Thiên Kim Phế Vật Được Cưng Chiều Hết Mực - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:38:43
Lượt xem: 2,619

"Lâm Lạc Dao, đứa bé trong bụng cô vốn không phải con tôi!"

"Cô mang thai bốn tháng, nhưng chuyện tôi uống say và tỉnh dậy bên cô chỉ mới xảy ra cách đây một tháng."

"Chưa bàn đến việc hôm đó tôi có thật sự đụng vào cô hay không, nhưng cô mang thai với người khác mà bắt tôi chịu trách nhiệm, chẳng phải quá vô liêm sỉ sao?!"

Tôi sững sờ, không ngờ lại có cú plot twist này.

Hóa ra anh tôi uống say rồi tưởng rằng mình đã ngủ với Lâm Lạc Dao.

Xem ra, tâm cơ của người phụ nữ này còn đáng sợ hơn tôi nghĩ.

Lâm Lạc Dao hoảng loạn, đành dứt khoát bất chấp tất cả:

"Anh! Em mặc kệ! Anh đã nói sẽ chịu trách nhiệm thì phải giữ lời!"

"Bây giờ em không có chỗ ở, không ăn nổi cơm, sống không nổi nữa rồi!"

"Muốn em xóa video cũng được, trừ khi anh đưa em tiền."

Anh tôi cực lực kiềm chế cơn giận: "Tôi đã đưa cô năm mươi vạn rồi còn gì?!"

Lâm Lạc Dao vô tội chớp mắt, thản nhiên nói:

"Em tiêu hết rồi."

"Em còn phải mua quần áo, túi xách, làm móng tay, chỉ riêng khách sạn thôi đã tốn 2000 một đêm, cộng thêm tiền ăn uống nữa, số đó làm sao đủ được?"

Anh tôi mất kiên nhẫn:

"Vậy cô muốn bao nhiêu?"

Lâm Lạc Dao tham lam mở miệng:

"Ít nhất cũng phải một ngàn vạn tệ!"

"Nuôi con bây giờ tốn kém lắm, từ mẫu giáo đến tiểu học tốt nhất cũng mất ngần ấy tiền rồi!"

"Con em không thể thua kém ai được, nếu sau này không đủ, em sẽ đến tìm anh tiếp!"

Tôi không nhịn nổi nữa:

"Chị ơi, chị nghĩ nhà họ Hứa chúng tôi coi tiền như rác hay là máy ATM thế?"

"Chị mang thai con của Cố Lâm, sao không đi tìm anh ta đòi tiền mà lại bám lấy anh tôi?"

"Tôi nói cho chị biết, năm mươi vạn tệ đó là do chúng tôi đã nhân nhượng hết mức rồi, chị đừng hòng có thêm một xu!"

Lâm Lạc Dao phẫn nộ nhìn chằm chằm tôi:

"Không đưa tiền, tôi sẽ không xóa video!"

Tôi nhếch mép cười: "Được thôi, không cần xóa."

Cô ta chột dạ lảng tránh ánh mắt tôi, sau đó quay đầu bỏ đi.

Còn mắng tôi là tiện nhân, đồ tâm thần.

Tối hôm đó, tôi đăng toàn bộ bản ghi âm lên mạng.

12.

Ngày hôm sau, tình thế bỗng chốc đảo ngược.

Lâm Lạc Dao trở thành đối tượng bị cư dân mạng mắng chửi thậm tệ.

[Tôi xin vái lạy, không ngờ trên đời lại có người trơ trẽn đến mức này.]

[Đúng là giẻ rách chùi đít, cho tôi chiêm ngưỡng một phen!]

[Bụng mang dạ chửa mà còn đi đòi tiền người ta, tôi thật sự không hiểu nổi tư duy của chị gái này.]

[Thì ra không phải không có tiền, mà là tiêu sạch vào quần áo, túi xách rồi chứ gì?]

[Hôm trước tôi còn thương cảm mà quyên góp cho cô ta một trăm tệ, đúng là lừa đảo! Trả lại phí sinh hoạt của tôi đây!]

[Có tay có chân mà còn nuôi không nổi con à?]

Lâm Lạc Dao vẫn kiên quyết phản bác trong phần bình luận:

[Các người có hiểu thế nào là tình mẫu tử không? Tôi đòi tiền cũng chỉ vì con mình thôi.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thien-kim-phe-vat-duoc-cung-chieu-het-muc/chuong-6.html.]

