Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-11-15 22:47:07
Lượt xem: 18
Tiếp đó mấy hôm Lạc Đạo Trần ở lại Kiếm Tông, trong mấy ngày này tông chủ Kiếm tông cũng đã xuất quan gặp hắn. Cả hai trò chuyện, Kiếm tông chủ đã đồng ý giúp hắn đi đập hôn lễ, còn hắn trả lại giọt m.á.u và chiến kỳ của Kiếm Thần Tông cho y
Kiếm tông chủ để trả ơn đã để nghị hắn trở thành trưởng lão của Kiếm tông, Lạc Đạo Trần suy nghĩ một lúc cũng đồng ý.
Cứ thế năm ngày trôi qua, hắn ngoài việc dạo chơi Kiếm tông ra thì còn chỉ dẫn Kiếm Vô Thiên. Đây cũng là người đầu tiên bái hắn làm sư phụ, đệ tử đầu tiên của Lạc Đạo Trần.
-Sư phụ, thư từ Yêu Hồ lĩnh gửi tới
Kiếm Vô Thiên đặt lá thư lên bàn, Đạo Trần cầm đọc thì khẽ cười, quả nhiên là thư cầu cứu của tiểu hồ ly
Trong thư nàng nói bản thân bị ép gả cho thiếu chủ Long tộc, nàng dù không muốn cũng không thể trốn đi chỉ đành mượn việc gửi thiệp cưới mà bí mật viết thư cầu cứu hắn.
-Sư phụ chúng ta phải làm gì, nếu không nhanh sư mẫu sẽ phải gả cho tên Long Mặc đó mất
Kiếm Vô Thiên gấp gáp nói, hắn mấy hôm nay được Lạc Đạo Trần chỉ dạy thì tu vi tăng như gió, chính vì vậy hắn rất kính trọng và muốn làm gì đó trả ơn sư phụ mình.
Còn gì tốt hơn việc nghĩ cách cứu sư mẫu giúp sư phụ chứ, tất nhiên sự quan tâm của hắn Lạc Đạo Trần cảm thấy rất vui.
-Ngươi không cần lo việc này ta tự có sắp xếp, ngươi biết thiếu chủ Long tộc
-Dạ, đồ nhi đã từng gặp qua
-Hắn là người như thế nào?
-Tên đó ngạo mạn, hung bạo không coi ai ra gì, thực lực lại rất mạnh vượt xa các đệ tử của Tiên môn
Lạc Đạo Trần gật đầu, lúc này Đông Minh đi vào hơi cúi chào
-Trần trưởng lão, tông chủ mời ngài qua
-Đi thôi
Lạc Đạo Trần dẫn theo Kiếm Vô Thiên tới động phủ phía sau ngọn núi. Ở đây Đông Lam, tông chủ Kiếm tông đã chờ sẵn, bên cạnh là hai vị trưởng lão khác đang dùng ánh mắt dò xét nhìn hắn.
Đạo Trần không quan tâm bọn họ, sau khi gật đầu chào thì hắn và Đông Lam ngồi xuống.
-Trần trưởng lão, bao giờ xuất phát?
-Tông chủ, người định khai chiến thật?
Một vị trưởng lão trầm giọng hỏi, Đông Lam liếc lão ta chậm rãi gật đầu
-Tông chủ xin người nghĩ lại, Hồ tộc hiện nay thế lực lớn mạnh, lại đang kết minh với Long tộc. Kiếm tông đơn độc tấn công nhất định tổn thất thảm trọng
Vị trưởng lão này tiếp tục nói, ý rõ muốn cản. Nhưng Đông Lam biết hắn không thể không xuất quân, nếu không trợ giúp thì không chỉ hắn mà cả Kiếm tông nhất định gặp nguy hiểm
-Vũ trưởng lão không cần nói thêm, việc này ta đã quyết
Lời này khiến vị Vũ trưởng lão kia như sét đánh mà lùi lại, lão dùng ánh mắt cầu cứu nhìn người bên cạnh. Đại trưởng lão Vân Hàn sau một lúc mới khẽ lên tiếng
-Xin hỏi việc tấn công này là để giúp vị tiên sinh này?
Vân Hàn nhẹ giọng hỏi, đôi mắt xanh lam tĩnh lặng như nước như nhìn thấu sự việc. Nàng từ lúc thấy Đạo Trần đã biết việc xuất quân chính là vì người thanh niên này
-Chuyện này...
