Tiểu Nương Tử Nhà Tướng Quân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-11-08 23:08:53
Lượt xem: 397
Ta nghe gia nhân trong nhà nói Tiêu Tướng Quân ngày mai sẽ đánh trận trở về.
Vị phu quân của ta mơ hồ trong đầu ta lắm, căn bản ta không nhớ nổi dáng vẻ của chàng như nào. Đêm đó ta cũng không nhớ nổi, chỉ nhớ cơn đau xé tâm can của ta thôi. Nghĩ đến đã rùng mình rồi.
Từ ngày ta bước vào phủ, phụ mẫu chàng ở phủ riêng, nên khá thoải mái, ta làm chủ mẫu phủ tướng quÂn. Tạm hài lòng, à ta còn có một hài nhi hoạt bát đáng yêu nữa.
Ngày mai Tướng quân thắng trận trở về, trong phủ cũng náo nhiệt một hồi, tất bật chuẩn bị lễ tẩy trần cho chàng.
Ta cũng cực bận rộn sắn tay lựa đồ, cùng gia nhân chuẩn bị.
-phu nhân, những việc này người cứ sai nô tỳ là được rồi.. người nên chú ý bản thân ạ
Tiểu nha đầu đi theo ta từ bé liên tục bên cạnh nhắc nhở ta.
Ta búng trán nha đầu A Xuân một cái
ta có sao đâu, không có việc gì làm nhàn rỗi quá không quen.
Nói xong ta tập trung làm bánh mứt Đào cho bữa tiệc ngày mai.
Tuy chẳng có tình cảm thiếu nữ… nhưng ta đã gả vào đây … cũng nên làm chút gì có ích.
Hội
Thực chất ta muốn mình bận rộn để không khỏi suy nghĩ… gặp lại phu quân ta có chút căng thẳng, lo lắng , bồn chồn… dù gì cũng có chút gượng gạo.
Đêm đó ta với hài nhi tâm sự đến khuya mới ngủ, hài nhi nhỏ tuổi của ta cứ luôn miệng hỏi về cha:
mẫu thân.. người xem phụ thân có thích con không ạ
con ngoan của mẫu thân , con đáng yêu như này , ai cũng sẽ yêu con
Thằng bé vui sướng cười khúc khích.
Sau đó laị hỏi liên tục :
mẫu thân, người xem phụ thân con có tướng mạo phi phàm không
phụ thân sẽ đưa con đi thuyền
hay di mua kẹo hồ lo nhé
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/chuong-1.html.]
-….
Ta bất lực thở dài ôm con vào lòng xoa lưng.
hài nhi ngoan. Ngủ đi sáng mai dậy đón phụ thân
Dễ dụ thật,lúc sau là ngủ liền.
Còn ta.. trằn trọc cả đêm không ngủ nổi…
Sáng dậy ta chọn cho mình chiếc váy thanh tao nhã nhặn, trang điểm tươi tắn để chuẩn bị đón chờ tướng quân.
Mãi sau khi tướng quân từ triều đình đến báo cáo với hoàng thượng xong mới trở về phủ…
trên đường người dân ra ăn mừng tung hô đại thắng. Rần rần tận cửa phủ, đoàn tướng ngày càng gần, tim ta đập thình thịch.
Mãi đến khi chàng xuất hiện trước cửa phủ, thân cưỡi ngựa vừa uy nghiêm, lãnh đạm, vừa phong trần.
Ngựa dừng trước mặt ta, chàng nhìn lướt qua ta rồi xuống ngựa, còn ta lần đầu từ sau khi thành hôn giờ mới được tận mắt thấy tướng mạo của chàng.
Thân hình cao lớn, bộ giáp càng tăng thêm độ cao lãnh của chàng, khuôn mặt đẹp như tạc, ta ngẩn ngơ một hồi khi chàng đứng trước mặt ta cúi đầu chào , hài nhi Tiêu Tử Minh của ta đã chạy lên ôm chân Tiêu Tướng quân
phụ thân.. bế bế
Chàng nhìn đứa bé giống hệt mình, tự nhiên cúi xuống bế Tử Minh trên tay , thằng bé reo hò thích thú.
Phụ mẫu vui mừng bắt tay bắt chân hỏi han mãi không thôi, ta tiến lên cắt ngang ,
phụ thân, mẫu thân chúng ta vừa vào trong vừa nói ạ
—- ừ ừ con nói đúng
Bỗng một cô nương mặc bộ váy xanh nhạt tiến lên ôm một tay phu quân ta, mỉm cười hoà nhã, ta bất giác mà đánh rơi khăn tay trong gió.
xin chào Tiêu đại nhân, Tiêu phu nhân, Giang tỷ tỷ.. con là Mộc Thanh Thanh, bằng hữu của Tiêu tướng quân ạ .
Phụ mẫu thì bất ngờ hết nhìn cô ta lại nhìn ta..
—ơ vào vào nhà rồi nói
Còn ta, ta lặng người đi khi thấy cảnh đó, t
Họ thân mật ngay trước mắt ta. Mà phu quân ta lại không từ chối điều đó…
Dáng vẻ yếu đuối , uỷ khuất đó, thật là hình mẫu lí tưởng cho các công tử che trở bảo vệ.
Đó là đoá Bạch Liên hoa của Tiêu Tướng quân sao. Cũng rất đáng đó chứ.