Tôi Cưu Mang Gã Đàn Ông Mù - Chương 1: 01
Cập nhật lúc: 2025-01-10 13:35:48
Lượt xem: 347
01
Gần như theo phản xạ, tôi giật mạnh miếng ren ra từ một góc.
Đó là một chiếc áo lót ren màu hồng nhạt, in hoa văn cánh bướm.
Chính là cái mà tôi đã tìm mãi không thấy mấy hôm trước.
Mặt tôi lập tức nóng bừng, lòng bàn tay đang nắm chặt miếng ren cũng nóng ran muốn buông ra ngay.
Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên từ ngoài cửa.
Thẩm Yếm đã về.
Tôi còn chưa kịp phản ứng thì cửa đã mở toang từ bên ngoài.
"Chị ơi, chị đang làm gì vậy?"
Thẩm Yếm đứng ở cửa, vô tình chạm mắt với tôi.
Đám bình luận vẫn đang tranh cãi xem nên ghép đôi ai.
Tôi vung vẩy chiếc áo lót ren trên tay, không chút do dự mở miệng:
"Thẩm Yếm, nói cho tôi biết, tại sao dưới gối của cậu lại có đồ lót của tôi?"
Ai ngờ, không khí chỉ gượng gạo trong giây lát.
Gương mặt trắng như ngọc của chàng trai trước mắt đã ửng hồng, cậu bối rối cúi đầu:
"Xin lỗi, xin lỗi chị."
"Lúc trước em thu quần áo, không cẩn thận nhét cả đồ lót của chị vào phòng, kết quả còn làm ướt mất, em định giặt lại rồi trả cho chị..."
Khi nói đến đồ lót, Thẩm Yếm còn ngượng ngùng dừng lại một chút.
Như thể không dám nói thêm.
Thấy tôi im lặng không đáp, cậu có vẻ sốt ruột.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Cậu chống gậy dò dẫm bước về phía trước, tay còn mò mẫm lung tung tìm vị trí của tôi.
Miệng thì thầm:
"Chị ơi, đừng ghét em có được không?"
Nhìn thế này, đúng là một cậu sinh viên đại học ngây thơ.
Chỉ là đám bình luận đã nổ tung.
[Anh ơi, anh không thành công thì ai thành công? Diễn xuất này khiến em ngứa ngáy hết cả người.]
[Em xin phụ nghị, cả thế giới nợ nam chính một tượng Oscar.]
[Trời ơi, thế này mà nam chính cũng lừa được, đúng là mặt đẹp có thể thay cơm.]
[Bảo vệ nam chính nhà tôi, cậu ấy mới bao nhiêu tuổi, sao có thể nói dối được!]
......
02
Đám bình luận trước mắt và hành động của Thẩm Yếm khiến tôi cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Một lúc lâu sau, tôi chỉ có thể đỡ lấy Thẩm Yếm, miễn cưỡng cười:
"Không sao, tôi không trách cậu."
"Tôi ra ngoài nấu cơm tối trước."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-cuu-mang-ga-dan-ong-mu/chuong-1-01.html.]
Tôi gần như hoảng loạn ném chiếc áo lót vào giỏ giặt, nhốt mình trong bếp.
Rốt cuộc tôi nên tin ai đây?
Hay là Thẩm Yếm thật sự luôn lừa dối tôi?
Tôi vừa chuẩn bị bữa tối, vừa quan sát đám bình luận.
Tôi cũng đã hiểu sơ qua câu chuyện.
Theo lời của đám bình luận, thế giới của chúng tôi là một cuốn tiểu thuyết truy thê cẩu huyết từ thời xa xưa.
Tôi là nữ phụ tiêu chuẩn trong đó, mang danh chia rẽ nhưng thực chất lại tác hợp cho nam nữ chính.
Còn Thẩm Yếm chính là nam chính.
Ban đầu, tôi nhận nuôi cậu ta khi cậu ta giả vờ bị mù, đối xử với cậu ta vô cùng lạnh nhạt.
Thậm chí còn chà đạp lên tình cảm của cậu ta.
Mãi đến khi Thẩm Yếm khôi phục thân phận, tôi lại trơ trẽn tìm đến cậu ta, đòi báo đáp ân nghĩa, yêu cầu cậu ta cưới tôi.
Nhưng lúc đó, cậu ta đã thích nữ chính rồi.
Khi cậu ta còn đang do dự giữa hai người, nữ chính vì đau lòng mà bỏ ra nước ngoài.
Thế là, màn truy thê hỏa táng kinh điển bắt đầu.
Tôi xem mà tặc lưỡi, đúng là cốt truyện cẩu huyết của mấy bộ phim giờ vàng ngày xưa.
Còn có cả đám bình luận lên án tôi, nói tôi lạnh nhạt với nam chính.
Trời ơi, đây là bịa đặt, hoàn toàn là bịa đặt!
Sao có thể yêu cầu một con người đi làm từ chín giờ sáng đến mười giờ tối, còn có thể có ý nghĩ và hứng thú về chuyện đó chứ.
Đương nhiên, tôi thừa nhận ban đầu nhận nuôi cậu ta là có chút ý đồ không tốt.
Bị vẻ đẹp của cậu ta mê hoặc.
Hôm đó, trời mưa rất to.
[Bản dịch đã được trau chuốt từ AI]
Thẩm Yếm ướt sũng trong bộ quần áo mỏng manh, khoanh tay ngồi dưới mái hiên.
Vốn dĩ tôi chỉ định hỏi cậu ta có cần ô không.
Ai ngờ, cậu ta yếu ớt ngước mắt lên, trực tiếp đánh trúng trái tim tôi.
Rõ ràng là một người mù, nhưng đôi mắt đen láy lại long lanh hơn cả nước mưa.
Trong lúc mơ màng, tôi đã đồng ý mọi yêu cầu của cậu ta.
Bao gồm cả việc nhận nuôi cậu ta.
Sau đó, đúng dịp sale ngày 11/11, tôi bận tối mắt tối mũi, cũng chẳng có thời gian để ý đến cậu ta.
Về đến nhà là mệt mỏi rã rời.
Buổi tối cũng dứt khoát gọi đồ ăn bên ngoài.
Hôm nay vất vả lắm mới kết thúc đợt tăng ca 11/11, có được ngày nghỉ hiếm hoi.
Vậy mà lại nhận được một bất ngờ lớn như vậy.
Tôi đã nghĩ kỹ rồi.
Thẩm Yếm, cậu đã diễn giỏi như vậy.
Vậy thì lúc ăn cơm, tôi sẽ thử xem cậu mù thật hay là mù giả.