Thèm Khát Yêu Thương - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-21 14:39:28
Lượt xem: 154
3.
Sau khi chuồn khỏi khu vực có anh trai, tôi nhào vào lòng Lý Tư Nam, anh âu yếm hôn lên trán tôi. Còn vuốt ve nói. " Không hiểu sao anh trai em lại bám em đến vậy nữa! "
" Chẳng phải anh cũng có một cô em gái như vậy sao? " tôi bất bình thay cho Tiêu Dã.
" Ừm nhưng hình như con bé thay đổi rồi "
Ngồi trên xe ô tô, tôi chống cằm nhìn ảnh của chị gái tiên nữ, sau đó chợt nhận ra.
" Anh họ Lý hả? "
" An An quen nhiều chàng trai quá nên không nhớ họ của anh à? Em nói đi, anh là tiểu tam, tiểu tư hay tiểu năm? "
" Em chỉ hỏi lại cho chắc thôi mà! Vậy giờ nè, anh có biết Lý Giai Nguyệt là ai không? "
" Em nôn nóng muốn bước chân vào Lý gia đến vậy à? Đến gia phả cũng tìm hiểu qua. Có phải là Lệ gia đó không tốt với em không? "
" Lòng vòng, nói đi anh có biết Lý Giai Nguyệt không? "
Đúng lúc này tôi lướt trúng một tấm ảnh gia đình của chị gái tiên nữ. Trong đó có cả Lý Tư Nam, sao tôi lại không nhận ra chứ đôi mắt của hai người này thực sự rất giống nhau! Không lẽ...
" Là em gái anh "
Mặt tôi đực ra. " Không được, chia tay đi, em không muốn chị gái tiên nữ gọi em là chị dâu cũng không muốn mình gọi chị gái xinh đẹp, trưởng thành là em dâu...Quá kì lạ..."
#
Hôm nay tôi được mời làm nghệ sĩ piano trong một quán rượu lớn có tiếng, thực ra kĩ năng của tôi không tốt lắm, chỉ là nhờ cái danh Đại tiểu thư Lý gia của mình thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/them-khat-yeu-thuong/chuong-3.html.]
Chiếc váy trắng dài này tuy đẹp nhưng lại có phần hở lưng làm tôi khá khó chịu. Lý do chính để một người di ứng rượu như tôi đến đây là vì Lệ An, cách đây 2 ngày đã đăng một dòng trang thái nói mình sẽ đến nơi này. Dù sao không uống thì tôi sẽ không có vấn đề gì.
Tôi nhấc nhẹ váy lên và di chuyển lên sân khấu, ánh đèn vàng chiếu vào người. Mùi rượu dịu nhẹ thoang thoảng cả khán đài. Gần đoạn kết thid bỗng một người đàn ông lớn tuổi bước tới và nắm lấy tay tôi, với vẻ mặt biến thái.
" Cô gái trẻ, không nên bán tài năng cho cái chương trình rách này. Một buổi chỉ có vài chục tệ hay là chúng ta..."
Ông ta ghé sát người vào tôi, phần đầm dày và dài che lấp hết cái dò đang căng cơ muốn đạp vào phần dưới của ông ta nhưng không được.
Cái tay cầm ly rượu của gã ghé sát vào môi tôi. Đúng lúc này một người đàn ông bước nhanh đến, tức giận giật lấy ly rượu vang rồi đổ lên người gã. Tay còn lại ôm lấy tôi, che chở và bảo vệ.
Cả khán đài đều im phăng phắc bởi người đứng sau quán rượu này đã lộ diện, vì dress code* của tiệc rượu là màu trắng nên bộ vest đen tuyền, lịch lãm cùng với bông hoa hồng Juliet* được cài trên đó của anh trông thật khác biệt. Cái nhíu mày và đôi mắt phẫn nộ của anh làm không khí trùng xuống.
* dress code : các quy tắc về ăn mặc, quy tắc phối hợp quần áo. Dress code phải có sự tuân thủ từ màu sắc cho đến hình thái, tùy từng hoàn cảnh, sự kiện mà bạn tới.
* hoa hồng Juliet : hoa hồng hiếm nhất thế giới.
" Anh trai, chị! "
Tôi hoàn hồn lại, đẩy người đàn ông trước mặt ra. Bước đến, ôm lấy Lệ An, không ngừng khóc lóc. " Huhu, đáng sợ quá, em phải làm chủ cho chị nếu không...chị sẽ...sẽ lăn ra đây c.h.ế.t! "
Tôi bước vào phòng thay đồ, thế éo nào tất cả đồ dự phòng đều là màu đen! Lần này tôi quyết định lựa chọn một bộ quần áo kín cổ.
Âm thanh của celo vang lên làm chân tôi mềm nhũn cả ra, hay đến rùng mình! Tôi ngồi xuống cái bàn gần đó. Người mặc đồ đen khác biệt vừa nãy bước đến và đưa cho tôi một ly nước ép trái cây.