đối xử oan ức của tôi, ảnh đế nổi rần rần trên mạng - Thương Thời Tự.
Người đàn ông vai rộng eo nhỏ, e dè mà kiêu ngạo, trên người vận một thân tây trang mang theo cảm giác mười phần cấm dục.
Chỉ cần anh đứng ngay đó thôi đã có thể khiến cho người khác thấy được khí thế dọa người ngút trời rồi.
Anh khẽ cau mày: “Cái gì đây hả cục cưng...”
“Này là lý do mà nửa đêm rồi em còn không chịu về nhà đó hả?”
Tôi đáp: “Ừm.”
Cứu mạng!!!!