Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thê tử của Dục Vương - 3

Cập nhật lúc: 2024-08-30 19:52:35
Lượt xem: 1,583

Nàng dừng lại một chút, hơi liếc nhìn xung quanh rồi tiến lên nhẹ giọng nói với ta: “Người trong phủ nói, từng chậu từng chậu m..áu đỏ được bưng ra ngoài, người có thể sống sót được đều là nhờ phép màu.”

 

Ý định trêu chọc, giễu cợt của ta trong nháy mắt liền biến mất, ta ngược lại không biết hóa ra một người ngã một cái có thể thành ra như vậy.

 

“Thôi, không nói đến chuyện của nàng ta nữa. Mịch Mịch, sao ngươi không học thêu thùa nữa?” Tần Nhu nhìn bức tranh dưới ngòi bút của ta, có chút hài lòng gật đầu: “Ngươi vẽ gà đang mổ thóc rất đẹp.”

 

Vài ngày nữa là đến lễ Thất Tịch, Tần Nhu hẹn ta đi ngắm đèn hoa đăng làm ta có chút bối rối. Cũng không phải bởi vì ánh mắt nàng không tốt, chỉ là ta đang đứng ở tâm điểm của lời đồn, nếu lễ Thất Tịch còn ra cửa, nhất định sẽ có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào ta.

 

“Mịch Mịch, ngươi nói cứ như lễ Thất Tịch mọi năm, ngươi không phải là tâm điểm đồn đại của mọi người vậy.” Tần Nhu ra vẻ kinh ngạc khiến ta thật sự muốn ném nàng ra ngoài cửa. Cũng thật sự không biết vì sao, quan hệ của hai chúng ta còn có thể duy trì được đến bây giờ.

 

Cuối cùng ta cũng đồng ý đi ngắm đèn hoa đăng. Tần Nhu nói không sai, làm gì có một ngày nào ta không phải là chủ đề bàn tán đâu. Như người ta vẫn nói, đừng dùng sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình. Hoa đăng đẹp như vậy, tại sao ta lại không đi xem?

 

Đương nhiên, nếu như trước đó ta biết Lâm Dục cũng đi cùng, ta chắc chắn là có ch..ết ở trong phủ cũng sẽ không đi!

 

“Ta đã nói rồi mà! Mạc tiểu thư nhất định sẽ cùng Dục Vương đi dạo, ngắm đèn hoa đăng...”

 

“Năm ngoái cũng là Mạc tiểu thư đi cùng Dục Vương, vốn là Lục Tướng quân chen ngang...”

 

“Năm ngoái khi cùng Dục Vương đi dạo hoa đăng, còn có người nói Mạc tiểu thư tính tình phóng túng. Ta thì thấy Mạc tiểu thư đã sớm nhìn ra Lục Tướng quân kia là người không đáng tin...”

 

Bàn tay ta đang buông thõng bên người nắm lại thành nắm đấm. Có phải bọn họ không nhìn thấy Tần Nhu bên cạnh ta hay không? Tại sao năm nào họ cũng cố tình bỏ qua Tần Nhu bên cạnh ta?

 

Ta nhìn Tần Nhu bên phải mình,  rồi lại nhìn Lâm Dục ở bên trái. Tuy rằng ngày thường ta vẫn nổi tiếng là mặt dày, nhưng giờ phút này ta cũng không thể không đi sang bên phải Tần Nhu. Vị trí bên cạnh Lâm Dục vốn không dành cho ta.

 

Những lời nói bên tai ta vẫn còn chưa dừng lại, nhưng nghe chúng mấy năm nay rồi nên ta đã không còn quan tâm lắm. Tần Nhu chịu đựng tính tình nóng nảy của ta rất nhiều năm cũng không oán giận, ta thay nàng chịu đựng những lời đồn đại này cũng là việc nên làm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/the-tu-cua-duc-vuong/3.html.]

 

Trong lòng ta không khỏi có chút chua xót, liền lùi lại phía sau vài bước. Từ phía sau nhìn bóng lưng Lâm Dục và Tần Nhu mới thấy bọn họ quả thật giống như một cặp đôi hoàn hảo.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Lúc này Tần Nhu quay đầu lại, mỉm cười hét toáng lên: “Ngây ngốc cái gì? Nhanh chân lên!”

 

Ta vừa chạy lên, Tần Nhu đã đeo cho ta một cái mặt nạ. Ta theo bản năng nhìn về phía Lâm Dục, mới phát hiện hắn cũng đang đeo một cái mặt nạ. Mà nó có phần giống với cái mặt nạ trong tay Tần Nhu.

 

Nghĩ như vậy, trong lòng ta càng thêm buồn bực. Nhưng Tần Nhu hiển nhiên sẽ không đoán được ta bởi vì cái mặt nạ mà cảm thấy đau lòng. Nàng nhìn chiếc mặt nạ của ta với vẻ hài lòng, giống như rất vừa ý mới chiếc mặt nạ đã chọn cho ta. Ta lại không có tâm trạng muốn tháo nó xuống nhìn qua.

 

Lễ hội Thất Tịch ở kinh thành luôn rất náo nhiệt, hàng năm đều có người từ các địa phương khác chạy tới tham gia. Đoán đố đèn chính là tiết mục náo nhiệt nhất của lễ Thất Tịch.

 

“Mịch Mịch, đoán đố đèn kìa! Chúng ta đi đoán đố đèn thôi!” Tần Nhu kéo ta chen vào chỗ đông người.

 

Rõ ràng xung quanh có rất nhiều người,  nhưng lại không ai va chạm vào ta cả. Ta nhìn Lâm Dục lạnh lùng đến mức không ai dám lại gần, mới ý thức được mình đang được hưởng ké chút sủng ái của Tần Nhu.

 

Những năm trước, gần như ta còn có thể miễn cưỡng lấy lại tinh thần, cùng Tần Nhu tham gia mấy ván đoán đố đèn. Năm nay ta lại không có một chút hứng thú nào. Ta chưa bao giờ cảm thấy lễ hội Thất Tịch gian nan đến như vậy.

 

Cuối cùng cũng chịu đựng được đến lúc thả đèn trên sông. Theo thông lệ, người ta sẽ thả đèn lồng trên sông vào lễ Thất Tịch. Tất cả mọi người đi tới bờ sông ngay gần kinh thành, ta liền nhân cơ hội hỗn loạn buông tay Tần Nhu ra.

 

Những chiếc đèn lồng thả sông đều là để cầu nhân duyên, ta biết rất rõ điều đó.

 

Tốt xấu gì ta cũng là cùng Lâm Dục cùng nhau lớn lên, cũng không thể đã biết tâm tư của hắn còn không giúp một tay. Chính mình đã lừa mình dối người nhiều năm nay, bây giờ cũng nên buông tay.

 

Đúng ra ta nên buông tay từ lễ Thất Tịch hai năm trước, khi ta nhất thời nôn nóng chọn lựa Lục Kính Viêm.

 

Loading...