Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Vị - 7

Cập nhật lúc: 2024-03-20 12:12:40
Lượt xem: 4,558

Ba mẹ biết chị bị chứng tim đập nhanh phải nằm viện chỉ vì bị Trần Thuật xóa bạn tốt.

 

Bọn họ không biết chuyện này là lỗi của Trần Thuật.

 

Càng không cảm thấy con gái bảo bối của mình có vấn đề gì.

 

Trong lúc không rõ chân tướng sự thật, bọn họ đã nhận định là: Tôi cướp bạn trai của Giang Tâm Tâm.

 

Thế là bọn họ tới tìm trường học.

 

Gặp hiệu trưởng rồi lên án tôi là kẻ có tác phong không đứng đắn.

 

Mà bọn họ còn yêu cầu tôi phải viết bản kiểm điểm, rồi lên đài phát thanh của trường đọc để hối lỗi.

 

Tôi cảm thấy quá buồn cười.

 

Nhưng có điều ba mẹ có quan hệ, khiến tôi chẳng thể phản kháng nổi.

 

Tôi bị gọi tới văn phòng của hiệu trưởng.

 

Lãnh đạo ngồi trước bàn, mân mê trà mới năm nay.

 

Hương trà mịt mờ, lại mang theo chút trọc khí.

 

Ông ta đẩy chiếc gọng kính viền tơ vàng của mình, rồi từ tốn nói:

 

"Nếu muốn ra nước ngoài học thì viết một bản kiểm điểm, buổi sáng lên phòng phát thanh đọc một lần, cũng để tất cả các bạn nữ sinh của trường tự kiểm điểm lại xem bản thân có phạm phải vấn đề tác phong này không."

 

Đây là lần thứ ba tôi tới văn phòng lãnh đạo trường.

 

Lần đầu tiên là vì suất cử đi học.

 

Lần thứ hai là vì hạng mục nghiên cứu khoa học.

 

Lần thứ ba là vì Trần Thuật.

 

Như ba lần trước, tôi gật đầu thuận theo.

 

Sau khi ra khỏi văn phòng hiệu trưởng, tôi tới phòng máy công cộng của trường.

 

Cả một đêm.

 

Tôi in bản thảo mà mình hết sức hài lòng thành mấy trăm bản.

 

Nhân lúc trời còn chưa sáng.

 

Những bản thảo này được dán khắp mọi ngóc nghách trong trường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thien-vi/7.html.]

Bên trên trình bày toàn bộ quá trình tôi bị lãnh đạo nhà trường chèn ép mấy năm nay.

 

Tám giờ sáng.

 

Đám sinh viên người đi luyện tập, kẻ đi học sớm, người lại tới căng tin.

 

Tất cả thầy trò khi tiếp tới bản thảo này, thì bên trên đài phát thanh cũng vang lên giọng của người bị hại, vốn xuất hiện trên bản thảo đó.

 

"Sinh viên lớp chuyên ngành máy tính 1 khóa 23 Giang Tâm Tâm cướp tư cách được cử đi học của tôi, đoạt công trình nghiên cứu khoa học thành công của tôi, giờ lại không theo đuổi được bạn Trần Thuật ở lớp thông tin, nên cưỡng ép lãnh đạo nhà trường tạo áp lực muốn bác bỏ suất du học của tôi!"

 

"Bạn Trần Thuật, bạn đã thích Giang Tâm Tâm thì hãy hẹn hò với cô ta đi! Đừng kiếm cớ cho sự đa tình của mình, rồi chụp cái mũ tác phong không đứng đắn lên đầu tôi!"

 

"Tôi chưa bao giờ đồng ý lời tỏ tình của bạn Trần Thuật, bạn cùng phòng của tôi có thể làm chứng cho tôi!"

 

"Nhưng ảnh chụp bạn Trần Thuật hôn môi với Giang Tâm Tâm, những cuộc nói chuyện mập mờ của bọn họ đều đã được chụp lại, giờ mỗi người đều có một bản trong tay!"

 

"Nói tôi tác phong không đứng đắn, nói tôi lẳng lơ dụ dỗ bạn nam, xin lãnh đạo nhà trường lấy ra chứng cứ! Giờ tôi  sẽ phát một đoạn ghi âm cho mọi người biết lãnh đạo nhà trường đã ép tôi nhường nhịn, ép tôi nghe lời như thế nào! Tôi vô tội, tôi oan ức, tôi mới là người bị hại!"

 

Cửa phòng phát thanh bị gõ rất mạnh.

 

Bên ngoài có người muốn xông vào ngăn tất cả mọi chuyện.

 

Nhưng tôi đã khóa trái cửa từ trước, còn dời ngăn tủ rất nặng và bàn ra chặn lại.

 

Tôi bày toàn bộ chứng cứ đã ghi âm sẵn lên bàn.

 

Bên trong có giọng nói của ba mẹ, có giọng của Giang Tâm Tâm, còn có của lãnh đạo nhà trường.

 

Chờ khi tôi phát xong hết, nhóm chat của lớp cũng xôn xao náo động.

 

Bạn học và bạn cùng phòng của tôi đều lên tiếng.

 

Bọn họ nói:

 

"Giang Niệm Niệm, cậu không sai, chúng tôi ủng hộ cậu!"

 

"Giang Niệm Niệm, đừng sợ, chúng tôi làm chứng cho cậu!"

 

"Giang Niệm Niệm, suất du học này chắc chắn là của cậu, nếu kẻ nào dám cướp đi, chúng ta cùng nhau kiện kẻ đó lên tòa!"

 

Ngày đó.

 

Khắp nơi trong trường đều bàn tán chuyện liên quan tới Giang Tâm Tâm làm giả suất cử đi học, làm giả nghiên cứu khoa học, và đong đưa Trần Thuật.

 

Ba mẹ tôi, và lãnh đạo nhà trường đều trở thành đối tượng để bạn học và giảng viên công kích.

 

Còn tôi, sau nhiều năm nhẫn nhịn, cuối cùng đã thắng được lần này.

 

Loading...