Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THIÊN THU VẠN TUẾ - Chương 02

Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:56:23
Lượt xem: 208

“Chúng ta sẽ tổ chức yến tiệc trong đầm sen, sẽ mời toàn bộ quý nữ trong kinh thành tới để toàn bộ kinh thành đều biết chuyện vui của nhà chúng ta.”

 

Ngữ khí của bà chân thành tha thiết giống như từ mẫu, mà ta lại không rét mà run.

 

Kiếp trước ngay tại yến tiệc ở đầm sen này, ta đã mất hết tương lai.

 

2.

 

Trong yến tiệc, mẫu thân đột nhiên có việc muốn nói với ta, bảo đến thủy tạ ở hậu viện chờ bà.

 

Ta vừa tới thủy tạ đã bị người khác đẩy từ sau lưng ngã xuống nước.

 

Trong nháy mắt, ta có chút hoảng loạn, bối rối nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại.

 

Thứ nhất ta biết bơi, thứ hai trong hậu viện không có nam nhân, đợi sau khi lên bờ, ta trở về phòng thay y phục sạch sẽ là được.

 

Ta đang bơi về phía bờ thì mẫu thân ta đột nhiên xuất hiện.

 

Rõ ràng bà nhìn thấy ta đang bơi nhưng vẫn lớn tiếng kinh hô:

 

“Chiếu Tuế rơi xuống nước rồi! Người đâu, mau tới cứu Chiếu Tuế!”

 

Sau khi bà hô to như vậy, đám phu nhân và tiểu thư ở quanh đó bắt đầu chú ý tới, thị vệ trong phủ lập tức chạy đến.

 

Nếu chỉ có như vậy thì thôi đi, bà còn cố ý phân phó thị vệ xuống nước cứu ta cho dù ta cách bờ không xa nữa.

 

Bảy, tám tên thị vệ nhảy xuống nước, tất cả bọn họ đều tiến về phía ta.

 

Ta không thể tránh nổi mà bị bọn họ giữ chặt thân thể, bị mạnh mẽ kéo lên bờ.

 

Lúc đó y phục trên người ta ướt hết, bên người còn có không ít thị vệ vây quanh.

 

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt quý nữ, lúc này có người bắt đầu xì xào bàn tán.

 

Mẫu thân ta thấy thế, nhào vào người ta khóc toáng lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thien-thu-van-tue/chuong-02.html.]

“Hài tử đáng thương của ta, sao ngươi lại để nhiều nam nhân nhìn thân thể của ngươi như vậy chứ? Không còn danh dự nữa, nếu truyền ra ngoài thì sao ngươi còn làm Nhiếp Chính Vương phi được nữa?”

 

Bà gào khóc, quanh đi quẩn lại chỉ nhắc tới đúng một câu…

 

Sự trong sạch của ta đã bị hủy hoại, không thể làm Nhiếp Chính Vương phi nữa.

 

Chỉ trong một đêm, toàn bộ kinh thành đều biết được việc này.

 

Hoàng thất sẽ không muốn cô nương mất trong sạch như ta nên ứng cử viên cho vị trí Nhiếp Chính Vương phi đã biến thành biểu tỷ.

 

Lúc ấy phụ thân ta đang được phái đi Giang Nam trị thủy, mẫu thân tự ý làm chủ đưa ta vào đạo quán.

 

Bà nói: “Chiếu Tuế, nếu ngươi còn ở trong phủ thì không chỉ một mình ngươi không được gả ra ngoài mà còn liên lụy đến tỷ muội nữa.”

 

Bà nói chỉ là ta tạm thời tránh đầu sóng ngọn gió, qua một thời gian ngắn nữa sẽ đón ta trở về.

 

Nhưng sau khi đến đạo quán, thân thể luôn khỏe mạnh của ta đột nhiên trở nên gầy yếu, không tới mấy ngày đã phải nằm trên giường bệnh.

 

3.

 

Trong đạo quán không có dược liệu, tất cả thuốc ta uống đều là đồ mẫu thân ta mang đến.

 

Mỗi lần bà phải tận mắt nhìn ta uống xong thuốc mới chịu, bà còn nói đây là thuốc bổ thượng đẳng, không muốn ta lãng phí.

 

Chỉ là bệnh của ta không chỉ không khỏi mà ngược lại càng ngày càng nặng thêm.

 

Chỉ trong vòng một tháng, ta đã không thể xuống giường, ngay cả việc hít thở cũng cảm thấy vô cùng khó khăn.

 

Ngày ta chết, mẫu thân lôi kéo biểu tỷ cùng tới thăm ta.

 

Họ cãi nhau ngay bên ngoài phòng.

 

Mẫu thân ta chất vấn biểu tỷ: “Không phải con nói thuốc này sẽ không lấy mạng nàng sao? Nàng sắp c.h.ế.t rồi đó!”

 

Biểu tỷ lại nói: “Nhiếp Chính Vương vẫn còn tâm tâm niệm niệm với nàng, con chỉ sợ nàng Đông Sơn tái khởi nên mới dùng dược mạnh.”

 

Mẫu thân ta muốn chạy đi: “Không được, để ta đi tìm lang trung xem bệnh cho nàng.”

Loading...