Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thư gửi người đã khuất - Đoản 2: 30/12/2024

Cập nhật lúc: 2024-12-31 00:36:48
Lượt xem: 3

30/12/2024.

Đây là lá thư thứ hai. 

 

Đừng hỏi sao em lại viết đống này, đừng tưởng em nhớ anh quá nên mới viết. 

 

Nố nồ, em chỉ hơi ngứa mồm nên chịu khó viết thư thôi hehe. 

 

Hôm nay thứ hai đi học lại, mới mấy bữa trước thi mà nay phát một đống rồi. Mà đề khó quá em làm bài không được, nảy giờ phát chưa con nào trên 8, chán:( đã thế điểm còn chấm sai ăn bớt điểm nữa chớ.

 

Mà em nghe nói dưới đó phải viết đúng tên đúng địa chỉ rồi đốt mới hiện đúng nhà hả? Vậy là em phải viết thư rồi để địa chỉ nhà anh hả? Anh ở dưới đó ở đâu thế? Có thể nào báo mộng cho em được không?

 

Không phải em muốn gặp anh đâu, em chỉ sợ viết thư này không gửi được cho anh đọc ấy. 

 

Mà này, dạo này tiktok em hay hiện mấy cái kiểu mà: 'khi tao c.h.ế.t tao sẽ không đến gặp mày bằng hình dạng này, tao sẽ đến bằng hình dạng này.' 

 

Nói cho mà biết anh có báo mộng thì cũng không được hiện lên với mấy kiểu ma kinh dị đồ đâu, em muốn 1 bé mèo hoặc cún cũng được dù em sợ chó nhưng không sao, anh là chó em sẽ không sợ:3

 

Nhớ nha, tối nhớ báo mộng em địa chỉ nhà anh ở dưới đó nha.

 

À đúng rồi, mai là 31/12 rồi, em nói, sống c.h.ế.t gì anh cũng phải hiện hồn lên cho em!!!! Lúc giao thừa phải ở bên em ước nguyện, không là em dỗi em không viết thư cho anh đấy. Liệu mà làm.

 

Em ngủ đây, bai. 

-Nhân-'

 

Viết xong, tôi đóng thư cùng ít tiền âm phủ vào bao bì, trên đó tôi còn viết: 

'gửi đến anh Trần Võ Vũ Khoa.' hy vọng dưới địa phủ không chỉ có mình anh có cái tên này. Không mà gửi đến đâu thì tôi không biết. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thu-gui-nguoi-da-khuat/doan-2-30122024.html.]

Xong, tôi đem thư ra đốt trong chậu rồi đánh răng rửa mặt. 

 

Leo lên giường, thế mà ngủ. 

 

-----

"Thằng Khoa đâu rồi!?" 

 

"Cháu đây bác." 

 

"Mày có thư này." 

 

"Vâng, con cảm ơn ạ." 

 

Khoa vội đứng dậy nhận lấy thư, anh nhận ra nét chữ quen thuộc liền mỉm cười, tâm trạng rộn ràng. 

 

"Eo ơi, khiếp, c.h.ế.t rồi mà vẫn có người nhớ he. Ui da."

 

"Cái ông này nói chuyện vô duyên!" 

 

Nmiangot

Khoa không quan tâm mà vội vào một căn nhà gỗ nhỏ được âm phủ phát cho. 

 

Anh thắp đèn lên, mở thư ra. Có một ít tiền rơi ra kèm theo đó là một lá thư. 

 

Khoa mở ra đọc thật cẩn thận, câu văn quen thuộc, chữ cái quen thuộc chỉ là người không còn ở bên. 

 

Sau khi đọc xong thư, anh nh

oẻn miệng cười, cẩn thận đóng thư lại cất vào hộp. 

 

Loading...