Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thoát hiểm - 6

Cập nhật lúc: 2024-12-16 05:43:54
Lượt xem: 589

10

 

Nhưng mà rất nhanh tôi liền cười không nổi. Chú Vương quả nhiên nhanh hơn người thường, trong nháy mắt chú đã bơi tới bên cạnh xe, trong tay còn cầm một hòn đá không nhỏ.

 

Nếu để cho chú ấy đập hòn đá này vào cửa sổ xe, nói không chừng cậu vẫn có đường sống. Nhưng là một người trở về để trả thù, làm sao tôi có thể trơ mắt nhìn hắn được cứu?

 

Tôi giả vờ như đột nhiên hiểu được ý của cậu, nhặt hòn đá từ trên cầu lên, ném xuống sông. Đương nhiên ném trượt, không chỉ không đụng tới xe, còn dọa chú Vương nhảy dựng, làm chú sợ tới mức thiếu chút nữa ném hòn đá trên tay xuống sông.

 

Thấy tình hình như vậy, cậu ở trong xe bất lực cuồng nộ đối với tôi. Tôi nhìn cái miệng nhỏ nhắn của hắn, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra hắn đang mắng tôi cái gì.

 

Đơn giản là: “Tay có vấn đề à? Mày có muốn đi bệnh viện khám không! Ném đá cũng không được!”

 

Tôi rõ như vậy, là bởi vì kiếp trước hắn nhìn thấy tôi đập lệch, đã mắng như vậy.

 

Hãy nhớ, khi ai đó nói tay bạn có vấn đề, tốt nhất bạn nên làm điều gì đó đúng như vậy và cho họ thấy.

 

Tôi giả vờ xin lỗi, lại nhặt hòn đá khác ném xuống sông. Nhưng mà lần này so với lần trước tốt hơn nhiều, hơi sượt qua kính xe một chút.

 

Nhưng tôi dùng sức rất nhẹ, hòn đá chọn lựa cũng nhỏ, căn bản không tạo thành bất kỳ tổn hại nào đối với kính. Xin lỗi cậu! Tấm kính này có giá mười ngàn. Thật sự quá quý giá, cháu thật sự thấy tiếc khi đập nó! Hơn nữa mạng kính cũng là mạng!

 

Nhưng lúc này vẫn có người muốn cứu mạng cậu. Trong sóng nước nhấp nhô, chú Vương vừa ổn định thân thể, liền cầm hòn đá đập vào cửa sổ sau xe duy nhất còn lộ ra trên mặt nước.

 

May mắn chính là, một làn sóng lớn đi qua, chú Vương cũng đập lệch. Lần này, trên thùng xe phía sau bị đập lõm thành một cái hố lớn gấp ba lần kiếp trước của tôi.

 

Tôi không khỏi lo lắng, nếu là hắn sống sót, mục tiêu tống tiền của hắn rất có thể sẽ trở thành gia đình của chú Vương. Như vậy, lại càng không thể để cho hắn sống sót.

 

Sau đó, tôi giả vờ tiếp tục cố gắng đập cửa sổ, cố gắng đến mức thò ra hơn phân nửa thân thể ở bên ngoài cầu.

 

Bởi vì ném đá cũng phải dùng sức, trọng tâm của tôi lập tức không vững, lắc qua lắc lại vài cái, như sắp từ trên cầu rơi xuống sông.

 

Thấy vậy, hai người bên cạnh xe đều không để ý lên xe, hét to cảnh báo tôi, trên bờ người cũng có tiếng hết: “Mau trở về, mau trở về cầu!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thoat-hiem/6.html.]

11

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Nhưng tôi không thể trở về. Từ khoảnh khắc sống lại đó tôi đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể để cho hắn còn sống rời khỏi xe.

 

Nếu tôi đã trọng sinh trở về thì không phải là để tôn trọng vận mệnh người khác, không thấy tất cả kẻ thù biến mất, tôi sẽ không xứng đáng với cơ hội ông trời cho mình trọng sinh.

 

Cho nên giờ phút này vì không để cho Chú Vương cứu cậu, tôi đây phải để cho chú ấy cứu những người khác... chẳng hạn như cứu tôi!

 

Trong tiếng la hét của mọi người, tôi ngã từ trên cầu xuống.

 

Lúc rơi xuống, trong khe hở cuối cùng của cửa sổ xe, tôi thấy được khuôn mặt gần như tuyệt vọng của cậu. Hắn dùng hết mọi thứ có thể tìm thấy trong xe để đập vỡ cửa sổ xe. Nhưng cửa sổ xe vẫn lành lặn như cũ.

 

Tôi đoán cửa sổ xe có thể đã nhận ra rằng phương pháp trốn thoát cấp thấp của mình không xứng đáng với một người cao cấp như cậu tôi! Nước sông tràn vào xe nuốt chửng đầu cậu tôi, tôi cũng rơi vào trong dòng nước cuồn cuộn này.

 

“Bùm”, bọt nước văng khắp nơi, vừa lộ đầu tôi liền thét chói tai, giãy dụa, dáng vẻ hoàn toàn không biết bơi.

 

Sau khi hô mấy tiếng, tôi thuận thế làm bộ như sặc nước hôn mê, tay chân cũng không nhúc nhích nữa, tùy ý để thân thể trôi theo dòng nước. Dưới thế nước, trong nháy mắt tôi liền trôi ra xa mấy mét.

 

Lại nhìn xe của cậu cũng đã chìm đến chỉ còn nóc xe còn ở trên mặt nước. Đối mặt với tính mạng của hai người, chú Vương và người tốt bụng kia cần phải lựa chọn.

 

Về độ khó, một là người phải nỗ lực rất nhiều nhưng chưa chắc được giải cứu được, một là người có thể cứu chỉ bằng cách bơi qua. Việc lựa chọn ai là điều hiển nhiên.

 

Về bản chất, một bên là đứa trẻ ngoan rơi xuống sông để cứu người, một bên là người đàn ông trung niên say rượu lái xe rơi xuống sông.

 

Mọi người sẽ cứu ai?

 

Kết quả không ngoài dự liệu, chú Vương và người tốt bụng đều bơi về phía tôi.

 

Mặc dù tôi giả vờ hôn mê, nhưng vẫn duy trì cảnh giác, quan sát tình huống xung quanh. Vị trí tôi vừa đứng trên cầu đã có một đám người dân trong thôn chạy tới.

 

Kiếp trước, thấy tôi ném đá, cũng có người dân trong thôn chạy tới muốn hỗ trợ đập cửa sổ xe. Tuy nhiên, người già đi đứng chậm, lúc bọn họ chạy tới thì tôi đã đập nát cửa sổ xe, không cần hỗ trợ.

 

Loading...