-Đúng vậy
Lạc Đạo Trần cắt lời Đông Lam, hắn cười nhẹ nói
-Ta cần Kiếm tông giúp cứu một người, xong việc ta sẽ đi
-Vậy sau đó thì sao?
-Nếu Long tộc và Hồ tộc tới trả thù, ta và Tử Linh hoàng triều sẽ tới giúp các vị
Đông Lam ngạc nhiên nhìn hắn, không ngờ người này phía sau còn có bá chủ Bắc vực làm chỗ dựa. Tử Linh hoàng triều, thế lực đã tồn tại cả chục vạn năm, ngay cả Tiên môn cũng không dám xâm phạm, có được sự trợ giúp của họ Kiếm tông sẽ càng lớn mạnh hơn.
-Nếu đã vậy ta sẽ đi giúp, nhưng mong tiên sinh không lừa ta, không lừa Kiếm tông chúng ta
-Ta sẽ không lừa các vị
-Haha, vậy ta yên tâm rồi
Vân Hàn cười lớn rời đi.
Ngay ngày hôm sau tin tức hôn lễ giữ Hồ tộc và Long tộc đã truyền khắp thiên hạ, tất cả mọi người đều đang hướng mắt tới Trung Châu Yêu Hồ lĩnh để quan sát.
Nếu như kết minh thành công thì một siêu cấp thế lực mới sẽ ra đời, là đe doạ cực lớn cho nhân tộc. Chính vì vậy Thập nhị Tiên tông, Ma môn thất tông, Ngũ đại hoàng triều, Luyện Thi tông các đại thế lực đều chú ý tới nơi này
Tại Kiếm tông, sáng sớm Kiếm Vô Thiên đã vào đánh thức Lạc Đạo Trần.
-Sư phụ, tới lúc đi rồi
Hắn gật đầu đi ra, bên ngoài Đông Lam, Vân Hàn và mười ba vị trưởng lão đều đã chờ sẵn, ngoài ra còn có ba ngàn đệ tử thực lực Đạo Quân cảnh, một vạn Chân Quân cảnh. Kiếm tông trận này quyết cược lớn dốc ra toàn lực.
-Sư phụ thượng lộ bình an
Kiếm Vô Thiên cúi đầu hét lớn, Lạc Đạo Trần khẽ cười xoa đầu hắn.
-Đi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-16.html.]
Ba trăm chiến thuyền được khởi động, pháp lực ngập trời chấn động thiên địa. Vạn Tiên thành tất cả đều chú ý tới, nhìn những chiến thuyền khổng lồ ầm ầm xé không mà đi khiến ai lấy cũng rung động.
Đứng trên thuyền Lạc Đạo Trần hít thật sâu tận hưởng làn gió lạnh, cảm giác như quay về thời Tiên Cổ đi chinh chiến với đồng đội, thứ cảm giác đã lâu hắn không có được.
-Mở ra giới bích
Đông Lam ra lệnh, mười ba vị trưởng lão đồng loạt ra tay oanh kích, giới bích ngăn cách bị đánh ra một lỗ hổng cho đoàn người đi qua.
Trong lúc này tại Yêu Hồ lĩnh, Giản Tinh trong bộ váy tân nương đang được đưa lên lễ đường, nguyên thần bị giam cầm khiến nàng không thể phản kháng mặc cho người đẩy đến trước mặt Long tộc thiếu chủ
Long Mặc nhìn tân nương của mình mà khẽ cười, hắn cẩn thận đỡ lấy nàng, ra vẻ quan tâm phủi bụi dính trên tà áo.
-Nàng không sao chứ?
-Hừ, đừng có giả bộ tốt đẹp nữa
Giản Tinh lùi lại, nàng biết thừa bộ mặt xấu xa của Long Mặc, nàng khinh bỉ tên này. Nếu không phải nguyên thần bị phong ấn thì nàng có c.h.ế.t cũng không đứng ở đây
-Haha tốt nhất ngươi lên ngoan ngoãn một chút, có lẽ tối nay ta sẽ nhẹ nhàng với ngươi
Long Mặc ghé sát tai Giản Tinh thì thầm, nàng hơi run lên nhưng vẫn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn
-Ngươi đừng mơ có thể chạm vào ta, dù có c.h.ế.t ta cũng không để tên cặn bã như ngươi đụng vào.
