Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thích anh của tôi - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-12-28 11:38:12
Lượt xem: 32

Buổi tối, khi anh trai tôi trở về, tôi không nhào vào vòng tay anh như thường lệ để ôm anh nữa.

Mà tôi chỉ chăm chú đánh chữ trên điện thoại di động.

Tôi cúi đầu nhìn điện thoại nên không chú ý đến, sau khi vào cửa, anh vươn tay ra theo bản năng như muốn được nhận thứ gì đó.

Nhưng anh không nhận được gì hết.

Tiếng bước chân càng lúc càng gần.

Tôi ngước mắt nhìn anh một cái.

Sau đó ngoan ngoãn chào.

“Anh về rồi.”

Tống Lễ đi tới hỏi tôi.

“An An, hôm nay... không vui sao?”

Tôi lắc đầu, khó hiểu nhìn anh.

“Không phải, sao anh lại hỏi như vậy?”

Tống Lễ nhìn tôi, ánh mắt có chút nóng bỏng.

Rất lâu sau, anh thở ra một hơi rồi nói.

Thu Vũ Miên Miên

“Không có gì.”

Tôi tiếp tục vùi đầu làm việc của mình.

Anh cũng không nói gì nữa chỉ nhìn chằm chằm ánh trăng ngoài cửa sổ.

Cảm xúc dưới đáy mắt đột nhiên dâng trào

Rất lâu sau anh lại nói:

“... Như vậy rất tốt.”

Đêm nay tôi thành thật ở lại phòng mình, hơn nữa còn ngủ rất sớm.

Mà cách một bức tường bên kia thì có người trằn trọc, không ngủ ngon nổi.

Tuy nhiên tôi ngủ rồi nên không quan tâm nhiều như vậy.

Ngày hôm sau, khi anh trai trở về, tôi vừa tắm rửa xong.

Tóc vẫn còn ướt sũng, có bọt nước từ sợi tóc nhỏ xuống.

Tống Lễ tự nhiên đi tới muốn lau khô tóc giúp tôi.

Anh vừa chạm vào sợi tóc tôi đã né tránh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thich-anh-cua-toi/chuong-6.html.]

“Anh, em tự làm là được rồi.”

Rất lâu sau tay anh trai tôi vẫn giữ nguyên chỗ cũ.

Tôi không nhìn rõ vẻ mặt của anh.

Lúc sau hình như anh nghĩ tới cái gì đó, lập tức đi về phía nhà vệ sinh.

Tôi vẫn đang sấy tóc thì nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.

Âm thanh này được truyền tới từ phía nhà vệ sinh.

Tôi đi tới thì thấy anh đang giặt quần áo giúp tôi.

Chà xát từng chút một.

Tôi giật lấy chiếc áo lót trong tay anh.

Sau đó giải thích: “Anh trai, mai sau việc này cứ để em làm. Em trưởng thành rồi, tự mình làm được.”

Trên mặt anh trai tôi có một chút bọt trắng, chắc là lúc giặt không cẩn thận b.ắ.n lên.

Nếu như là trước kia, chắc chắn tôi sẽ đến gần.

Mỉm cười dịu dàng lau cho anh.

Nhưng hôm nay, tôi chỉ nhìn thoáng qua rồi dời tầm mắt.

Tống Lễ mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ, sau khi nghe thấy lời tôi nói thì anh im lặng đứng dưới ánh đèn như một pho tượng điêu khắc.

Một pho tượng quá đỗi đẹp đẽ.

Đường nét khuôn mặt của anh ưu việt, lúc cụp mắt có thể nhìn thấy lông mi vừa dày vừa dài, trong nháy mắt, nốt ruồi trước mắt như ẩn như hiện, rất hấp dẫn.

Chỉ là lúc này anh đang mím môi, vẻ mặt có chút luống cuống.

“...Trưởng thành rồi thì không cần anh trai nữa sao?”

Tôi đang gõ bàn phím nên không nghe thấy anh nói gì.

“Anh, anh vừa mới nói cái gì thế?”

“... Không có gì.”

Đêm nay tôi vẫn không đến phòng anh trai.

Tôi ở trong phòng mình ôm điện thoại di động, chăm chú trò chuyện cùng người bên kia.

Trước khi ngủ, trên màn hình điện thoại tôi xuất hiện lời mời gặp mặt của người kia.

Tôi suy nghĩ một chút rồi gửi một chữ:

“Được.”

 

Loading...