Tình yêu cuồng nhiệt sau khi cưới - Chương 07
Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:22:05
Lượt xem: 376
Còn khiến người ta tổn thương hơn cả ánh mắt thẳng thắn.
Được rồi.
Tôi trả điện thoại di động cho bạn thân.
Thứ tranh cướp được không có ý nghĩa.
Tôi trở lại giống như bình thường nhưng trong lòng lại vẫn còn hơi trĩu nặng khó chịu.
Bởi vậy, tôi chưa bao giờ thích uống rượu đã buồn bực uống thêm mấy chén.
15
Đều nói cồn có thể làm tê liệt tất cả.
Nhưng tôi rõ ràng đã uống say, nhưng trong đầu vẫn tràn ngập suy nghĩ đến Trần Tấn Nam.
Mấy người mẫu nam trước mặt.
Không cao bằng Trần Tấn Nam, không có khuôn mặt đẹp bằng anh.
Không có khí chất anh có, không có sự nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ của anh.
Ngay cả cơ bụng cũng không đẹp mắt, rắn chắc bằng anh.
Điện thoại bạn thân vang lên như đòi mạng, cô ấy lắc lư đứng dậy ra ngoài nghe.
Người đẹp trai nhất trong đám người mẫu nam kia bèn thuận thế ngồi ở bên cạnh tôi.
"Chị à, tâm trạng của chị không tốt sao?"
"Để em uống vài chén với chị."
Chừng hai mươi người con trai, ánh mắt còn lại một chút sạch sẽ trong suốt.
Cũng vì thế nên cũng không khiến người ta chán ghét.
Tôi và cậu ấy cụng ly.
Tiếng âm nhạc kịch liệt vang lên, nam nữ trẻ tuổi đều dũng mãnh lao tới sân nhảy.
Tôi ngồi không hề động, cậu trai bên người cũng không nhúc nhích.
Chúng tôi nói chuyện phiếm câu được câu không.
Mãi đến khi thấy bạn thân đi tới với vẻ mặt kỳ quái.
Tôi vừa muốn hỏi sao cô ấy đi lâu như vậy.
Đã thấy khuôn mặt lạnh đến mức khiến người ta rụt rè của Trần Tấn Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-cuoi/chuong-07.html.]
Không phải anh đang đi công tác ở Thụy Sĩ, ít nhất phải đi năm ngày sao?
Vì sao lại đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi?
16
Mà bạn thân cúi đầu đứng ở một bên, hoàn toàn không dám để ý đến tôi.
Mười vệ sĩ đi theo phía sau Trần Tấn Nam.
Đám người bọn họ với chiến trận to lớn như này tiến tới, lập tức gây ra bạo động không nhỏ.
Tiếng nhạc đột ngột dừng lại, nam nữ vốn đều đang điên cuồng nhảy múa.
Đều ngừng động tác, kinh ngạc nhìn về phía ghế dài bên này.
Người phụ trách club đầu đầy mồ hôi chạy đến.
Đầu tiên là cẩn thận từng li từng tí xin lỗi Trần Tấn Nam.
Rồi lại lạnh mặt quát lớn chàng trai bên cạnh tôi: "Còn chưa cút ra ngoài!"
Cậu trai dường như bị dọa sợ, bối rối đứng dậy rời đi.
"Không cho cậu đi!"
Tôi chỉ vào cậu trai kia: "Cậu ngồi yên bên cạnh tôi."
Ánh mắt Trần Tấn Nam bỗng nhiên trầm xuống: "Ôn Nhan."
Tôi trừng mắt nhìn Trần Tấn Nam, mắt đỏ rừng rực: "Anh dựa vào cái gì mà quản em?"
"Trước khi quản em, anh quản tốt chính anh đi!"
Tôi gào xong, nước mắt lại không chịu khống chế mà rơi xuống.
Trần Tấn Nam đi đến trước mặt tôi: "Ôn Nhan."
Giọng anh nhẹ nhàng hơn một chút, lại đưa tay giúp tôi lau nước mắt.
Nhưng tôi trực tiếp đẩy ra.
Anh cũng không giận, cởi áo khoác âu phục phủ lên giúp tôi.
"Anh đừng quản em."
Tôi đẩy tay anh ra một lần nữa, cầm áo ném qua một bên.
Cầm túi lảo đảo đứng dậy đi ra ngoài.
"Ôn Nhan…"
"Em để đơn ly hôn trên mặt bàn trong thư phòng của anh, đơn từ chức đã gửi đến hòm thư của anh rồi."
Cồn khiến đầu tôi đau muốn nứt ra, muốn ói.
Nhưng tôi càng sợ mình sẽ khóc lên trước mặt Trần Tấn Nam.
Càng sợ phòng tuyến tâm lý vất vả dựng lên tuỳ tiện sụp đổ.
"Những chuyện này chờ em tỉnh rượu rồi nói."
Trần Tấn Nam giữ chặt cổ tay tôi, một lần nữa dùng âu phục bọc lấy tôi: "Hiện giờ về với anh trước đã."
"Em không trở về, nói anh không cần quản em, anh nghe không hiểu sao?"
Tôi dùng hết sức lực đẩy anh.
Sắc mặt Trần Tấn Nam dần dần trầm xuống: "Ôn Nhan, em rốt cuộc đang làm loạn cái gì?"
17
Tôi thật sự không muốn khóc ở trước mặt anh.
Từ nhỏ đến lớn, tôi cũng không phải là người dễ rơi nước mắt.