Thợ Sửa Khóa - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-12-23 09:40:18
Lượt xem: 773
21
Lúc này, tôi đột nhiên có cảm giác không thể nào chối cãi được.
Tôi nuốt nước bọt, hỏi đội trưởng Thái:
"Đoạn video này, các anh lấy ở đâu ra?"
"Trong nhóm WeChat của cư dân khu chung cư Cúc Viên, một cư dân đã đăng lên nhóm cách đây hai tiếng."
Mặc dù đội trưởng Thái không nói rõ nguồn gốc của video là ai.
Nhưng tôi chỉ có thể nghĩ đến cư dân của căn hộ 1403.
Đội trưởng Thái còn nói với tôi rằng, ngoài video này, trong nhóm cư dân còn có hình ảnh tôi giở trò với ổ khóa ở các tầng khác.
Nhóm cư dân đã nổ tung.
Hơn nữa, những video này đã được nhiều cư dân chia sẻ lên các nền tảng video lớn.
Kết hợp với tin tức về vụ án mạng xảy ra ở tòa nhà số 4, tầng 14 của khu chung cư Cúc Viên, bây giờ nó sắp trở thành tin tức nóng hổi rồi.
Sau khi nghe xong, tôi thầm kinh ngạc, tin tức nóng hổi? Nhanh vậy sao!
Đội trưởng Thái lấy lại điện thoại, nhìn chằm chằm vào tôi và chất vấn:
"Vậy là, anh đã cố tình phá ổ khóa của cư dân trước, sau đó đến mở khóa và thay khóa cho họ, đây là công việc kinh doanh mà anh dày công vun đắp?"
Vừa nói, đội trưởng Thái vừa cho tôi xem những video khác.
Tôi câm nín không nói nên lời.
Đội trưởng Thái tiếp tục nói:
"Ngay lúc này, cảnh sát đã nhận được nhiều cuộc gọi tố cáo, có nhiều cư dân tố cáo đã từng nhờ anh mở khóa, giờ họ nghi ngờ ổ khóa nhà mình trước đây đều bị anh giở trò."
Tôi vẫn im lặng.
Tôi vẫn đang tua nhanh lại những video đó trong đầu.
Đột nhiên, tôi phát hiện ra một chi tiết mà họ đã bỏ qua trong video!
Tôi vội vàng ngồi thẳng dậy, rồi nói với ba cảnh sát trước mặt:
"Đồng chí cảnh sát, có lẽ các anh đã nhầm, người trong video không phải là tôi."
22
"Có video làm bằng chứng, anh còn muốn chối cãi? Bộ quần áo trên người anh chính là bằng chứng rõ ràng nhất!"
"Không, không, không, ai cũng có thể mặc bộ quần áo này, thợ sửa khóa tên 'Lão Vương' cũng không chỉ có mình tôi, hơn nữa, video không quay được mặt."
Tôi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
"Quan trọng là, tôi có bằng chứng chứng minh người trong video không phải là tôi."
Sau đó, tôi nói ra những lời sau:
"Đồng chí cảnh sát, trong video, người đó có một vết sẹo rất nhỏ ở phía sau gáy bên phải, gần chân tóc, chỗ vết sẹo không có tóc, các anh phóng to video lên xem kỹ thì có thể thấy rõ, nhưng sau gáy tôi không có vết sẹo."
Nghe tôi nói xong, sắc mặt của đội trưởng Thái và hai cảnh sát hình sự kia lập tức thay đổi.
Đội trưởng Thái vội vàng mở lại những video đó và xem kỹ lại.
Sau đó, anh ta lại đi đến so sánh với sau gáy tôi.
Sau khi so sánh xong, đội trưởng Thái hoàn toàn im lặng.
Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tho-sua-khoa/chuong-6.html.]
Tôi lập tức cảm thấy một áp lực ngột ngạt.
Rõ ràng là bằng chứng tôi đưa ra đã có tác dụng.
Người bị quay trong video, rất có thể không phải là tôi.
...
Thấy không tìm được manh mối hữu ích nào từ tôi, đội trưởng Thái tức giận rời khỏi phòng thẩm vấn.
Đội trưởng Thái chắc hẳn sẽ ngay lập tức chuyển hướng điều tra từ các khía cạnh khác.
Dù sao thì tôi cũng chỉ là một thợ sửa khóa.
Cảnh sát nhiều nhất cũng chỉ nghi ngờ tôi cố tình phá ổ khóa của cư dân.
Còn bản thân vụ án, họ cũng không thể khăng khăng nói có liên quan đến tôi.
Đội trưởng Thái hiện đang phải đối mặt với rất nhiều vấn đề nan giải.
Ví dụ:
Xác minh danh tính của hai nạn nhân.
Đầu của cái xác không đầu đã đi đâu.
Thủ đoạn gây án và nơi ẩn náu của hung thủ.
Người quay video có biết thêm manh mối nào liên quan đến vụ án hay không.
Bất kỳ điểm nào ở trên cũng đáng để quan tâm hơn tôi, một thợ sửa khóa.
Sau khi đội trưởng Thái rời đi, tôi lập tức được thông báo rằng tạm thời chưa được rời khỏi đồn cảnh sát.
Họ nói vụ án phức tạp, gây ảnh hưởng lớn đến xã hội.
Cần tôi ở lại để hỗ trợ điều tra.
Theo lẽ thường, với tư cách là người báo án và nhân chứng, hiện tại họ chỉ có thể coi tôi là bị triệu tập để hỏi cung.
Theo quy định, tối đa là không quá 24 tiếng.
Vì vậy, tôi gật đầu và nói "Được".
23
Mặc dù nói là hỗ trợ điều tra, nhưng ngay cả khi tôi đi vệ sinh cũng sẽ có người đi cùng theo suốt quá trình.
Gần sáng, tôi gặp hai người nhà của một trong hai nạn nhân trong hành lang đồn cảnh sát.
Người nhà được cảnh sát hộ tống.
Đó là một bà cụ và một bé gái khoảng tám chín tuổi.
Bà cụ đang lau nước mắt, bé gái thì úp mặt vào lòng bà cụ khóc.
"Ngoại ơi, mẹ cháu thật sự c.h.ế.t rồi sao?"
"Ngoại ơi, cháu được giải nhất cuộc thi vẽ tranh, hôm nay phát giấy khen rồi, nhưng mẹ chưa kịp xem."
"Đừng khóc, cháu, đừng khóc."
...
Qua cuộc trò chuyện của hai bà cháu, đại khái có thể rút ra một số kết luận.
Người phụ nữ c.h.ế.t trong căn hộ 1404 là con gái của bà cụ này, là mẹ của bé gái.
Đồng thời cũng xác nhận một điều nữa, người phụ nữ c.h.ế.t trong căn hộ 1404 quả thực là chủ sở hữu của căn hộ 1404.
Tức là, tôi đã không mở khóa nhầm!