Thoát hiểm - 1
Cập nhật lúc: 2024-12-16 05:42:44
Lượt xem: 522
THOÁT HIỂM [FULL]
Tác giả: 七颜
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
--
Tôi dùng đá đập vỡ cửa sổ xe cứu ông cậu lái xe bị rơi xuống sông. Nhưng cậu lại trách tôi đập cửa sổ xe không cẩn thận làm hỏng thân xe của hắn, muốn nhà tôi bồi thường cho hắn hai mươi vạn tiền sửa xe.
Bà ngoại lại càng kinh người: “Mở cửa xe là có thể thoát ra được, ai bảo mày tay tiện đập cửa sổ xe? Tao thấy nhà mày nên bồi thường một chiếc xe mới cho cậu mày!”
Mẹ tôi trả lời cậu tôi ngay tại chỗ: “Nếu không có Chân Chân cứu em, em đã c.h.ế.t đuối rồi, đừng nói hai mươi vạn, đốt mấy trăm chiếc xe cho em cũng được!”
Yêu cầu bồi thường bị từ chối, cậu thẹn quá hóa giận lái xe tải đụng xe cả nhà tôi rơi xuống sông.
“Không bồi thường! Vậy tao sẽ cho bọn mày nếm thử cảm giác xe bị phá hư!”
Cha mẹ tôi c.h.ế.t thảm, tôi phải cấp cứu ở bệnh viện. Nhưng bà ngoại lại đem tiền dùng để cứu tôi đưa cho cậu.
“Dù cha mẹ mày đã chết, nên bồi thường vẫn là phải bồi thường!”
Lúc tôi ôm hận trên giường bệnh mà chết, cậu ở salon ô tô 4S mua xe mới.
Mở mắt ra lần nữa, đối mặt với chiếc xe đang chìm xuống thật nhanh giữa sông, tôi muốn xem, ông cậu đang hôn mê sẽ mở cửa xe thoát ra như thế nào!
1
Tôi bị tiếng động xe rơi xuống sông đánh thức. Vừa mở mắt, liền thấy xe vọt tới giữa sông. Nước nhanh chóng nhấn chìm xe cậu, thấm vào trong thùng xe, trong tích tắc bao phủ hơn phân nửa ghế ngồi.
Nhưng cho dù chân đã ngâm vào trong nước, trên ghế lái cậu tôi vẫn nằm sấp trên túi khí an toàn không chút sứt mẻ. Nếu không có cứu viện, cậu đang hôn mê sẽ cùng xe chìm xuống đáy sông trong vòng năm phút.
Kiếp trước thấy tình huống này, tôi không chút nghĩ ngợi, nhặt tảng trên cầu đập cửa sổ xe đang rơi xuống nước, chỉ vì tôi biết, một khi xe rơi xuống nước, cửa sổ xe và cửa xe đều không thể mở ra, muốn chạy trốn phải đập vỡ cửa sổ xe trước tiên.
Nhưng không ngờ hành động bình thường này, lại mang đến tai ương ngập đầu cho ba người gia đình chúng tôi.
Sau khi cậu vượt qua cửa sổ xe tôi bị đập nát thành công thoát ra, một câu cảm ơn cũng không nói, ngược lại trách tôi đập cửa sổ xe không cẩn thẩn, để lại trên thân xe cậu ba cái hố nông to bằng đồng xu.
Tôi giải thích với cậu là xe ở dưới sông lắc lư nên mới không cẩn thận đập vào thân xe. Nhưng cậu không buông tha, yêu cầu cha mẹ tôi bồi thường tiền sửa xe.
“Chiếc BMW này tôi vừa mới mua đã bị con gái của mấy người đập, thân làm cha mẹ thì phải bồi thương thay nó, các người phải bồi thường cho tôi hai mươi vạn mới được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thoat-hiem/1.html.]
Cha mẹ tôi nói đây là cậu lấy oán trả ơn nhưng hắn lại cảm thấy không có tôi, hắn cũng có thể được cứu.
“Có nhiều cách thoát ra mà, ai nói nhất định phải thoát qua cửa sổ xe, nói không chừng người khác cứu tôi, ngay cả cửa sổ xe cũng không cần đập! Nhưng con gái mấy người lại tự cho là thông minh phá hủy cửa sổ xe của tôi, làm hại tôi còn phải tốn thêm một vạn đồng sửa cửa sổ xe. Tôi cũng đủ nhân nghĩa, nếu không tiền cửa sổ xe này các người cũng phải bồi thường cho tôi!”
