Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Huống Khó Xử Tại Văn Phòng Giới Thiệu Việc Làm - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-12-19 14:04:16
Lượt xem: 104

Cuối năm, cửa hàng sẽ rất bận rộn, hơn nữa mấy năm trước vì chuyện giữa tôi và Mai Huệ, trong lớp có vài người đối với tôi có địch ý.

 

Sau đó giữa tôi và họ còn xảy ra vài chuyện chẳng về vui vẻ gì, vậy nên tôi chỉ định gửi một món tiền nhỏ để lớp trưởng mua quà và hoa tặng giáo viên cũ, chứ không có ý định đến buổi họp mặt đó.

 

Chưa kịp tôi phản hồi, chợt nhận được tin nhắn của Nam.

 

"Mấy ngày nữa chúng về lại trường tham dự lễ kỉ niệm nhé?"

 

Vừa thấy tin nhắn của anh, trong đầu tôi đột nhiên nghĩ đến một viễn cảnh, tôi sẽ ngồi riêng cùng anh trong xe suốt mấy tiếng đồng hồ trên đường về lại trường, lòng tôi chợt lâng lâng, liền nhắn lại một câu đồng ý.

 

Vừa nhắn xong tôi vỗ đầu, đúng là sắc đẹp hại người, tôi lại tay nhanh hơn não mất rồi.

 

Thế nhưng, để thật sự nói lại lời từ chối thì tôi không nỡ.

 

Cuối cùng cứ thể quyết định.

 

Đến chiều mẹ tôi ra cửa hàng, tôi nói qua chuyện này, mẹ tôi lại hoàn toàn đồng ý.

 

Tôi chẳng còn chút lý do gì dễ do dự nữa, cũng bắt đầu tính toán ngày đó sẽ ăn mặc thế nào để đến trường.

 

Nếu Mai Huệ và những người bạn trong nhóm của cô ta cũng đến, tôi cũng không muốn tỏ ra yếu thế hơn, chung quy những buổi họp mặt thế này thường người ta sẽ ngầm so sánh với nhau từ sự nghiệp đến chuyện hôn nhân và gia đình.

 

Lễ kỉ niệm còn một tuần nữa mới diễn ra, nhưng rất nhanh thời gian đã đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tinh-huong-kho-xu-tai-van-phong-gioi-thieu-viec-lam/chuong-9.html.]

 

Sau một hồi trang điểm tỉ mỉ, tôi mặc áo len cao cổ, phối cùng chân váy midi, khoác áo mangto dáng dài màu nâu sẫm, đứng đợi Nam trước ngõ. 

 

Anh đến đón tôi rất đúng giờ. Khi bước xuống xe mở cửa cho tôi, tôi nhận ra ánh mắt anh khi nhìn thấy tôi có chút sáng lên, tôi cũng rất ngạc nhiên nhưng thầm vui vẻ, không uổng tôi tốn một phen ăn mặc.

 

"Đợi anh lâu không?"

 

Tôi nhìn anh, hôm nay trời không quá lạnh, anh mặc một chiếc áo len cao cổ, phối cùng quần âu, bên ngoài cũng khoác một chiếc áo mangto dáng vest màu kaki rất vừa vặn, nhìn anh vừa đẹp trai vừa lịch lãm.

 

Tôi đỏ mặt, cách ăn mặc của anh vừa vặn phù hợp với tôi, nhìn qua chúng tôi rất giống đang mặc đồ đôi, tôi nhẹ nhàng đáp lại anh.

 

"Không lâu đâu, em cũng vừa ra đến đây thôi ạ. Xin lỗi lại phiền anh hợt đưa đón em thế này."

 

Nam nhìn tôi, cau mày tỏ ra không vui.

 

"Đừng nói mấy câu khách sao thế, em lên xe đi."

 

Tôi tinh nghịch lè lưỡi trêu anh rồi mới lên xe.

 

Vẫn như thói quen cũ, anh mua sẵn cho tôi một loại đồ uống ấm nóng. Tôi cầm cốc cà phê nóng trong tay, cả người cũng thấy ấm áp.

 

Từ chỗ chúng tôi đến trường mất khoảng hai tiếng.

 

Tôi ngồi trên xe mà không biết bản thân đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, đến lúc tỉnh dậy đã thấy Nam đang tìm chỗ đỗ xe.

Loading...