THÍ CHỦ, TRÊN MẶT NGÀI CÓ ĐIỀM XẤU - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-01-13 02:56:23
Lượt xem: 274
10.
“Hứa Hạo Trạch, trong đám người chuẩn bị đồ có kẻ xấu đó!”
Tôi đau lòng nhìn hai anh em này, quả thật tiền của nhà giàu không dễ kiếm, những gì trên tivi đều là thật.
“Hỏng bét rồi, những thứ này đã bị người ta tráo đổi.”
Hứa Hạo Trạch lập tức mặt mày tái mét, còn Hứa Vị Ương thì ngừng khóc, lập tức nhảy lên: “Cái gì! Ai vậy! Là tên nào phản bội!!!”
Ngay lúc này, con mèo mặt người lao về phía Hứa Vị Ương.
Tôi vội vàng đứng dậy, đá Hứa Vị Ương ra, đau đớn lấy từ trong túi ra một lá bùa vàng.
Đây là thứ tôi khó khăn lắm mới lấy trộm được từ sư huynh Thanh Huyền, dùng một lá là thiếu một lá!
Khi lá bùa va vào, con mèo mặt người phát ra một tiếng kêu thê lương, rồi biến thành một làn khói đen, biến mất tại chỗ.
Hứa Vị Ương lăn lộn trên đất vài vòng mới dừng lại, may mắn là dưới đất có thảm dày, cô bé không bị thương gì nhiều.
Cô bé vừa xoa lưng vừa nhăn nhó đi tới: “Chị Thanh Vũ, chị giống như một tên đàn ông tồi tệ, em còn tưởng chị có thể che chở cho em, không ngờ bão tố đều do chị mang đến, cú đá này suýt nữa làm gãy lưng em…”
Tôi ngượng ngùng gãi đầu: “Cái này, trong lúc cấp bách, nếu em bị con quỷ giận dữ đó bắt được, khí quỷ vào cơ thể, vết thương sẽ thối rữa và hiện dòi, rất khó chữa trị.”
11.
Có vẻ như đã giải quyết xong con quỷ giận dữ mà không gặp nguy hiểm gì, tôi vội vàng lấy ra tất cả mọi thứ để kiểm tra từng món một.
Gạo nếp đã được thay bằng gạo Đông Bắc, m.á.u chó đen có mùi giống như m.á.u vịt. Tro hương đã được thay bằng tro nhang muỗi, đồng xu biến thành tiền game, gà trống lớn trở thành gà trống nhỏ. Ôi trời, không món nào có thể dùng được. Nhưng trận pháp đã bị phá một phần, không thể dừng lại được nữa.
"Vị Ương, em ra ngoài trước đi, phía sau quá nguy hiểm, trận pháp đã bị phá, hai anh em các em chỉ cần một người ở lại là đủ."
Hứa Vị Yên tức giận nhìn tôi: "Chị Thanh Vũ, em có phải là người không có nghĩa khí như vậy không!"
"Xin phép!"
Nói xong, cô bé nắm chặt tay, nâng lên rồi chạy về phía cửa với tốc độ như chạy nước rút.
Hứa Hạo Trạch nhìn bóng lưng của cô bé với vẻ chiều chuộng: "Con bé này!"
Tôi đau lòng lấy ra vài lá bùa vàng và một thanh kiếm gỗ đào từ trong túi, nhét chúng vào tay Hứa Hạo Trạch.
"Tiếp theo chỉ có thể dựa vào sức mạnh để đè bẹp, có thể tôi sẽ không chăm sóc được cho anh."
"Thanh kiếm gỗ đào này có thể trừ tà và đánh quỷ, nếu có quỷ vật đến gần anh, anh hãy c.h.é.m mạnh chúng."
"Nếu thực sự không đánh lại, thì hãy ném bùa vàng, anh tự chú ý an toàn."
