Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 20
Cập nhật lúc: 2024-11-22 21:13:01
Lượt xem: 17
Hôm sau trong buổi thượng triều Tử Linh hoàng đưa ra ý chỉ, lệnh quốc sư Lạc Đạo Trần dẫn ba vạn quân cấm vệ tiến về tiền tuyến chống lại Âm Quỷ tông, đồng thời tuyên bố tuyên chiến với Dược Sinh hoàng triều.
Việc này khiến cả triều đình chấn động, từ khi lên ngôi tối nay Tử Linh hoàng chưa từng gây chiến với ai, Tử Linh hoàng triều trải qua vài nghìn năm yên bình không khói lửa chính là điều kiện để quốc lực phát triển hùng mạnh
Nhưng hôm nay Tử Linh hoàng đã phá vỡ nó, trên triều có vài vị đại thần muốn ngăn cản đều bị nàng đè xuống.
-Ý ta đã quyết các khanh không phải nói nhiều, binh bộ lập tức chuẩn bị binh lính, chiều nay xuất phát.
-Rõ!
Đạo Trần ngồi một bên trầm ngâm, sau khi tan triều hắn theo Tử Linh hoàng đi dạo, ở đây chỉ có hai người lên hắn mới nói ra suy nghĩ của mình
-Ngươi không lo vài kẻ sẽ phá đám sao?
-Kẻ phá đám? Ý ngài là mấy người phản đối vừa nãy, họ cũng chỉ lo cho quốc gia mà thôi
-Ta không nói họ, ta nói binh bộ
-Binh bộ?
Tử Linh hoàng khó hiểu, binh bộ thì phá chuyện này làm gì. Hơn hết binh bộ thượng thư Tần Hoà là người trung thành với nàng, sẽ không có chuyện trái ý chỉ mà làm ra chuyện phản bội hay phá đám
-Ta chỉ nói vậy thôi vì cũng không chắc chắn, nhưng cẩn thận vẫn hơn, dù sao binh quyền không trong tay hoàng đế sau này sẽ rất nguy hiểm
-Ta biết rồi, ngài muốn ăn chè không ta đi nấu
-Ăn chứ
Hai người về cung, Tử Linh hoàng nấu chè mời Đạo Trần và Giản Tinh, thêm Mặc lão là bốn người. Nhưng ăn là phụ đánh mạt chược là chính, bốn người vừa hay góp đủ một bàn sát phạt nhau suốt hai canh giờ.
-80 ngàn
Giản Tinh ném ra một quân bài hô, hắn và Mặc lão trầm mặc, hôm nay nữ thần may mắn đứng bên hai nữ lên từ đầu tới giờ hắn và Mặc lão đã thua hơn chục vạn
-90 ngàn
Mặc lão đánh ra một quân, đôi mắt khẽ chớp liếc hắn, lập tức hiểu ý hắn đánh ra quân hình chim loan, lập tức ăn được bài của Giản Tinh
Nhưng không đợi hắn đắc ý thì Tử Linh hoàng đã ra quân một hơi ăn hết bài của hắn và Mặc lão, tiện tay lấy đi một trăm ngàn trên bàn. Thấy vậy Đạo Trần chán chả muốn chơi nữa, lúc đang xếp bàn mới thì binh bộ thượng thư tới
Tần Hoà đi vào quỳ xuống hành lễ, hắn nhìn hai người Mặc lão và Giản Tinh rồi nói
-Bẩm bệ hạ, ba vạn quân đã chuẩn bị xong
-Tốt, lần này xuất chinh ngươi đi theo quốc sư đi, sự vụ lớn nhỏ trong quân thay ngài ấy quản lý
-Thần tuân chỉ
Trận mạt chược này không thể đánh tiếp nữa, Giản Tinh đã chuẩn bị xong đồ cho hắn. Hai người theo Tử Linh hoàng ra ngoài, tại trước cửa cung ba vạn cấm vệ quân đã xếp hàng ngay ngắn, ngay khi thấy Tử Linh hoàng ra tất cả đều quỳ xuống
-Tham kiến bệ hạ!
Tiếng hô vang khắp hoàng cung, Tử Linh hoàng cho họ đứng lên, nàng hài lòng nhìn xuống những binh sĩ này.
-Ba vạn hợp thể cảnh, đây là muốn diệt luôn Âm Quỷ tông sao?