Nghe nói sửa cửa sổ xe phải tốn nhiều tiền của cậu, bà ngoại quở trách tôi: “Con nhỏ c.h.ế.t tiệt này đúng là tuỳ tiện, mở cửa xe đã thoát ra được, ai bảo mày đập xe!”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Sau đó bà ngoại liền yêu cầu mẹ tôi bồi thường cho cậu một chiếc xe mới: “Em trai mày mua được cái xe tốt, bị con gái mày đập trăm ngàn lỗ thủng, nếu mày dám không bồi thường, về sau tao coi như không có đứa con là mày!”
2
Trước kia mẹ tôi đối với cậu và bà ngoại là muốn gì đáp ứng nấy, nhưng lần này nhìn hai người mồm to như sư tử thì hoàn toàn tỉnh ngộ, kiên định từ chối bồi thường.
“Chân Chân không làm sai bất cứ chuyện gì, chúng con sẽ không bồi thường đồng nào cả!”
Yêu cầu bồi thường bị từ chối, cậu tôi liền khóa cửa chính lại, định động thủ cướp tiền. Hành động này hoàn toàn chọc giận cha mẹ tôi, vì thế bọn họ cảnh cáo cậu đừng thả chúng tôi đi nữa. Bọn họ báo cảnh sát tố cáo cậu tôi say rượu lái xe rơi xuống sông, còn có thể đòi cậu tôi trả lại hơn mười vạn mượn của nhà tôi mấy năm nay.
Thấy cha mẹ tôi doạ báo cảnh sát, cậu mới không tình nguyện thả chúng tôi rời đi.
Nhưng chúng tôi vừa lái xe đến cây cầu gần đó, cậu lại lái xe tải đuổi theo, lật nóc xe nhà tôi xuống sông.
“Không bồi thường tiền cũng được, tôi đây sẽ cho các người nếm thử cảm giác xe bị người ta phá hỏng!”
Cha mẹ tôi c.h.ế.t đuối ngay tại chỗ, còn tôi thì bị tổn thương não nghiêm trọng, được đưa vào ICU cấp cứu.
Biết được tin tức, bạn bè và công ty của cha mẹ đều khẩn cấp đưa tiền đến bệnh viện. Bà ngoại đồng ý với bọn họ nhất định sẽ toàn lực cứu chữa tôi, quay đầu liền ký đơn đồng ý từ bỏ cấp cứu.
Bà đưa hết tiền cho cậu mua xe, hỏa táng cha mẹ tôi, nói dối với bên ngoài rằng cha mẹ tôi say rượu lái xe rơi xuống sông.
Khi tôi ở trên giường bệnh đau đớn, bà ngoại lại ở một bên an ủi cậu: “Cái c.h.ế.t của bọn họ không liên quan đến con, chuyện này muốn trách thì trách bọn họ làm bậy quá nhiều! Nhìn xem! Cũng là bị xe rơi xuống sông, con không sao và không có chuyện gì xảy ra, nhưng cả nhà họ đều chết! Đây không phải là quả báo sao?”
Hay cho câu quả báo! Nghĩ vậy, tôi gắt gao nắm chặt nắm tay, hy vọng đời này bà ngoại khi nhìn thấy t.h.i t.h.ể cậu, còn có thể nhẹ nhàng nói một câu là quả báo.
Tiếng ô tô rơi xuống sông vang thật lớn, tự nhiên cũng thu hút sự chú ý của người dân trong thôn. Nhưng cho đến gần một phút đồng hồ trôi qua, mới có người run rẩy đi tới bờ sông.
Lập tức vang lên vài thanh âm của người già:
“Không nghe tôi lầm chứ? Hình như là có xe rơi xuống nước?”
“Để tôi mang kính lão lên xem! Ôi! Thật đúng là có chiếc xe, phải gọi điện thoại báo cảnh sát!”
“Hả? Điện thoại di động của tôi để ở đâu?”
Nhìn thấy các cụ ông cụ bà chậm rãi tìm điện thoại di động trên người, tôi thiếu chút nữa cười ra tiếng.