Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Cưu Mang Gã Đàn Ông Mù - Chương 3: 05

Cập nhật lúc: 2025-01-10 13:35:52
Lượt xem: 307

05

Tôi nghe lời chậm rãi đi lên trước, ngồi xổm trước mặt Thẩm Yếm.

“Em đau chỗ nào, Thẩm Yếm? Chị lấy thuốc bôi..

Lòng bàn tay của tôi còn chưa chạm vào cánh tay cậu, mặt cậu đã đỏ bừng lại chủ động dán lên.

Lòng bàn tay tôi nóng lên.

Sương mù mờ mịt trong phòng tắm giống như lại ấm lên vài phần, lượn lờ ở bốn phía, làm cho người ta đầu váng mắt hoa.

"Chị, chị đối xử với em thật tốt.”

“Chị biết không, trước kia tất cả mọi người rất ghét bỏ em, ngay cả tên của em Thẩm Yếm, cũng là bởi vì bọn họ chán ghét em..."

Trong lúc ánh mắt giao nhau, đáy mắt Thẩm Yếm nổi lên màu sắc mê ly, cùng nước mắt trong suốt.

Trái tim của tôi đột nhiên nhảy một cái.

Đây vốn nên là thời khắc khiến người ta đau lòng.

Nhưng bình luận lại kéo tôi về hiện thực:

[U u u, "Yếm" này sao không tính là "Yến" kia chứ? Thẩm phụ sắp bị tức giận đến sống lại, rõ ràng là biển yên biển lặng đây mà .]

[ Chư quân ghi nhớ 2, đau lòng nam nhân là bắt đầu của bất hạnh a.]

[Anh trai ra sức câu dẫn, dứt khoát ngay cả tên cũng sửa lại, anh thân ái!]

Hay hay hay, ngay cả tên cũng là giả.

Nỗi đau lòng trước đó không còn sót lại chút gì, tôi nhất thời bị chọc tức đến n.g.ự.c bực bội.

Tôi chậm rãi dời tầm mắt trở lại, dường như vẫn còn đắm chìm trong cảm xúc của Thẩm Yếm.

Cái này tựa hồ... Là một cơ hội tốt.

Tôi cong môi cười, bàn tay dán lên khuôn mặt cậu ta thuận thế vuốt ve xuống dưới.

Từng chút từng chút, như gần như xa.

Chỉ vài giây, cơ thể của tôi đã dí sát lên người Thẩm Yếm, cúi người nhìn cậu ta.

Cậu bất giác khàn giọng gọi tôi:

"Chị..."

Trong nháy mắt bốn mắt nhìn nhau, hô hấp của cậu dừng lại.

Cánh môi của tôi cọ qua mặt của cậu, ở bên tai cậu cười khẽ:

“Thẩm Yến, sao... Lại làm bẩn rồi?”

Tôi cụp mắt xuống, ánh mắt dừng ở khăn tắm dưới người.

Từ khóe mắt, hầu kết của Thẩm Yến cứ lên xuống không ngừng

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Mưa đạn càng điên cuồng:

[A a a a, đây mới là thứ mà người dùng trưởng thành nên nhìn, sao có thể mạnh mẽ như vậy chứ!]

[Mẹ kiếp, nữ phụ đột nhiên mạnh quá! Mạng của nam chính cũng sắp không còn…]

[ Ca tắm không công rồi.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-cuu-mang-ga-dan-ong-mu/chuong-3-05.html.]

06

Trêu chọc người xong, cũng không đoái hoài tới trạng thái của Thẩm Yến.

Tôi vừa chạy lên lầu.

Gậm mình trong gối nhỏ giọng thét chói tai, để khắc chế ửng hồng thật lâu trên gương mặt không tiêu tan.

Không có cách, quá xấu hổ.

Nhưng lần này, ít nhất tôi đã xác định một sự thật...

Thẩm Yến, cậu không có mù!

Khoảnh khắc cánh môi sắp chạm vào nhau, tôi bắt được khoảnh khắc con ngươi của cậu ta co rút lại.

Đây căn bản không phải phản ứng một người mù nên có.

[Bản dịch đã được trau chuốt từ AI]

Nói cách khác, những bình luận kia đều là thật.

Lật qua lật lại suy nghĩ hai ngày, tôi vẫn đưa ra quyết định.

Cho dù có sắc đến mức nào đi nữa.

Tôi cũng không muốn bị người lừa, còn phải giúp nhân số tiền.

Cho nên ngày thứ ba, tôi nhân lúc Thẩm Yến không có ở đây, gói tất cả đồ của cậu ta lại.

Sau đó vẫn luôn ngồi trên ghế sô pha chờ cậu.

Thật ra sau ngày hôm đó Thẩm Yến vẫn luôn muốn tìm tôi, nhưng đều bị tôi trốn mất.

Lần này cậu vừa vào cửa đã nhận ra sự tồn tại của tôi, đôi mắt cong lên sáng lấp lánh.

“Chị, chị rốt cuộc nguyện ý gặp em sao? Em...”

Cậu nói được một nửa, bị tôi trực tiếp cắt ngang:

“Thẩm Yến, ăn ngay nói thật, em có thứ gì gạt chị không?”

“Chị cho em cơ hội lần này.”

Tôi nhìn thẳng vào cậu ta, không cho cậu ta có chỗ trống để trốn.

“Chị, chị không tin em?”

Thần sắc Thẩm Yến rõ ràng ủ rũ.

Ngay cả ánh mắt cũng ảm đạm xuống.

Giả vờ? Còn giả bộ?

Tôi cười lạnh một tiếng, trực tiếp đẩy hành lý vào trong tay cậu.

“Được, không còn cơ hội nữa.”

“Em đi đi.”

Ngày đó, tôi không quan tâm đến Thẩm Yến, một bước ba lần quay đầu lại.

Cậu giống như một con ch.ó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ, bị tôi đẩy ra ngoài cửa.

Cho dù biết cậu giả vờ, tôi tựa ở cửa cũng nhịn không được tim đập nhanh một trận.

Đáng tiếc, rốt cuộc tôi vẫn đánh giá thấp sự cố chấp của Thẩm Yến.

Loading...