Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thoát khỏi lồng giam - 1

Cập nhật lúc: 2024-12-12 05:00:10
Lượt xem: 302

THOÁT KHỎI LỒNG GIAM [FULL]

 

Tác giả: 烟雨平生

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

Tôi là Bạch Nguyệt Quang của Trần Như, cũng là chim hoàng yến hắn nuôi ở trong lồng.

 

Trong ngày cưới của hắn, vợ hắn xông vào tầng hầm ngầm, nơi đang giam cầm tôi, bị hắn tát một bạt tai khiến tai trái bị thương.

 

"Không ai có thể làm tổn thương cô ấy, em cũng không được!"

 

Tầng hầm ngầm hoa lệ, thậm chí không khác hoàng cung trong sách vẽ, mọi người đều ném ánh mắt cực kỳ hâm mộ về phía tôi.

 

Chỉ có tôi tự mình biết, nơi này không phải là cung điện mà là tù ngục.

 

1

 

Trần Như! Em chính là người vợ đăng ký kết hôn của anh!” Vợ Trần Như che lỗ tai, hướng về phía hắn hét to.

 

Đông đảo khách khứa chạy tới, thấy tình cảnh trước mắt đều giật mình che miệng trừng mắt.

 

Vậy thì sao? Ai cũng không thể bắt nạt cô ấy, kể cả Ngọc hoàng đại đế cũng không được.”

 

Trần Như ôm tôi vào lòng, cẩn thận vuốt mái tóc ngắn ngang vai của tôi.

 

Vẻ mặt nũng nịu của tôi chọc vợ hắn khó chịu, cô ấy vươn tay ra kéo tôi, lại bị Trần Như dùng sức quăng trở về.

 

Tôi sẽ không nói lần thứ hai, tôi đã cảnh cáo em rồi.”

 

Vợ hắn ngã trên mặt đất, hốc mắt ửng hồng, hung hăng nhìn chằm chằm tôi: Được rồi, những ngày sắp tới vẫn còn dài."

 

Tôi không dám nói chuyện, Trần Như dùng miệng dán lên trán tôi: Đúng vậy, ngày còn dài, hôm nay là ngày cưới của chúng ta, lát nữa tôi sẽ tới với em.”

 

Dứt lời, hắn xoay người bước đi.

 

Vợ hắn vẫn ở trên mặt đất trừng tôi đến xuất thần, giọng nói lạnh lùng của Trần Như từ sau lưng truyền đến: Hôm nay là ngày vui, em không thấy là mình làm loạn khiến người ta chê cười đủ rồi sao!”

 

Cửa khóa lại, trong phòng lại trở về bóng tối như cũ.

 

Bộp bộp! Tôi vỗ tay hai cái, tất cả đèn trong nháy mắt bật lên, chói mắt như pháo hoa. Nhưng mà, tôi nhìn quen rồi, đã không còn thấy nó đẹp nữa.

 

Tiệc cưới tưng bừng truyền đến tai tôi qua khe hở trên đầu, MC hỏi: "Cô nguyện ý trở thành vợ của Trần Như, cả đời không rời không bỏ, cho đến cuối đời không?"

 

Giọng nói của vợ Trần Như gần như run rẩy, tôi cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng cô ấy vừa che lỗ tai chảy máu, vừa trả lời: Tôi nguyện ý!”

 

Tôi cúi đầu, xé bức phù điêu được vận chuyển từ Tây Đại Dương về trước mặt.

 

"Trần Như thật đúng là luôn có năng lực thao túng trái tim những người phụ nữ thuộc về hắn!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thoat-khoi-long-giam/1.html.]

Trong âm thanh nhạc cưới, tôi chui vào sô pha, lúc mở mắt ra, Trần Như đã cầm roi da đứng trước mặt tôi.

 

"Hôm nay không phải tôi muốn chạy trốn, cũng không nói gì sai, là vợ anh tự mình xông vào."

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Tôi vội vàng quỳ xuống, l.i.ế.m ngón chân Trần Như,

 

Bốp!”

 

Một roi nặng nề đánh vào người tôi, váy ngủ tơ tằm màu trắng bạc trong nháy mắt bị rạch thành hai nửa.

 

"Hôm nay là đám cưới của tôi, sao em không mặc màu đỏ?"

 

Tôi không dám ngẩng đầu, run lẩy bẩy trả lời: "Đúng, đúng, tôi sai rồi, tôi lập tức thay!"

Tôi lấy tốc độ nhanh nhất lột bỏ váy thắt lưng trên người, mang theo thân mình trần trụi cùng vết m.á.u trên lưng chạy về phía phòng thay đồ.

 

"Lâm Ý, nhìn em bây giờ chật vật đến thế nào."

 

2

 

Trần Như chế giễu rất nhiều, tôi đều vờ như không nghe thấy.

 

Thay quần áo xong, tôi đến quầy bar xay cà phê cho hắn.

 

"Em vốn là vợ tôi." Trần Như bắt chéo chân, nằm nghiêng trên sô pha lên tiếng.

 

Mùi thơm của cà phê truyền vào trong đầu tôi, nhắc nhở tôi càng phải hết sức lý trí. Tôi cẩn thận trả lời: "Đều do anh quyết định, anh chọn ai thì là người đó."

 

Không ngờ lại chọc giận hắn, hắn lập tức ném phù điêu Tây Dương vào tường: Em hiểu tôi lắm sao?”

 

Còn chưa kịp xin lỗi, cổ họng tôi đã bị hắn khóa lại.

 

Bây giờ em là của tôi, trốn không thoát đâu.” Hắn dùng răng cắn một miếng da nhỏ của tôi, dùng sức mút m.á.u bên trong, tôi còn chưa kêu đau, vợ Trần Như đã lên tiếng trước: Trần Như! Hôm nay là ngày vui của chúng ta!”

 

"Tôi đã nói em không thể tới đây!"

 

Trần Như lập tức buông tôi ra, tiện tay cầm lấy một cái chai ném lên đầu vợ hắn.

 

"Nhà anh cần em, kinh doanh dù sao cũng là vấn đề hợp tác giữa hai gia đình. Em là viên ngọc quý trong tay gia đình mình, vì vậy anh không thể quá đáng.”

 

Vợ hắn nhát gan, cô ấy hoàn toàn là bị Trần Như dọa, những lời này đều là nói ra cho mình nghe.

 

Vậy em thử xem, cuối cùng là tôi cần nhà các người hợp tác, hay là nhà các người cần tài nguyên của tôi hơn.”

 

Trần Như thản nhiên cười, nói với tôi: Hội Thương nhân ngày mai, vẫn là em đi cùng anh, mặc chiếc váy màu hồng nhạt có viền hoa nhé.”

 

Tôi thì thầm trả lời: Được, được.”

 

Sau đó ngẩng đầu, cẩn thận nhìn chằm chằm vào mắt hắn, tìm ra đáp án trong đó.

 

Váy viền hoa màu hồng nhạt, hắn mua cho tôi rất nhiều, chính hắn cũng không biết hắn nói cái nào, nhưng nếu tôi không mặc đúng, điều nghênh đón tôi sẽ là một trận bạo hành...

 

 

Loading...