Thoát Khỏi Cặm Bẫy Hôn Nhân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-02 04:36:20
Lượt xem: 1,229
[FULL] Thoát Khỏi Cặm Bẫy Hôn Nhân
Tác giả: Doremi
Edit: Yêu Phi
☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★
Vừa mới kết hôn xong, chồng tôi đột nhiên đề nghị đưa bố chồng bị liệt nhiều năm về sống cùng.
Anh ta nói rằng kết hôn rồi nên muốn hiếu thảo với bố mẹ.
Anh ta còn hứa chắc chắn sẽ không làm phiền tôi, bình thường mẹ chồng sẽ lo liệu, với cả khi bố chồng về, anh ta sẽ tìm một người giúp việc.
Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn, những người bạn trên mạng nhiệt tình nhắc nhở tôi: [Chạy lẹ đi, bà chính là bảo mẫu không lương đó đó.]
Sau khi suy nghĩ một chút, tôi quyết định nghe lời khuyên, vì người lạ chưa chắc đã hại tôi, nhưng chồng tôi lại chưa biết chắc được.
1
"Đình Đình, anh nghĩ chúng ta nên đón bố anh về ở cùng một thời gian, em thấy thế nào?"
Tối hôm đó, sau khi ăn tối xong, Đinh Vũ đột nhiên nói.
"Được chứ, bố mẹ định ở bao lâu thế? Em sẽ đi mua vài món họ thích."
Tôi không để ý, vừa dọn dẹp bàn ăn vừa hỏi.
Đinh Vũ vội vàng tranh dọn bát đũa.
"Ý anh là bố mẹ sẽ sống cùng chúng ta lâu dài, mẹ anh có thể giúp chúng ta nấu ăn, như vậy không phải là vẹn cả đôi đường sao?"
Tôi sững người.
Vì tính cách tôi quá yếu đuối và không có chính kiến, đến những chuyện nhỏ như đi chợ tôi cũng phải suy nghĩ rất lâu mới quyết định được.
Vì thế, trước khi kết hôn, bố mẹ tôi đã nhiều lần xác nhận với gia đình anh rằng sau này bố mẹ anh không sống cùng chúng tôi, thì họ mới đồng ý cuộc hôn nhân này.
Ban đầu, bố tôi muốn tìm một người chịu ở rể, nhưng thấy Đinh Vũ là người tốt, sợ ảnh hưởng đến tình cảm của chúng tôi nên không nhắc đến chuyện ở rể nữa.
Trước khi cưới, gia đình tôi đã biết bố Đinh Vũ bị liệt nửa người do đột quỵ.
Mẹ chồng mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ, tiện chăm sóc bố chồng, bà ta nói rằng sau này con trai cả sẽ lo liệu việc dưỡng lão, nhà ở quê cũng sẽ thuộc về con trai cả.
Về chuyện này, chúng tôi không có ý kiến gì, bố mẹ tôi còn nói tôi đã tìm được một người chồng tốt.
Bố mẹ tôi còn “tài trợ” 100 vạn cho chúng tôi mua nhà.
Lúc đó Đinh Vũ cảm động vô cùng, chủ động đưa 30 vạn anh ta đã tiết kiệm được trong mấy năm đi làm, nói rằng số tiền đó sẽ dùng để trùng tu nhà cửa.
Bố mẹ tôi càng thêm tin tưởng rằng tôi đã tìm được một người đàn ông tốt không có gì sánh bằng.
Chúng tôi cũng gửi rất nhiều đồ bổ cho nhà mẹ chồng, nhìn những hóa đơn đó tôi còn ngỡ ngàng, bố mẹ còn dặn không được để Đinh Vũ biết giá trị, sợ anh ta cảm thấy áp lực.
Đinh Vũ thật sự đối xử với tôi rất tốt, mỗi khi tôi làm ca đêm, anh ta đều đến đón tôi, không bao giờ than phiền việc tôi không thể chăm sóc gia đình.
Khi tôi bận rộn, anh ta cũng làm cơm mang đến cho tôi.
Dù tôi có hỏi anh ta chuyện gì, anh ta cũng đều kiên nhẫn giải đáp.
