Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tô Kỷ Thanh Thanh - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-12-17 13:34:27
Lượt xem: 103

Thấy tôi đứng yên, nụ cười của bà ta chợt biến mất, bà ta nhướng mày mắng.

 

"Mày bị mù hay câm? Khi nhìn thấy tao, mày không biết làm thế nào để tiến tới chào tao à?"

 

Cô cảnh sát bên cạnh cảm thấy tôi hơi run. Cô ấy chủ động giải thích sự việc và nói rằng tôi cần phải cùng họ quay lại đồn cảnh sát để lập biên bản.

 

Nữ cảnh sát giải thích với ý tốt nhưng không ngờ mẹ tôi nghe xong liền lao tới tát tôi một cái.

 

Mọi người có mặt đều bị sốc.

 

Một người đứng rất gần thậm chí còn đánh rơi cây kem trên tay.

 

Thật đáng tiếc, hình như nó có vị dâu.

 

Những lời lăng mạ vang lên trong tai tôi rất rõ ràng và quen thuộc.

 

"Tạ Thanh Ca, lúc đó chẳng phải tao đã nói mày đừng lăng nhăng chuyện nam nữ sao? Mày dụ dỗ đàn ông, còn để liên lụy Tô Kỷ?"

 

Tôi nghiêng đầu và ngây người nhìn viên kem đang tan chảy.

 

Tôi nhớ ra đây là quán kem nào hôm trước Tô Kỷ đưa tôi đến.

 

Cảm thấy hơi thèm kem, tôi từ từ nhìn lên bầu trời.

 

Tôi hơi nhớ...anh ấy rồi.

 

Thiết Mộc Lan

20

 

Đúng như mẹ tôi đã nói, dù tôi và Tô Kỷ có giở trò gì đó khi điền đơn, dù có tìm mọi cách để trốn thoát thì tôi vẫn không thể thoát khỏi bà ta.

 

Cuộc trốn chạy về mặt thể xác không cứu chuộc được tôi vẫn là kẻ thua cuộc.

 

Những sợi dây xích từ lâu đã bị trói chặt vào từng đốt xương trên cơ thể tôi qua nhiều năm bị tra tấn tinh thần. Chúng không phải là những sợi dây xích có thể bị phá bỏ dù ở khoảng cách xa.

 

Cúi đầu đi, không cần cảm thấy mất mặt và xấu hổ nữa đâu.

 

Mày biết bà ta muốn gì mà, chỉ cần nhượng bộ và cho bà ta thấy rằng mày vẫn nằm trong lòng bàn tay bà ta là được.

 

"Con sai rồi..."

 

Một bàn tay mà tôi vốn đã rất quen thuộc đột nhiên chạm vào cái đầu đang rũ xuống của tôi.

 

"Dì à, với tư cách là nạn nhân trong chuyện này, cháu nghĩ cháu mới là người có nhiều tiếng nói nhất đúng không?"

 

Giọng nói điềm tĩnh và lạnh lùng đến khó chịu của Tô Kỷ đột nhiên xuất hiện, anh ấy nhìn mẹ tôi bằng ánh mắt của một người qua đường không quan trọng.

 

"Không có quy định pháp luật nào có thể coi Thanh Thanh là sai. Dì đang cho rằng mình đứng trên pháp luật sao?"

 

“Hay dì nghĩ việc vu hãm con gái mình không phải là một tội ác?”

 

Tôi hoảng sợ nhìn anh, kéo mạnh tay áo anh để ngăn anh lại.

 

"Tô Kỷ, xin đừng nói nữa."

 

Đừng nói nữa.

 

Anh không hiểu người phụ nữ này, xúc phạm một người điên cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/to-ky-thanh-thanh/chuong-7.html.]

Tô Kỷ ngoan ngoãn im lặng, anh ấy không thể hiểu được sắc mặt của người khác, nhưng anh ấy nghe lời tôi.

 

Tôi không để anh ấy tiếp tục nên anh ấy nắm lấy tay tôi và đi về phía xe cảnh sát mà không thèm nhìn mẹ tôi.

 

Suốt lúc đó tôi cúi đầu tránh ánh mắt của mẹ.

