Tin Nhắn Lúc Nửa Đêm - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-05-03 12:46:53
Lượt xem: 326
Tôi nhận được tin nhắn cầu cứu từ bạn cùng phòng lúc nửa đêm, có ai đó đang đứng bên ngoài buồng vệ sinh mà cậu ấy đi.
Vốn dĩ tôi muốn giả đò không thấy tin nhắn, nhưng lại vô tình bấm vào nút kết nối video call mà cậu ấy gọi đến.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ngay lập tức tôi che miệng lại.
Theo sau đó, tôi nghe được âm thanh mở cửa buồng vệ sinh bên cạnh, người phụ nữ đó hình như đã đi vào trong rồi...
1.
23:50, tôi nhận được tin nhắn từ bạn cùng phòng.
“Tiểu Diệp! Bây giờ cậu đến nhà vệ sinh đón tớ được không? Hình như có ai đó đang đứng ở bên ngoài.”
Tôi chợt nhớ lại khi nãy tôi có lướt qua một bài đăng:
[Ký túc xá nữ, tầng 3 tòa B, sau 23:30 tắt đèn, sẽ có một người phụ nữ mặt rách cầm theo sợi dây đi lại ngoài hành lang.]
Vài ngày trước còn có lầu dưới nói sẽ đi hội họp người phụ nữ đã ngụy tạo ra tin đồn này, chủ top đều cập nhật mỗi ngày, và rồi hai hôm trước, cô ta nói hình như mình đã nhìn thấy được người phụ nữ đó rồi.
Thời gian cũng đúng vào 23:50, sau đó thì không còn ai cập nhật gì thêm nữa.
Lông tơ trên người tôi đã dựng đứng lên hết rồi.
Bởi vì tầng 3 tòa B, chính là nơi tôi đang ở.
Hành lang ký túc xá của chúng tôi nằm ngay phía Đông, bên cạnh còn có một cái máy giặc, mà hành lang phòng vệ sinh thì nằm bên phía Tây.
Cũng có nghĩa là nếu như tôi đi ra ngoài, vậy thì nhất định phải đi hết nguyên dãy hành lang.
Cấu trúc dãy hành lang rất phức tạp và quanh co, mà người phụ nữ mặt rách cầm dây đó ẩn nấp ở chốn nào thì chỉ cần nghĩ đến thôi tôi cũng cảm thấy sợ hãi rồi.
Tôi chỉ có thể cầu nguyện rằng bài viết đó chỉ là một đám dở hơi đang trêu đùa ác ý mà thôi.
“Tiểu Diệp! Tớ xin cậu đấy, cậu đến đón tớ đi mà, tớ ngồi xổm lâu quá chân tê cứng rồi, ra cũng không dám ra, người đó cứ đứng bên ngoài không nhúc nhích, tớ không biết phải làm sao, thật sự đáng sợ lắm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tin-nhan-luc-nua-dem/chuong-1.html.]
Cổ Tầm vẫn đang cực lực hối thúc.
Trong bóng tối, ánh sáng màu trắng từ màn hình điện thoại làm mắt tôi nhức vô cùng, tôi siết chặt điện thoại, thầm nghĩ có nên giả vờ rằng bản thân đã ngủ rồi không?
Bây giờ là kỳ nghỉ hè, đa số học sinh trong tòa đều đã về quê, hai người bạn cùng phòng cũng đi du lịch cùng bạn trai họ rồi, chỉ còn lại tôi và Cổ Tầm.
Ban đêm mười một giờ hơn thì cả tòa ký túc xá sẽ tắt điện, cho dù tôi có muốn đi vệ sinh cách mấy thì cũng lựa chọn nhịn đi chứ không muốn đi trong nỗi sợ hãi bồn chồn đó đâu.
Tôi tự nhủ bản thân không phải là người có tấm lòng lương thiện, tôi và Cổ Tầm chẳng qua chỉ là hai sinh viên đại học ốm yếu tầm thường, nếu như bây giờ người đứng ngoài đó thật sự là người xấu, vậy thì tôi qua đó chả khác nào là đi tặng thêm một cái mạng?
Thật chứ, con nhỏ này không thể giả bộ gọi điện thoại cho ai rồi đi ra ngoài sao, cứ nằng nặc đòi mình đi đón cậu ấy, đã mình cũng nhát cáy thì chớ...
Dạo gần đây chính là giai đoạn quan trọng nhất cho danh sách bảo nghiên của tất cả mọi người, nếu như tôi trực tiếp từ chối cậu ấy, lỡ bị đồn đãi rằng nhân phẩm bại hoại thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của tôi trong mắt thấy cô.
Vì thế tôi đã nhẫn tâm quyết định bấm nút nguồn rồi giả vờ đi ngủ, nhưng nào ngờ giây tiếp theo, Cổ Tầm lại video call đến.
Ngón tay tôi bất cẩn lỡ chạm vào, khoảnh khắc video được kết nối, tim tôi dường như ngừng đập luôn rồi.
Mượn ánh sáng từ cửa sổ nhà vệ sinh chiếu vào, tôi nhìn thấy cả người Cổ Tầm đang run cằm cặp, cậu ấy dùng ngón tay chặn lên môi ra dấu bảo tôi đừng lên tiếng, sau đó liền xoay ống kính ra phía sau.
Có một đôi giày thể thao nữ rất dơ ở bên ngoài, không biết người đó đang đợi gì, cứ lẳng lặng đứng đó thế thôi.
Một màn tĩnh lặng, tiếng côn trùng kêu trong đêm nghe thật rợn người.
Đột nhiên, đôi giày đó lùi về sau hai bước.
Có vài lọn tóc đang rủ xuống, giây tiếp theo, một khuôn mặt không thể phân biệt được ngũ quan bất giác xuất hiện trong ống kính.
Người phụ nữ đó đang áp sát xuống mặt đất để nhìn vào bên trong.
Tôi lập tức giữ chặt miệng lại để không phát ra âm thanh.
Người phụ nữ mặt rách, tôi có thể chắc rằng đây chính là người phụ nữ quỷ dị mà bài đăng đó đã nhắc đến!