Tỉnh Mộng - Bạch A Đằng, cậu chỉ là một phần trong trò chơi của tôi.

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-24 14:14:22
Lượt xem: 2

Bắc Kinh, ngày 10 tháng 6 năm 2018

“Vương A Đằng chúng ta dừng lại đi.”

“Em đang đùa với tôi à.”

“ A Đằng à, thời gian qua tôi chỉ trêu đùa với anh thôi.”

“ Tiểu Nghi chẳng phải chúng ta đang rất hạnh phúc sao.”

“ Anh thật ng* ngốc. Tôi đi trước, cảm ơn vì đã là một phần trong trò chơi của tôi.”

 Lục An Nghi không đợi anh nói gì mà đứng dậy đi thẳng. A Đằng nhìn vào bao thư mà cô để lại trước khi rời đi, anh mở ra đọc.

 ‘ Vương A Đằng, cảm ơn anh vì thời gian qua đã chơi cùng tôi vụ cá cược này. Tấm thẻ này là một nửa trong phần thưởng mà tôi nhận được, coi như là phí trả cho trò chơi. Chúng ta vốn không chung thế giới, cảm ơn anh vì đã yêu tôi thật lòng. Tạm biệt.’

 Anh đọc từng dòng chữ, những câu chữ như những mũi d.a.o cắm thẳng vào tim anh. Thì ra trước giờ đều là anh tưởng bở về mối quan hệ này, anh cứ nghĩ họ là một đôi hạnh phúc nhưng cuối cùng anh chỉ là một trò cá cược trong trò chơi của cô. 

 A Đằng từ chỗ quán nước trở về nhà như người mất hồn, trong đầu anh lắp đi lắp lại câu nói mà cô nói, anh nhìn trong nhà đầy áp những kỉ niệm của cô và anh. Nhìn những tấm hình từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc được treo trong nhà, anh không tự chủ được mà tức giận ném mạnh tấm ảnh hai người chụp chung từ năm nhất đại học. 

“ Lục An Nghi tôi hận cô.”

 Những ngày sau đó, A Đằng vẫn tỏ ra bình thường, thông tin họ chia tay được chính Lục An Nghi đăng bài. Những người trong trường đa số đều quay ra chỉ trích Lục An Nghi và khích lệ A Đằng. Sau bài viết đó, Lục An Nghi gần như biến mất khỏi trường, toàn bộ Mxh của cô đều khóa. Thời gian sau, Lục An Nghi cũng đã bảo lưu việc học, mọi người nghe được cô đã đi du học. Kể từ sau kết thúc mối quan hệ với An Nghi, A Đằng số lượng cô gái vây quanh nhiều lên đáng kể, dù sao cậu cũng trong top nam thần toàn trường. Nhưng anh chỉ nghĩ đến việc học vì trong đầu anh giờ chỉ có trả thù cô gái kia.

—---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tinh-mong-ukcm/bach-a-dang-cau-chi-la-mot-phan-trong-tro-choi-cua-toi.html.]

  Bắc Kinh, ngày 10 tháng 7 năm 2028

 “Tiểu Nghi à cậu ở đó có vui không?”

 “Tiểu Nghi à ở đó cậu có lạnh không?”

 “Tiểu Nghi à chúng tôi đến gặp cậu nè.”

 Vương Bạch Ly từ lúc đến đã liên tiếp đưa câu hỏi,nhưng không nhận được hồi âm từ An Nghỉ. Bạch Ly nhìn vào bia mộ cô bạn mình trong lòng có chút mất mát. Trên bia mộ khắc dòng chữ:

  ‘Lục An Nghi

10/07/1998 - 10/07/2018’

Bạch Ly nhìn vào di ảnh của cô bạn mình, đã mười năm cô bạn của cô từ bỏ thế giới này. Cô đã từng rất trách người bạn thân này vì đã bỏ rơi anh họ cô, không chỉ vậy cô đã từng ghét cô ấy vì mất tích mà không một lời từ biệt. Mãi đến khi An Nghi đi được 3 năm thì cô mới biết được mọi chuyện, Bạch Ly giường như có chút thật vọng về bản thân vì không hiểu cô bạn thân mình nhiều hơn. Cô quay đầu nhìn người đàn ông đang đứng từ xa.

“ Anh Đằng chúng ta chuẩn bị về thôi.”

 A Đằng nãy giờ đứng một góc xa hút thuốc, thấy Bạch Ly nhắc đến mình liền dập điếu thuốc tiến đến. A Đằng sau khi thắp hương cho cô, thì suy nghĩ điều gì đó rất lâu. 

“ An Nghi sinh nhật vui vẻ.” 

 Trời chuyển tối dần, hai người sau khi tạm biệt cô thì cũng lần lượt ra về. Sau khi mọi người rời đi, chỉ có hồn của An Nghi quanh quẩn bên mộ của cô. An Nghi suy nghĩ trầm ngâm, cô cảm thán vì thời gian trôi quá nhanh, mới đó đã là mười năm cô đến với thế giới này. Cô nghĩ về những người xung quanh mình, mẹ cô giờ không còn nghiêm khắc như trước mà bà đã hiền hòa hơn với các em cô. Hai người em cô, An Nghiên giờ đã lập gia đình và con bé rất thành công trong việc. An Nguyên thì chuẩn bị làm đám cưới và công việc thằng bé đang ngày thắng tiến. Cô nhìn người bạn thân của mình cô ấy đang hạnh phúc bên Hàn Tư và đã có hai đứa con kháu khỉnh. Hơn hết khi thấy A Đằng hạnh phục bên Thiên Yến, cô thầm chúc phúc cho họ. An Nghi luôn mong Thiên Yến có thể chữa lành trái tim tổn thương của A Đằng do cô gây ra. Lục An Nghi rất hạnh phúc vì mọi người xung quanh cô đều đã có hạnh phúc riêng của mình, với cô tùy ở đây rất cô đơn nhưng đó là cách giải thoát duy nhất mà cô từng nghĩ lúc đó. Khi nhìn hồn mình đang đàn nhạt đi, cô biết thời gian mình không còn nhiều. ăm đó, An Nghi đã chọn cách kết thúc cuộc đời tàn nhẫn nhất nên cô không thể gặp tổ tiên của mình, giờ cô có thể đoàn tụ với mọi người. An Nghi nhìn lên trời cảm thán, cô vui mừng vì sắp được gặp bố và ông bà của cô. Cô thầm nghĩ nếu có kiếp sau cô mong thế giới nhẹ nhàng với cô một chút. 

 

Loading...