Tôi luôn nghĩ rằng mình đã tìm được người đàn ông tốt nhất trên thế giới.
Vậy mà, mới cưới được một tháng, anh ta lại muốn đưa bố mẹ về sống chung?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thoat-khoi-cam-bay-hon-nhan/chuong-1.html.]
"Không phải trước khi cưới đã nói rõ là không sống chung à?" Tôi hỏi.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
"Tại sắp đông rồi, quê anh lạnh lắm, không có hệ thống sưởi âm tường, sang đây sống cũng tiện hơn."
"Với lại, anh đã kết hôn rồi, cũng phải báo hiếu bố mẹ chứ."
"Đình Đình, em hiểu chuyện như vậy, chắc chắn không phản đối chuyện nhỏ này chứ?"
Thấy tôi im lặng, Đinh Vũ lại nói: "Đó là bố ruột của anh, con cái phải có trách nhiệm, anh không thể không để tâm được!"
"Anh cả đã lo lắng cho bố bao nhiêu năm rồi, giờ đến lượt anh phải hiếu thảo."
Tôi không lên tiếng, cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng lại không thể diễn tả được.
Tôi định gọi điện cho mẹ nhưng lại nhớ họ đang đi du lịch, sợ làm họ phiền lòng nên lại bỏ điện thoại xuống.
Vì quá bối rối, tôi trốn vào phòng ngủ, đăng bài lên mạng.
Không lâu sau, đã có người trả lời:
[Đừng đồng ý, nếu bà nhượng bộ lần này, sẽ còn vô vàn chuyện phải nhượng bộ nữa.]
[Anh ta chuẩn bị dùng đạo đức để trói buộc cô đấy.]
2
Quả đúng như vậy.
Tôi nói với chồng rằng tôi không đồng ý, nhưng tôi sẽ chi tiền lắp thêm điều hòa cho nhà anh ta ở quê.
Đinh Vũ lập tức nổi giận: "Anh đã chi mấy chục vạn để sửa nhà rồi, vậy mà có mỗi yêu cầu này em lại không đồng ý, sao em m.á.u lạnh thế!"
"Bố mẹ anh đã lớn tuổi rồi, muốn sống cùng con trai một thời gian cũng không được sao?"
"Nhưng lúc trước chính anh đã đồng ý là không sống chung với bố mẹ, mới bao lâu mà anh đã thay đổi rồi sao?"
Tôi không kìm được nước mắt, lập tức bật khóc.
Thấy tôi khóc, Đinh Vũ ngớ người một chút rồi vội vàng đến an ủi:
"Anh chỉ mới nghe mẹ nói bố bị cảm, nên anh lo lắng quá, không phải anh muốn cáu với em."
"Em yêu, anh mua son em thích cho em nhé, em đừng giận nữa."
Sau khi anh ta xin lỗi vô số lần và tự vào bếp nấu một bàn toàn món tôi thích, tôi mới dịu lại.
Có lẽ thực sự là vì bố anh bị bệnh, anh ta lo lắng quá nên mới như vậy!
Tôi tưởng rằng chuyện này sẽ qua đi, nhưng không ngờ tối hôm đó Đinh Vũ lại nói: "Bố mẹ anh mong có cháu bế, chúng ta nên sinh một đứa sớm đi."
Tôi ngạc nhiên: "Chúng ta đã nói là hai năm đầu không có con mà? Em còn phải chuẩn bị cho đủ tuổi nghề cho sát hạch nữa.”
"Thế ảnh hưởng gì, lúc đó mẹ anh sẽ đến chăm em."
Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn, liền đăng chuyện này lên diễn đàn lần trước.
Rất nhanh, một bình luận thu hút sự chú ý của tôi:
[Chị em ơi, nhanh chạy đi, bà đẻ xong là họ sẽ hoàn toàn kiểm soát bà đấy.]
[Lúc đó mẹ anh ta đến, bố anh ta không ai chăm sẽ cũng sẽ đi theo cùng.]
[Bà có con cái là bị trói chặt với họ luôn đó.]