Thể diện - 7
Cập nhật lúc: 2024-06-01 17:42:09
Lượt xem: 4,591
07
Kiếp trước thái tử thật tâm thích Tô Uyển, không quan tâm đến thân thế của nàng, cũng chẳng ngại lời bàn tán phong nàng làm Lương Đệ.
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Nhưng kiếp này Tô Uyển lợi dụng thủ đoạn ở trước mặt mọi người ép buộc Thái tử cưới mình, nói hơi khó nghe một chút, cho nàng ta làm thiếp đã là nể mặt cha lắm rồi.
Cơ mà như vậy là đủ với Tô Uyển rồi, nàng có nhà ngoại làm chỗ dựa, giờ thêm thái tử thì như hổ mọc thêm cánh.
Nàng giễu cợt nói ta đến phòng nàng để hầu hạ: "Chỉ là một kẻ sa cơ thất thế ăn nhờ ở đậu mà thôi, bản tiểu thư còn chưa báo quan bắt ngươi đi làm quân kỹ là may rồi. Không những thế còn cho phép ngươi đi theo ta đến Đông cung, quá cho ngươi thể diện đi.”
"Hiện tại ngươi quỳ xuống rửa chân cho chủ nhân , ta sẽ không truy cứu những chuyện trước đây ngươi làm nữa, được không?”
Ta không nói tiếng nào, bưng chậu nước rửa chân lên đổ xuống đầu Tô Uyển.
Nàng thét chói tai đứng dậy muốn giáo huấn ta, nhưng vào lúc thái, Thái tử đưa sính lễ đến.
Cơn giận của Tô Uyển tiêu tan phân nửa, nàng hạ giọng cười uy h.i.ế.p ta: "Ở Tiêu gia còn có cha che chở ngươi, ta không làm gì được. Nhưng đến đông cung thì sao, ngươi tự cầu phục đi…”
Dứt lời Tô Uyển lập tức đi rửa mặt rồi mới đến đạu sảnh.
Trong phòng bày ra hai phần sính lễ, mà đều là Thái tử đưa tới.
Tô Uyển hỏi: "Cái này...... Là chuyện gì xảy ra?"
Ta nhún vai, vô tội nói: "Ngày đó lên núi cầu phúc, thái tử cảm thấy có tình ý với ta, cơ mà khi đó ta đã có hôn ước. Bây giờ thái tử nghe nói ta bị Thẩm gia lui cưới, ngài ấy vì thương xót nên chấp nhận cưới ta vào Đông cung.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/the-dien/7.html.]
"Tiếc là không thể làm nha hoàn hồi môn của ngươi, nhưng ta lại có thể cùng tiểu thư đây làm tỷ muội. Về sau tỷ muội ta cùng chiếu cố lẫn nhau, tốt đẹp biết bao nhiêu.”
Cái này ta còn phải cảm ơn Tô Uyển đã tạo cơ hội, nếu không làm sao thái tử có thể cưới ta.
Tiếng cười của ta khiến Tô Uyển bất giác run lên, nàng sợ hãi lùi lại hai bước.
Thái tử đưa đến hai phần sính lễ, một phần nhiều, một phần qua loa người ngoài nhìn vào cũng biết.
Đương nhiên Tô Uyển chọn phần sính lễ hậu hĩnh kia rồi, sau đó nàng chạy đến trước mặt cha mẹ khóc lóc kể lể.
"Lúc trước con ở trên núi bị tử tù nhục nhã, nàng không những không cứu con, còn nhân cơ hội cùng thái tử liếc mắt đưa tình. Vậy mà Tiêu Vân lại muốn chung chồng với con, chỉ sợ cuộc sống trong đông cung sau này của con không dễ sống…”
Mẹ ta, không, Tiêu phu nhân, bà ấy không cho phép ta gọi bà là "Mẹ" .
Tiêu phu nhân quỳ gối xuống trước mặt cha ta cầu xin: "Uyển nhi mới là đứa con gái duy nhất của chúng ta, lão già à, ông thương xót nó tí đi”
Thế là, đồ cưới mà cha chuẩn bị cho ta được đưa đến phòng Tô Uyển, nha hoàn hồi môn cùng ma ma quản sự cũng bị cướp đi.
Trước ngày xuất giá một ngày, Tiêu phu nhân còn cố ý đến gõ cửa phòng ta: "Nhớ kỹ, Uyển nhi mãi mãi là tiểu thư, còn ngươi mãi mãi là hạ nhân. Nàng thay ngươi chặn kiếp nạn Hầu phủ bị xét nhà, ngươi cũng nên trung thành hầu hạ nàng, báo đáp nàng."
Ta cười lạnh phản bác bà ấy: "Bà xác định là nàng giúp ta ngăn cản tai hại, chứ không phải là do nàng mang đến kiếp nạn cho Hầu phủ?”
Từ khi biết được thân phận thật của mình, ta vẫn luôn điều tra chân tướng năm ấy Hầu phủ bị xét nhà.
Nghe nói năm đó là bởi vì sau khi cửu hoàng tử say rượu ở Hầu phủ, chẳng hiểu vì sao hắn lại nằm trong phòng của Tô Uyển rồi bị thiêu ch.ết.
Ta nghĩ việc này chắc chắn có liên quan đến Tô Uyển, thái tử và cửu hoàng tử lại là anh em ruột cùng một mẹ, cho nên lần này ta nhất định phải đến Đông cung!