Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THƯ TÌNH - Chương 19 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-01-26 17:33:58
Lượt xem: 829

Trước khi rời đi, cô ấy còn chu đáo đóng cửa lại.

 

“Nghe nói, Hòa Hòa đã đến quán bar khi tôi không có nhà?”

 

Xong đời rồi.

 

Không lẽ anh biết chuyện tôi khen những chàng trai đẹp sao?

 

Tôi định lẳng lặng rút lui xuống gầm bàn, nhưng Giang Nghiễn nhẹ nhàng lôi tôi ra khỏi đó, đặt lên bàn.

 

Tiếng đồng hồ đeo tay được tháo ra vang lên khẽ khàng, rồi rơi xuống ghế.

 

Tôi sợ đến mức vội vàng thú nhận: “Xin lỗi, em chỉ liếc qua thôi… chỉ khen họ vài câu lịch sự.”

 

Động tác của Giang Nghiễn khựng lại, anh khẽ hỏi: “Họ? Hòa Hòa, gan em lớn thật…”

 

Tôi hoảng hốt đến tán loạn, vội vàng khai sạch mọi chuyện.

 

“Em đến để lấy trộm thư tình…”

 

Nụ hôn nóng bỏng của anh rơi xuống, chặn lại lời nói không ngừng của tôi.

 

“Lấy được chưa?” Giọng nói khàn khàn của Giang Nghiễn khiến tôi mềm nhũn cả người.

 

Tôi chống tay lên vai anh, ấp úng: “Em không biết nó ở đâu…”

 

“Nếu lấy được thì sao?”

 

Tôi nhớ lại ánh mắt nghi hoặc của đám bạn, thở dài: “Đưa cho người ta xem.”

 

Bên tai vang lên tiếng cười trầm thấp của Giang Nghiễn: “Hòa Hòa, có những thứ không tiện để người ngoài xem.”

 

“Anh nói dối, em đâu phải chưa từng xem qua…”

 

Lời nói đột ngột nghẹn lại trong cổ họng.

 

Kiếp này, mọi thứ đã thay đổi.

 

Kiếp trước, dù bị tôi lạnh nhạt, thư tình của Giang Nghiễn vẫn luôn tràn đầy tình cảm mãnh liệt.

 

Ai mà biết lần này anh còn viết ra cái gì nữa?

 

Ý thức được điều không ổn, tôi vội vàng nói: “Em không xem nữa.”

 

“Không được.”

 

Giang Nghiễn ôm tôi đến trước một cánh tủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thu-tinh-huwv/chuong-19-het.html.]

Trên bề mặt gương của tủ phản chiếu gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ của tôi.

 

Tôi che mặt, giọng nói đầy ngượng ngùng: “Đừng… đừng, em không xem nữa.”

 

“Muộn rồi.”

 

Giang Nghiễn mở ra một ngăn bí mật, những lá thư chất đầy tràn ra ngoài.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Anh tùy ý rút một phong thư, đưa vào tay tôi.

 

“Hòa Hòa, anh yêu em đến thế này.”

 

Khi đọc những dòng chữ trên đó, mặt tôi đỏ bừng: “Biến thái… thật biến thái, em không xem nữa… không xem nữa…”

 

Nhưng Giang Nghiễn không buông tha tôi.

 

Anh nâng cằm tôi lên, giọng nói dịu dàng: “Hòa Hòa, anh đã muốn như vậy từ lâu rồi… đọc lên được không?”

 

Hoảng loạn, tôi vô thức tát anh một cái.

 

Cái tát không mạnh không nhẹ, nhưng lại khiến Giang Nghiễn bật cười.

 

“Nếu em muốn làm vậy, cũng không phải là không thể.”

 

“Ngoan nào, thêm lần nữa đi, em có thể mạnh tay hơn.”

 

“Giang Nghiễn, anh là đồ biến thái, thả em ra…”

 

“Anh đã nói rồi, em trốn không thoát đâu… còn dám lén nhìn trai đẹp, tội càng thêm tội…”

 

Ngày hôm đó, tôi bị nhốt trong phòng làm việc suốt hai mươi tư tiếng.

 

Sau khi ra ngoài, tôi không bao giờ nhắc đến chuyện thư tình nữa.

 

Về sau, khi được phỏng vấn, có phóng viên hỏi tôi: “Cô Vạn, những lá thư tình cô nhắc đến, rốt cuộc chúng ở đâu vậy?”

 

Lần này, tôi không còn vẻ tự mãn như trước.

 

Đối diện với máy quay, tôi không chớp mắt mà trả lời ngay lập tức:

 

“Làm gì có thư tình nào…”

 

“Tôi chỉ nói khoác thôi.”

 

“Thật đấy.”

 

(Hết)

 

Loading...