 

Người phụ nữ không nói thêm gì nữa, nhưng đôi mắt đầy hận thù của ả như những mũi kim thép chứa đầy chất độc, khiến tim, gan, phổi của tôi run lên vì sợ hãi.

 

Tôi đã quá quen với ánh mắt này của bà ta.

 

Cửa xe cảnh sát đóng lại, tôi gục xuống và che mặt như thể mình là tội phạm bị bắt.

 

Tôi biết mọi chuyện sắp chuyển sang chiều hướng tồi tệ nhất.

 

21

 

Quả nhiên, chỉ cần có người quan tâm điều tra, mối quan hệ giữa tôi và Tô Kỷ kéo dài chưa đầy một tháng không thể giấu được mẹ tôi.

 

Sau khi biết tôi yêu Tô Kỷ sau lưng, mẹ tôi rất tức giận.

 

Yêu Tô Kỷ, người mà bà ta đã không ưa từ nhỏ, chắc chắn là sự không vâng lời của tôi đối với bà ta.

 

Ban đầu bà ta đến đây là muốn tặng quà cho giáo viên của tôi, nhưng đương nhiên những việc như thế này sẽ không hiệu quả ở trường đại học.

 

Vì không đi được cửa sau nên bà ta đã kìm nén cơn giận, nhưng giờ đây cơn giận dữ của bà ta lại bị mối tình của tôi đốt bùng cháy lên.

 

Trước khi về nhà, bà ta hẹn tôi gặp nhau ở quán cà phê ngoài trường.

 

Ngay khi vừa gặp nhau, bà ta đã đưa ra yêu cầu của mình một cách thẳng thắn.

 

“Chia tay với Tô Kỷ đi, đừng để tao nghe thêm tin đồn mày học hành không ra hồn nữa.”

 

Bà ta khuấy ly cà phê trong tay và nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng.

 

"Từ nhỏ mày đã không bằng Tô Kỷ, bây giờ lại vụng trộm sau lưng tao?"

 

"Hoặc là mày chia tay nó ngay lập tức và vạch ra ranh giới rõ ràng, hoặc là tao sẽ tố cáo Tô Kỷ trên mạng là PUA(*). Loại chuyện này đã rất phổ biến trong hai năm qua."

 

(*) Pickup artist là những người sử dụng lời lẽ tán tỉnh và các chiến thuật khác nhau để thu hút bạn tình tiềm năng. Pickup artist thường rất điệu nghệ trong việc buông lời thả thính (pickup line) để làm quen, giành lấy sự chú ý của đối phương. Đây là một từ mang sắc thái tiêu cực, thường để nói về những người đàn ông có nhiều bạn tình và dùng mánh khóe (ví dụ như thao túng tâm lý) để đạt được mục đích.

 

Tôi giống như một con rắn không có răng nanh, dễ dàng bị bà ta nắm giữ trong bảy tấc.

 

"Danh tiếng là thứ mong manh nhất, chỉ cần vài lời thổi bùng ngọn lửa, sẽ có người sẽ công kích cậu ta. Cứ như vậy, nó không có khả năng tranh giành vị trí đó với mày."

 

Tôi sợ bà ta thực sự sẽ ra tay nên nhanh chóng đồng ý yêu cầu của bà ta.

 

"Mẹ đừng giận, tí nữa về ký túc con sẽ chia tay với anh ấy. Con cũng không thích anh ấy, chỉ là nhàm chán thôi... chỉ cho vui thôi."

 

Cuối cùng bà ta cũng hài lòng.

 

Tôi không thể nói với bà ta rằng tôi và Tô Kỷ chỉ đang vui vẻ thôi. Một khi bà ta biết đầu Tô Kỷ có vấn đề, với sự hung ác của mình, bà ta nhất định sẽ chạy tới chỗ Tô Kỷ và cố tình khiêu khích anh ấy.

 

Bà ta chính là người muốn Tô Kỷ trở thành kẻ ngốc nhất.

 

Tôi chỉ có thể chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi và hứa sẽ chia tay với Tô Kỷ.

 

Hứa sẽ lại là con rối trong tay bà ta.

 

Loading...