Tôi đã công lược trùm trường như thế nào - Chương 6: Tớ cúi đầu là được

Cập nhật lúc: 2025-02-05 15:55:30
Lượt xem: 78

13.

Tịch Triệt kéo tôi đến một góc vắng người

Cậu ấy không còn thái độ hờn dỗi trách móc như trước, mà lại thật cẩn thận: “Thật xin lỗi, là tớ không tốt.”

Cậu ấy dùng giọng nói dịu dàng với ngữ khí dỗ dành xong lại rõ ràng: “Cậu đừng sợ, nếu còn ai nói lung tung, tớ sẽ xé miệng họ ra.”

Tôi bị tốc độ lật mặt (7) của cậu ấy trêu cho bật cười, nhẹ nhàng nói: “Tớ không nhát gan thế!”

Tôi biết tính cách bản thân rất là không tốt, kỳ lạ mà hướng nội.

Những lúc cảm thấy đuối lý sẽ càng nhát gan so với người khác, nhưng bởi vì từ nhỏ không ai làm chỗ dựa cho tôi, chứ thực ra tôi cũng không sợ hãi đối với sự ác ý bên ngoài của người khác.

Chỉ là tầm mắt đánh giá quấn quýt không tiếng động này mới khiến tôi cảm thấy bất an.

“Uhm, là tớ nhát gan.”

Tịch Triệt mím môi, ánh mắt sâu thẳm lại ủy khuất: “Tớ sợ cậu sẽ không để ý đến mình nữa…”

Một câu nói, sinh ra nhiều mơ hồ.

Trái tim tôi đập mạnh, tầm mắt né tránh đến đỉnh đầu của cậu ấy, nhất thời vớ được một cọng rơm cứu mạng.

“Trên tóc cậu có cái gì này!”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Tôi vội vàng nhắc nhở, kiễng chân lên nhặt lá cây trên đầu cậu ấy.

Bả vai tôi bỗng nhiên nặng hơn, chân tôi đứng bình thường trở lại.

Đỉnh đầu của cậu ấy phủ xuống, Tịch Triệt cúi đầu, mặt mày cong lên, nhẹ giọng nói: “Tớ cúi đầu là được!”

Lá cây “Cao không thể với tới” vì sự chênh lệch chiều cao, giờ đã có thể chạm tay vào.

Trong lúc ta đỏ mặt nhặt chiếc lá kia xuống, lòng bạn tay lại vô tình chạm vào đỉnh đầu của Tịch Triệt.

Tịch Triệt cứng đờ thân mình, tai ta vang lên một tiếng: “Giá trị công lược tăng 5 điểm”

Ta nghi ngờ, lại duỗi cái tay vừa mới lùi lại, sờ lên tóc của Tịch Triệt.

“Giá trị công lược tăng 5 điểm.”

Tịch triệt không trốn tránh, ta dừng lại, mạnh dạn xoa xoa đầu

“Giá trị công lược tăng 10 điểm”

“Giá trị công lược tăng 5 điểm!”

“Giá trị công lược tăng 1 điểm!”

“Tăng 1 điểm”

…..

Giống như đỉnh đầu của Tịch Triệt có cái chốt mở giá trị công lược, tôi mới sờ sờ một chút, giá trị công lược cứ thế tăng lên liên tục.

Mà Tịch Triệt cứ đứng yên đó, tùy ý để tôi tác oai tác quái trên đỉnh đầu hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-da-cong-luoc-trum-truong-nhu-the-nao/chuong-6-to-cui-dau-la-duoc.html.]

Cho đến khi hệ thống không nhịn được nhắc nhở: “Kí chủ, đừng sờ nữa, sờ nữa đầu cậu ấy bị nướng chín đó”

Tôi hoảng hốt thu tay, mới phát hiện sau cổ Tịch Triệt đỏ bừng.

14.

Ngày hôm sau.

Thầy chủ nhiệm có tiết, bỗng nhiên thầy lớn tiếng cảnh cáo: “Sắp đến kì thi đại học, có một số bạn học có thể giúp đỡ nhau tiến bộ là chuyện tốt, những bạn khác cũng phải cố gắng học tập, không được bát quái (8)"

Thầy ấy không nói họ tên, nhưng ý tứ trong lời nói đều là giúp tôi và Tịch Triệt bác bỏ tin đồn.

Nghe nói lớp bên cạnh chỉ cách lớp tôi một bức tường có mấy nữ sinh đã bị thầy chủ nhiệm thê bình.

Tôi nhìn về phía Tịch Triệt, cậu ấy trông giống như không có việc gì.

Nhưng tôi biết, nhất định có công lao của cậu ấy.

Trong lớp không còn những lời đàm tiếu ác ý, trong trường học cũng càng ít người để ý tới tôi.

Tịch Triệt thì vẫn như cũ giữ gìn khoảng cách với tôi, ở ngoài mặt là thế.

Trong trường học, trừ những lúc cần hỏi bài cậu ấy quang minh chính đại đến chỗ tôi, thì những lúc khác, cậu ấy thường gửi thư tay.

Chính thức không kiêng nể gì lại là Qua Trân Lệ.

Cô ấy thường xuyên chạy đến lớp tôi vào giờ tự học buổi tối, lôi kéo tôi ngồi ở ghế trống cuối lớp, chớp mắt làm nũng: “Bạn học Lê Kha, giúp tớ học toán đi, xin cậu đấy!”

Chưa từng có ai làm nũng với tôi như thế, tôi xấu hổ đồng ý ngay.

Qua Trân Lệ không giống với tất cả những cô gái mà tôi biết.

Cô ấy giống như một ánh lửa chói mắt, ấm áp mà không đốt cháy người khác, khiến cho người khác không nhịn được mà muốn tới gần.

Cô ấy luôn luốn nói không hết câu, vô tình trêu ghẹo đùa bỡn trái tim người khác.

“Sao cậu không dán miệng tôi lại, nếu không tôi cứ muốn tìm cậu nói chuyện phiếm đấy.”

Chỉ đơn giản một câu lại khiến cho người ta cảm thấy cô gấy muốn gần gũi mới mình.

Tôi cảm thán hỏi hệ thống: “Tịch Triệt nói cậu ấy không thích Qua Trân Lệ, có thật không?”

Một cô gái tốt đẹp như thế, tôi cũng không nhịn được mà yêu thích.

Tôi vừa mới cảm thán xong đã thấy Trịch Tiệt ngăn Qua Trân Lệ ở bên ngoài phòng học.

Ánh mắt cậu ấy đỏ bừng, trong giọng nói không giấu giếm sự tức giận: “Qua Trân Lệ, trở về lớp của cậu đi!”

Qua Trân Lệ ở ngoài cửa nhìn tôi liếc mắt đưa tình, quay đầu nhìn Tịch Triệt giễu cợt: “Xi, đúng là đồ nhát gan chỉ biết giận dữ không biết làm gì!”

Tịch Triệt tức phát khóc!

_________

(7) Tốc độ lật mặt: Tốc độ thay đổi thái độ (Ý là lúc trước thì hung dữ lúc sau thì ôn nhu)

(8) Bát quái: tin đồn, rải tin đồn nhảm (cũng có thể là không nhảm :)))

Loading...