Đạo Trần nhìn qua liền nói ra thực lực của đại quân, ngoài ra còn một ngàn bán tổ. Lực lượng như vậy sợ là một Âm Quỷ tông sẽ dễ dàng bị san phẳng
Tất nhiên đó là trong trường hợp Đại thừa lão tổ và Hoàng giả không xuất trận, một khi hai cấp độ đó gia nhập thì cuộc chiến liền không còn đường lui mà chỉ có ta sống ngươi chết.
Lúc này Tử Linh hoàng đã bước lên, nhìn toàn quân nàng trầm giọng nói
-Tất cả tướng sĩ Tử Linh hoàng triều nghe lệnh, cuộc chiến này liên quan tới vận mệnh vạn năm của quốc gia, liên quan tới ngàn vạn thần dân hoàng triều, liên quan tới sinh tử tồn vong của tất cả các ngươi. Hôm nay lệnh cho các ngươi xuất quân, chỉ được thắng không được thua. Tất cả rõ chưa!
-Rõ!
Toàn quân đồng thanh hô, tiếng vang ầm ầm như sấm chấn động hoàng đô, rung chuyển thường khung. Tử Linh hoàng lấy ra chiến kỳ Tiên Cổ, nàng giao nó cho Đạo Trần nhờ hắn cầm quân thay nàng.
-Ta muốn lá cờ này lần nữa tung bay
-Yên tâm, nó sẽ lần nữa được bay trong gió
Đạo Trần cầm lá cờ ra lệnh lên đường, đại quân thẳng tiến phía Nam mà đi.
Hôm đó tất cả người dân đều ngược lên bầu trời nhìn ba ngàn chiến thuyền phá không mà đi, trăm vạn thần dân cùng vẫy tay đưa tiễn đại quân ra trận, trên gương mặt của họ tràn ngập tự hào và chờ mong.
-Chàng xem ở dưới thật nhiều người
Giản Tinh chớp mắt nhìn xuống dưới, nàng từ trước tới nay chưa từng thấy đông người như vậy, một biển người nhìn không thấy điểm cuối. Mà ở trên thuyền vô số binh sĩ đều sĩ khí ngút trời hò hét, cái này khiến Giản Tinh thích náo nhiệt vô cùng vui mà hét cùng
-Nàng mới ốm dậy đừng có hét không đau họng đó
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-20.html.]
-Dạ
-Mà Giản Tinh này, sau khi trở về ta có chuyện muốn nói với nàng
-Chuyện gì thế chàng nói luôn đi
-Để về rồi nói
Đạo Trần cười nhẹ xoa đầu nàng rồi đi vào trong, Giản Tinh chỉnh lại tóc thầm đoán xem chuyện gì.
Đại quân di chuyển thần tốc chỉ trong một ngày đã tới thành Ân Nham, nơi đây cũng là toà thành cuối cùng của lục quận phía Nam tiếp giáp Dược Sinh hoàng triều. Đây cũng là nơi đại quân của Vũ Nhân và An Dương hai vị vương gia đóng giữ ở đây ngăn cản bước tiến của Âm Quỷ tông
Khi Đạo Trần tới thì hai người đã ra đón, Vũ Nhân vương giới thiệu hắn cho An Dương vương, ba người sau khi chào hỏi qua thì liền vào trong.
-Quốc sư, lần này ngài đi mang theo bao nhiêu quân?
-Ba vạn
-Ba vạn! Vậy làm sao đủ, Âm Quỷ tông và Dược Sinh hoàng triều điều động năm mươi vạn quân, bên ta tính cả thành chỉ còn mười vạn
An Dương vương lo lắng, hắn dù biết quân cấm vệ lợi hại lại tu vi cao nhưng nan quyền khó địch tứ thủ, coi như Âm Quỷ tông một ngàn Đạo Quân cảnh cũng mài c.h.ế.t một Hợp Thể cảnh
Lo lắng của hắn cũng là của Vũ Nhân vương, nàng dù tin tưởng sức mạnh của Đạo Trần nhưng dù sao đã qua hàng vạn năm, sức mạnh suy yếu lại thêm pháp tắc hạn chế lên nàng đoán quốc sư mạnh nhất cũng chỉ Hoàng giả.
