Thủy Trầm Yên - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-05-02 18:32:58
Lượt xem: 615
“Ta luôn có giải pháp cho mọi chuyện.” Hơi thở của hắn phả lên cổ ta.
“Nhưng đối với nàng, dường như ta không có cách nào cả?”
Ta không dám nhúc nhích.
Hơi thở nóng rực của Tào Vân Châu phả lên cổ của ta, như thể muốn thiêu cháy làn da của ta.
Ta muốn thoát khỏi vòng tay của hắn.
Thế là nhẹ nhàng đặt tay lên lồng n.g.ự.c của hắn, đẩy nhẹ một cái, không ngờ lại bị hắn ôm trở về.
Bàn tay thô to của hắn vỗ vào lưng ta vài cái: “Muốn ta đóng khung nó treo lên à?”
Cơ thể ta bỗng cứng đờ, yên lặng như gà.
Ta còn đang tự hỏi khi nào thì hắn sẽ buông ta ra, mãi cho đến khi ta nghe thấy tiếng hít thở đều đều của hắn.
Không phải chứ?
Ngủ nhanh vậy à?
Ta định đá văng hắn ra, nhưng nhìn gương mặt này, ta lại có hơi luyến tiếc.
Cứ giằng co như vậy, cho đến khi ta cũng ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, hai người chúng ta nhìn chăm chăm vào mặt đối phương.
Hắn cau mày trước: “Vì sao nàng lại ở đây?”
Những lời này không phải là nên do ta hỏi sao?
Ta chỉ xuống giường: “Đốc chủ, đây là phòng của ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thuy-tram-yen/chuong-15.html.]
Giống như hắn căn bản không xem lời nói của ta là gì, thậm chí còn hỏi ngược lại: “Sao nàng lại sát gần ta như vậy?”
?
Là ai, đêm qua là ai không cho ta trốn xa?
Ta ngoan ngoãn nghe lời xoay người định xuống sàng, ai ngờ Tào Vân Châu lại mở miệng: “Ai cho phép nàng cách xa ta như thế?”
?
Hắn còn chưa hết bệnh à? Ngày đó sốt cao cháy hư đầu óc rồi à?
Làm gì cũng không vừa lòng.
Ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng kể từ từ ngày đó, hắn càng thêm không kiêng nể gì.
Đối với Tào đốc chủ mà nói, loại chuyện như chui ổ chăn này, chỉ có một lần và vô số lần.
Sau hắn có thể dùng gương mặt này để làm những chuyện kỳ quái như vậy chứ, như vậy sẽ rất dễ khiến người ta không kiềm lòng được, kết quả thì người chịu khổ lại là hắn.
Đột nhiên ta cảm thấy có lẽ hắn đi làm thái giám là vì để có thể tự bảo vệ mình.
Chỉ là chui ổ chăn thôi cũng đành.
Mỗi lần ta tỉnh lại, ta đều thấy hắn đang ôm ta ngủ say sưa.
Điều này thật sự rất kỳ lạ, ta cũng không hiểu vì sao nữa, rõ ràng là tối hôm trước hai người vẫn ngủ riêng phần hai người, nhưng đến buổi sáng, ta lại thức dậy trong vòng tay của hắn.
Thật! Sự! Rất! Không! Thoải! Mái!
Hơn nữa mỗi lần ta muốn thoát đi, đều sẽ bị hắn túm trở lại.
Điều này làm cho ta rất hoài nghi, rốt cuộc là hắn có đang ngủ hay không.