-Haha mạnh miệng, lát nữa ta xem ngươi có quỳ xuống xin ta tha không
Long Mặc cười lớn, Giản Tinh dù rất sợ nhưng vẫn cố bình tĩnh, nàng tin chỉ một lát nữa thôi Đạo Trần sẽ tới cứu nàng.
-Giờ lành đã đến, hôn lễ bắt đầu
Một tiếng hô vang lên, Giản Tinh bị người điều khiển tiến hành bái đường với Long Mặc.
-Nhất bái thiên địa
-Nhị bái cao đường
Giản Tinh hai mắt ngập nước, nàng không muốn phải thành phu thê với Long Mặc, trái tim nàng chỉ dành cho một người mà thôi.
-Đạo Trần, xin lỗi chàng
Giản Tinh khẽ nói, nội đan trong người bắt đầu tích súc năng lượng chuẩn bị tự bạo. Nàng thà tự sát còn hơn phải phản bội tình yêu của mình
-Phu thê giao bái
Đạo Trần, vĩnh biệt.
Ầm!
Một tiếng nổ cực lớn rung chuyển cả đại địa vang lên, lễ đường lập tức bị thổi bay, khói lửa bốc lên tận trời cao. Long Mặc trong đám cháy hoá thành dạng rồng gầm lên bay ra ngoài
-Giản Tinh, ngươi là đồ điên
-Nàng...nàng tự bạo sao!
Tất cả quan khách và hai tộc đầu kinh ngạc, Hồ tộc chi chủ, phụ thân của Giản Tinh vẻ mặt âm trầm lạnh băng, lão quay sang nhỏ giọng thì thầm với đại trưởng lão Long tộc
Diệu Ngọc thì vẻ mặt kinh hoàng vội chạy vào đám lửa, nhưng một bàn tay đã kéo nàng trở lại. Nhìn lại thì đó là mẫu thân, Diệu Ngọc dùng ánh mắt cầu cứu muốn mẫu thân vào đó đưa Giản Tinh ra, nhưng nhận lại chỉ là cái lắc đầu
-Nàng ta tự bạo nội đan rõ ràng muốn chết, ta không thể cứu được.
-Nhưng ít ra cũng đưa xác muội ấy ra, muội ấy cũng là con gái của phụ hoàng á
-Hừ, nó hại Long Mặc bị thương c.h.ế.t chưa hết tội
Diệu Ngọc không ngờ mẫu thân lại nói như vậy, Long Mặc chỉ là trày da tróc vảy một chút, vậy mà tội lỗi này lại khiến Giản Tinh c.h.ế.t không đền hết. Rốt cuộc họ vẫn không coi muội muội là nữ nhi, họ đã lừa nàng
-Giản Tinh, là ta đã hại muội rồi
Diệu Ngọc đau đớn quỳ xuống, hai mắt đẫm lệ vô cùng hối hận.
-Hả!
-Trong đám cháy có người?
Lúc này Hồ Thiên và Đại trưởng lão Long Uyên đứng dậy, hai người cảm nhận được trong đám cháy có người xuất hiện, hơn nữa khí tức vô cùng đáng sợ vượt xa cả hai.
-Diệu Ngọc, tới chăm sóc cho Giản Tinh đi
Giọng nói quen thuộc vang bên tai khiến nàng ngơ ngác, ngẩng đầu lên Diệu Ngọc ngạc nhiên, trước mặt nàng là Đạo Trần, hắn đang bế Giản Tinh nay vẫn chưa chết.
-Trần tiên sinh, sao người lại tới đây?
-Đi chăm sóc Giản Tinh đi
Lạc Đạo Trần vung tay đưa Diệu Ngọc lên chiến thuyền, ở đây hắn đặt Giản Tinh xuống giường, nhẹ nhàng hôn lên trán tiểu hồ ly khẽ cười.
-Giản Tinh, nàng không thích Hồ tộc đúng không, Long tộc bắt nàng quỳ xin tha đúng không, ta sẽ g.i.ế.c hết chúng.
Nhiệt độ phòng lập tức hạ thấp xuống, Diệu Ngọc run lên, nàng chưa từng cảm thấy thứ sát khí khủng khiếp như vậy. Lạc Đạo Trần, hắn cũng chưa từng cảm thấy tức giận như vậy
Bên ngoài chiến thuyền, Đông Lam biết hôm nay không thể tránh khỏi đại chiến. Nhưng khi thấy Lạc Đạo Trần với sát khí bước ra, hắn biết cuộc chiến này chính là thảm sát
-Giết, không để lại một ai!