Hoàng giả thì bên Âm Quỷ tông tạm thời chưa xuất hiện, một khi quốc sư ra tay nhất định kinh động tới. Đến khi đó cuộc chiến sợ là càng đẫm m.á.u hơn
-Không cần lo, coi như chúng có hai trăm vạn, hai nghìn vạn ta cũng có thể xử lý
Đạo Trần không chút lo lắng, đúng là hắn chỉ mạnh ở mức Hoàng giả, khi ra tay nhất định kéo tới Hoàng giả của Dược Sinh hoàng triều và Âm Quỷ tông. Nhưng Hoàng giả muốn g.i.ế.c hắn là điều không thể, tiểu thiên thế giới không ai hại được hắn
Nhờ Liệt Yên sắp xếp chỗ ở cho ba vạn cấm quân, hắn và Giản Tinh được An Dương vương sắp xếp ở tại phủ thành chủ. Ở đó phong cảnh đẹp, lại có suối nước nóng trong nhà làm tiểu hồ ly thích mê
Chỉ cần là đồ nàng thích thì hắn đều thích, tối hôm đó hắn và Giản Tinh tắm chung. Tất nhiên hắn không làm gì nàng cả, sau khi hắn xong hắn giúp nàng lau khô tóc, chải đầu cho nàng
-Hihi không biết người thiên hạ sẽ nghĩ thế nào khi thấy cảnh này nhỉ
Giản Tinh khẽ cười nói, nàng biết Đạo Trần diệt nhị tông vang danh thiên hạ là ma đầu, lại là quốc sư của Tử Linh hoàng triều danh tiếng càng cao. Nếu để người thiên hạ biết hắn chải đầu buộc tóc, làm những việc vặt này cho nàng liệu họ sẽ nghĩ thế nào
-Họ sẽ nghĩ ta thật may mắn khi có được một cô nhóc xinh đẹp, đáng yêu, lại còn giỏi lăn lộn trên giường.
-Ai bảo chàng ta giỏi lăn lộn trên giường
-Không phải sao, thế để ta kiểm chứng lại
Đạo Trần bế Giản Tinh lên giường, đèn tắt, trong đêm trăng căn phòng tràn ngập cảnh đẹp khó tả.
Hôm sau Âm Quỷ tông lần nữa công thành, lúc hắn tới nơi thì quân ta đã tổn thất mấy ngàn người. Vũ Nhân vương sắc mặt tái nhợt hành lễ nói
-Quốc sư, Âm Quỷ tông chủ đích thân tới
Đạo Trần khẽ gật, cởi áo khoác mặc cho nàng, hắn nhìn một bên tay đang chảy m.á.u đầm đìa thì sắc mặt trầm xuống.
-Giản Tinh nàng ở đây chăm sóc cho Liệt Yên đi
-Chàng cẩn thận.
-Đừng lo, hai người cứ pha tràn sẵn đợi ta đi.
Hắn đạp không đi ra ngoài thành, bên ngoài An Dương vương chỉ huy đại quân chống đỡ, mà bên phía đối diện một nam tử vẻ mặt như quỷ, gầy gò đáng sợ đang không ngừng hạ lệnh thúc giục quân tiến lên
-An Dương, hạ lệnh rút lui đi
-Quốc sư chúng ta không thể lui được nữa, một khi lui sẽ mất thành
-Ngươi cứ rút đi, có tin ta không
An Dương vương ngẩn người rồi gật đầu, hắn tin quốc sư tin mắt nhìn người của bệ hạ. Lệnh rút lui được phát xuống, đại quân mười vạn dần trở về thành triển khai đại trận phòng ngủ
Trên chiến trường giờ chỉ còn Đạo Trần, hắn đứng trước đại quân năm mươi vạn như con kiến trước cơn sóng dữ. Điều này làm đám người Âm Quỷ tông cười vang chế nhạo
-Hahaha một tên ngu ngốc.
-Không ngờ Tử Linh hoàng triều lại để một thằng đần làm quốc sư, hắn nghĩ mình là ai mà dám đứng đây chứ
-Ta thấy chắc Tử Linh hoàng phải tuyệt vọng lắm mới lấy hắn ra, haha ta nghĩ ngày tiến vào hoàng đô không xa nữa rồi
-Khà khà tới lúc đó phải thưởng thức đệ nhất mỹ nhân Bắc vực một phen, cả tên này nữa đừng g.i.ế.c hắn, để hắn sống nhìn nữ hoàng của mình bị làm nhục
Lạc Đạo Trần vẻ mặt âm trầm, hắn lấy ra Tiên Cổ chiến kỳ nhỏ m.á.u vào, tay đưa lên cao, ánh mắt lạnh như băng nhìn đám người Âm Quỷ tông
Âm Quỷ tông chủ đột nhiên cảm giác tim đập nhanh, nhìn lá cờ đang bay kia hắn rùng mình sợ hãi. Mà lúc này hắn đột nhiên liếc mắt lên bầu trời thì hiện ra vô tận kinh hãi
-Vui vậy thôi chứ bố dặn con này