Hứa Hạo Trạch nhìn tôi với vẻ cảm động, đôi mắt đã đỏ lên: "Đạo trưởng Thanh Vũ, cô đã đưa pháp khí cho tôi, vậy còn cô thì sao?"
Tôi lấy ra một thanh kiếm đồng tiền, thân kiếm cổ kính, trên đó mờ mờ có ánh sáng lưu động, nhìn là biết đã mạnh hơn gấp trăm lần so với kiếm gỗ đào.
"Tôi dùng cái này!"
Vũ khí tốt nhất, đương nhiên phải nằm trong tay người mạnh nhất, mới có thể phát huy được công dụng thực sự.
12.
Vẻ mặt của Hứa Hạo Trạch có chút khó diễn tả.
Trong ánh sáng mờ ảo, khuôn mặt tuấn tú trông có vẻ sâu sắc và rõ ràng hơn.
"Đúng rồi, anh vẫn là đồng tử thân à?"
Cố Hạo Trạch đỏ mặt, do dự hồi lâu không nói gì.
"Ồ, thật đáng tiếc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thi-chu-tren-mat-ngai-co-diem-xau/chuong-4.html.]
Nếu nguyên dương khí không bị phá vỡ, bôi m.á.u lên thanh kiếm có thể tăng gấp đôi sát thương đối với ma quỷ.
Tôi đứng dậy định đi theo con hạc giấy đi nhưng cổ tay tôi đã bị kéo mạnh.
"Tôi là."
Cố Hạo Trạch sắc mặt có chút ngượng ngùng, nhưng ánh mắt lại kiên định.
Tôi không phản ứng chút nào:
"Là gì vậy?"
“Là đồng tử thân.”
Đẹp trai, giàu có thế mà vẫn là đồng tử thân? ? ?
Thật là một bất ngờ bất ngờ!
Tôi vui vẻ nắm lấy tay anh, đưa ngón giữa vào miệng và cắn thật mạnh.
Cố Hạo Trạch toàn thân run rẩy, sau đó cứng đờ đứng đó, bất động.
"Đứng yên làm gì? Nhanh lấy m.á.u bôi lên kiếm, vết thương sẽ sớm lành thôi."
"Ồ, được!"
Nhìn Cố Hạo Trạch đang vội vàng, tôi cảm thấy người này có vẻ không thông minh cho lắm.
13.
Hạc giấy đưa chúng tôi lên tầng hai. Nếu không có chuyện gì khác xảy ra thì bốn con quỷ ký sinh còn lại sẽ được giấu trong phòng ngủ tương ứng của từng người.
"Đạo trưởng Thanh Vũ, sao không bật đèn lên?"
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
"Ma quỷ thích bóng tối, nếu ánh sáng quá chói, chúng sẽ không thể trốn được."
Cố Hạo Trạch và tôi cẩn thận lần lượt lên lầu.
Phòng đầu tiên là phòng ngủ của Cố Hạo Trạch.
Phòng này thực sự lớn! ! !
Vừa mở cửa ra là tôi đã ghen tị rồi, tại sao phòng ngủ của anh ta lại có nhiều phòng như vậy?
Nó thật sáng sủa rộng rãi, thật trang nhã. Phòng của tôi sau này cũng sẽ được xây như thế này.
“Cô có thấy thứ gì chạy ngang qua không?”
Cố Hạo Trạch nắm tay tôi, giọng nói run run.
Con hạc giấy bay đến phòng làm việc và bay lượn trên chiếc hộp đựng bút bằng gỗ đơn giản.
"Bá."
Một bóng người nhanh chóng chạy ra khỏi phòng làm việc trong bóng tối.
Hình như là người giấy?
Chuyện này rất dễ giải quyết.
"Hứa Hạo Trạch, vây đánh nó!"
Sau khi nói xong với Hứa Hạo Trạch, tôi dang rộng chân và lao về phía trước. Sư phụ của tôi từ khi còn nhỏ đã thích dùng những hình vẽ bằng giấy để tra tấn tôi và sư huynh.