[Tại sao Hứa Sênh Sênh có thể mua quần áo, túi xách mà tôi thì không?]

[Một trăm tệ thôi mà, ai thèm chứ, trả thì trả.]

[Kiếm tiền nuôi con á? Đi làm mệt lắm, tôi không muốn đâu, có công việc nào chỉ ngồi nhà mà vẫn kiếm được tiền không?]

Với loạt phát ngôn này, cô ta lại càng bị chửi dữ dội hơn.

Hơn nữa, vì đã lộ mặt trong video trước đó, cư dân mạng nhanh chóng đào sâu tìm hiểu. Và dĩ nhiên, bố ruột đứa bé, Cố Lâm cũng không thể thoát khỏi sóng gió này.

Tôi cứ tưởng sau khi bị anh trai tôi sa thải, anh ta đã thất nghiệp rồi.

Không ngờ, giờ anh ta lại làm việc cho công ty đối thủ, hơn nữa chức vụ cũng không hề thấp.

Sự thật dường như sắp sáng tỏ.

Đến bữa tối.

Mẹ tôi ôm laptop chạy ra khỏi phòng làm việc.

Bà cực kỳ kích động: "Tăng rồi! Thật sự tăng rồi!"

Bố tôi và anh trai tôi đều sững sờ.

"Thứ gì tăng?"

Mẹ tôi vỗ đùi: "Cổ phiếu đó! Chính là cổ phiếu của Hằng Tư Ảnh Nghiệp mà Sênh Sênh đã nói! Đã tăng giá trần ba ngày liên tiếp rồi!"

Bố tôi gắp một miếng thức ăn, "ồ" một tiếng: "Chuyện này có gì đáng ngạc nhiên đâu, tôi nhớ bà cũng chẳng mua nhiều mà."

Mẹ tôi lườm ông một cái.

"Ai nói!"

"Hôm đó nghe Sênh Sênh nói xong, tôi bán hết số cổ phiếu khác, gom tiền vào mua mã này luôn."

"Dù sao cũng là đánh cược, sao không đặt một ván lớn chứ?"

Ba chúng tôi đồng loạt trợn tròn mắt, bố tôi còn lặng người dừng đũa giữa không trung.

Không hổ là mẹ tôi!

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Sự quyết đoán này!

Nữ hiệp, xin nhận con một lạy!

13.

Nhờ vào cú lội ngược dòng của cổ phiếu, tập đoàn Hứa Thị cuối cùng cũng vượt qua khủng hoảng một cách suôn sẻ.

Nhưng trong khoảng thời gian này, anh trai tôi cũng không hề nhàn rỗi.

Sau khi phát hiện Cố Lâm làm việc cho công ty đối thủ, anh ấy lập tức mở cuộc điều tra.

Cuối cùng, trong đống tài liệu Cố Lâm để lại trong văn phòng, anh ấy đã tìm ra manh mối.

Không ngoài dự đoán.

Với tư cách là giám đốc, Cố Lâm nắm giữ không ít tài liệu kỹ thuật quan trọng.

Dù không phải toàn bộ, nhưng cũng đủ để anh ta đổi lấy lợi ích không nhỏ từ công ty đối thủ.

Thậm chí, theo nguyên tác, rất có thể chính vì những chiêu trò hèn hạ này mà anh ta đã khiến nhà họ Hứa phá sản.

Giờ đã xác định được kẻ chủ mưu, những việc còn lại trở nên vô cùng đơn giản.

Trong giới kinh doanh, anh tôi luôn nổi tiếng với phong cách mạnh mẽ, dứt khoát.

Anh ấy nhanh chóng thu thập đủ bằng chứng về hành vi tiết lộ bí mật công ty của Cố Lâm và nộp lên cảnh sát.

Không dừng lại ở đó, anh ấy còn tận dụng các mối quan hệ, biến anh ta thành tội phạm tài chính điển hình trên kênh Pháp Chế.

Trên màn hình TV, Cố Lâm thất thần bị cảnh sát áp giải lên xe.

Anh ta lẩm bẩm:

"Sao có thể như vậy?!"

"Tôi không muốn ngồi tù! Tôi sắp lên chức tổng giám đốc rồi mà!"

"Nhất định có gì đó sai sót!"

Tôi trợn to mắt, tắt TV.

Loading...