Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiếu Gia Vô Lý Chỉ Thích Được Ta Kỳ Lưng - Phần 4

Cập nhật lúc: 2025-01-14 02:14:18
Lượt xem: 489

Nhưng tay hắn lại vòng qua chén nước, nắm thẳng vào cổ tay ta.

Hắn nói: "Vô Tâm, ngươi ấm quá."

Tay của thiếu gia thật lạnh, như tảng tuyết ngoài sân, lạnh đến mức khiến ta rùng mình.

Ta cẩn thận đặt chén trà xuống ghế đẩu, dùng bàn tay rảnh rỗi vuốt ve mu bàn tay thiếu gia: "Vậy để ta sưởi ấm cho thiếu gia."

Thiếu gia khẽ cười: "Được."

Ngay sau đó, ta đã bị thiếu gia kéo lên giường. Chỉ thấy trời đất quay cuồng, bị thiếu gia kéo theo lăn một vòng, tấm chăn dày đã phủ lên người. Thân hình gầy guộc lạnh lẽo của thiếu gia quấn lấy ta, từ phía sau ôm chặt, áp sát vào ta.

"Thế này thì ấm rồi."

Nhưng ta chỉ nói là sưởi ấm tay thôi mà.

Ta định hỏi thiếu gia muốn làm ấm bao lâu, nhưng vừa quay đầu đã thấy hắn đã ngủ say, vẻ đau đớn trên gương mặt đã tan biến. Vì thế ta cứng đờ người không dám cử động, sợ đánh thức hắn từ trong giấc ngủ khó có được.

Thôi thì mệt một chút cũng được, ai bảo hắn là thiếu gia của ta chứ.

6.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, bên cạnh đã trống không.

Ta vội vàng chạy ra ngoài, phát hiện thiếu gia đang luyện kiếm trong sân.

Tuyết đêm qua đã được dọn sạch, thiếu gia mặc dày dặn, đang tùy ý múa kiếm trong khoảng đất trống.

Kiếm của hắn rất đẹp, từng chiêu thức đều mang theo sự sắc bén c.h.ế.t người, chỉ tiếc là hắn không thể dùng nhiều sức.

Thiếu gia thu kiếm, đứng dưới gốc cây nhìn ta: "Chuyến đi này của Minh Phong sẽ không có nguy hiểm."

Ta chớp chớp mắt, đáp lại: "À."

Đại sư huynh gặp nguy hiểm cũng bình thường thôi, bọn ta làm tử sĩ, vốn là nghề kiếm m.á.u trên mũi d.a.o mà. Nhưng lần này đại sư huynh được phân công việc nhàn hạ không nguy hiểm, thật khiến người ta thèm thuồng, không biết hắn ta có mang về cho ta một con vịt quay giòn của Việt Thành không.

Thiếu gia mím môi, thở ra một làn khói trắng: "Vào nhà ăn cơm đi."

Ta vui vẻ nghênh đón: "Được, ta sẽ bảo người dọn cơm ngay."

Tuy lời nói của thiếu gia luôn khiến người ta không hiểu, nhưng đồ ăn của thiếu gia lại khiến ta phấn chấn.

Tuy nhiên, tâm trạng vui vẻ luôn ngắn ngủi như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thieu-gia-vo-ly-chi-thich-duoc-ta-ky-lung/phan-4.html.]

Đêm đó ta đứng trước giường thiếu gia, lần thứ năm xác nhận: "Ngài thật sự muốn ta ngủ ở đây sao?"

Thiếu gia hỏi lần thứ sáu: "Có vấn đề gì sao?"

Ta băn khoăn nhìn chằm chằm vào tấm chăn duy nhất trên giường, đầu óc trống rỗng: "Nhưng ta là ảnh vệ mà."

Làm gì có ảnh vệ nào chen chung giường với chủ nhân chứ, như vậy không phải quá vô lễ, không phân biệt tôn ty sao?

Cái xà nhà đó ta ngủ cũng được, tuy hơi cứng nhưng cũng không c.h.ế.t được.

Thiếu gia cúi đầu, hàng mi dài tạo thành bóng râm dưới mắt, khiến người ta không thấy rõ ánh mắt.

"Làm ảnh vệ đồng thời có thể giúp ta sưởi ấm."

Cũng không phải không được, vì cái giường này thật thoải mái.

"Nếu ngươi sợ Minh. . ."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Vậy tiền tháng có tính hai phần không ạ?"

Thiếu gia đột nhiên ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt thoáng chút mơ hồ.

Ta chớp chớp mắt, hỏi về câu mà thiếu gia và ta cùng nói: "Vừa rồi ngài nói sợ gì ạ?"

Hắn ho nhẹ, khóe môi cong lên: "Không có gì."

"À."

Thiếu gia dịch vào trong một chút, vỗ vỗ tấm chăn mềm mại, trong mắt ánh lên tia dịu dàng: "Lên đây đi, tiền tháng gấp đôi."

Ta vui vẻ cởi giày tất, nhảy lên giường: "Thiếu gia không biết đâu, ta được giang hồ gọi là "Lò sưởi di động", bên ngoài tuyết rơi lớn đến mấy, ta cũng có thể sưởi ấm cho ngài."

Thiếu gia kéo ta vào lòng, thở dài trên đỉnh đầu.

"Im đi, đồ ngốc."

Ta vui vẻ ngậm miệng lại, hề hề, trên đời còn có việc nhẹ nhàng như thế này nữa.

Thiếu gia của ta, thật là người tốt.

7.

Gần đây thiếu gia mặt mày ủ rũ, ho càng nặng hơn.

Ám Triều các liên tiếp có các đường dây bị phá, thế lực đó như xuất hiện từ hư không, không tìm ra nguồn gốc, vô duyên vô cớ kết thù với Ám Triều các. Ngay cả người được phái đến Dược Vương cốc tìm thuốc cũng chưa trở về, không có tin tức gì.

Loading...