Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Mang theo siêu thị tươi sống trọng sinh - Chương 6: Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-01-31 00:14:24
Lượt xem: 28

Nghe thanh âm lạnh lùng của Lục Vân Xuyên, trong lòng Tô Hoan rầu rĩ có chút khó chịu.

Cô ôm chặt eo Lục Vân Xuyên, không chịu buông tay.

“Vân Xuyên, em không phải ham muốn tài sản của anh mới không ly hôn với anh, em chỉ muốn con người anh.”

“Cô cho rằng tôi sẽ tin sao?”

Lục Vân Xuyên đột nhiên nở nụ cười, cười đến châm chọc.

Đáy lòng Tô Hoan "lộp bộp" một chút.

“Mặc kệ anh tin hay không, thời gian sẽ chứng minh tất cả.”

Kiếp trước cô sống dưới sự che chở của Lục Vân Xuyên, cả đời cơm áo không lo.

Trọng hoạt một lần, đổi cô đến bảo vệ ục Vân Xuyên cùng hắn một đôi em trai em gái.

“Tùy cô! "Cả người Lục Vân Xuyên lạnh như băng.

Anh đẩy tay Tô Hoan đang ôm chặt ra, quay đầu lại xách một thùng nước từ trong sân, múc đầy một nồi.

Tô Hoan cũng không nhàn rỗi, nhân cơ hội chạy tới bếp lò nhóm lửa.

Tuy nói sau khi cô gả tới liền ôm đồm việc nhà cho Lục Vân Tiêu và Lục Vân Khả, nhưng từ nhỏ lớn lên ở Tô gia, những việc ở nông thôn này nàng tất nhiên biết.

Tô Hoan, ánh lửa ấm áp chiếu rọi khuôn mặt trắng nõn của cô:

Càng làm cho cô xinh đẹp.

Lục Vân Xuyên để thùng nước xuống, sững sờ nhìn cô một lát, mắt đen trầm thấp nói: "Lãng phí tâm cơ.”

Dứt lời, bước nhanh rời đi.

Nụ cười của Tô Hoan ngưng ở trên mặt.

Nhưng cô ấy sẽ không bỏ cuộc!

Các em trai em gái đều rất nghe lời, sau khi ăn xong cọ cọ làm xong bài tập, nước cũng nấu

Nóng, thay phiên múc nước đi tắm

Kết quả hôm nay chờ bọn họ tắm xong đi ra, Tô Hoan lại ở trong sân phơi quần áo

Ngày thường thay quần áo, đều là bọn họ tự mình giặt.

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

Ánh trăng sáng tỏ chiếu lên người cô, hài hòa quỷ dị.

Lục Vân Tiêu và Lục Vân Khả liếc nhau, bộ dạng như gặp quỷ.

“Anh hai, chị ta sẽ không uống nhầm thuốc chứ!”

Trong ánh mắt rụt rè của Lục Vân Khả có chút mơ hồ, Tô Hoan vào cửa lâu như vậy, còn chưa từng thấy cô tranh nhau làm việc nhà.

Lúc trước cho dù là diễn trò, cũng bất quá là trước mặt anh cả đối mặt với bọn họ hiền lành.

Lục Vân Tiêu nhanh chóng kéo em gái vào nhà, "Đi ngủ đi, mặc kệ chị ta! Không chừng ngày mai sẽ lộ nguyên hình.”

Đối với việc này, Lục Vân Xuyên không nói một lời.

Anh lấy thùng nước nóng xách vào phòng tắm đơn sơ, đem quần áo thay giặt treo lên cửa gỗ.

Người trong thôn không chú ý như trong thành phố, tắm rửa phần lớn đều là ở trong sân.

Mấy tấm ván gỗ che đậy là xong việc, nhưng nhà họ Lục thì khác.

Lục Vân Xuyên không chỉ có tự tay xây lên một gian gạch ngói phòng, còn một mình để lại một gian phòng tắm, tiểu khả tuổi tác tăng lên, một ít sinh hoạt thói quen nhất định phải cùng Vân Tiêu tách ra.

Nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, Tô Hoan rón rén đi tới, giống như hai lần trước lén thuận theo quần áo treo trên cửa gỗ mang đi giặt.

Phòng tắm không giống đời sau là toàn phong bế thức, thậm chí Tô Hoan kiễng mũi chân còn có thể

Nhìn thấy mái tóc ướt sũng của Lục Vân Xuyên sau cửa sương mù lượn lờ.

Ai ngờ Tô Hoan mới vừa vươn tay sờ đến quần áo, đã bị bắt.

Bàn tay nóng bỏng của Lục Vân Xuyên chế trụ cổ tay cô, thanh âm trầm thấp từ bên trong truyền ra, mang theo vài phần không kiên nhẫn.

“Sao, muốn tắm chung à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thap-nien-70-mang-theo-sieu-thi-tuoi-song-trong-sinh/chuong-6-ly-hon.html.]

Tắm cùng nhau?

Tô Hoan đồng tử khiếp sợ, còn có loại chuyện tốt này?

Cô và Lục Vân Xuyên làm vợ chồng mấy chục năm, đương nhiên cũng không có gì phải xấu hổ,

"Được được! Vậy anh mở cửa cho em vào.”

Kiếp trước cô ngay cả nhìn mình nhiều một cái cũng không kiên nhẫn, bây giờ lại sảng khoái đồng ý như vậy.

Lục Vân Xuyên bỗng nhiên buông cô ra, nhíu mày.

Quả nhiên có ý đồ khác.

Xấu hổ! Không biết xấu hổ! Chị vậy mà lại uốn cùng anh trai tôi tắm rửa.”

Một thanh âm không hài lòng từ phía sau truyền đến, Tô Hoan quay đầu lại nhìn, Lục Vân Tiêu cư nhiên trốn ở sau tường xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

Tô Hoan chống nạnh, có chút không phục, "Rõ ràng là anh trai cậu bảo chị cùng tắm.”

“Hơi hơi! Chính là chị không xấu hổ. - -“

Lục Vân Tiêu làm mặt quỷ, rồi lại không cẩn thận tác động vết thương trên mặt, nhe răng trợn mắt quay đầu bỏ chạy.

Bầu không khí tốt đẹp, bị tiểu tử này quấy nhiễu, Tô Hoan cũng không tiện l.i.ế.m nhất định phải cùng Lục Vân Xuyên tắm rửanữa , một mắt nhanh tay nhanh chóng lấy quần áo bẩn đi.

Chờ Tô Hoan bận rộn xong rửa mặt đi ngủ thì Lục Vân Xuyên đã nằm trong cùng ngủ thiếp đi.

Nghe anh đều đều tiếng hít thở, Tô Hoan đáy lòng cảm xúc kịch liệt cuồn cuộn, chỉ cảm thấy ông trời đối đãi cô không tệ, lại một lần nữa đưaLục Vân Xuyên trở lại bên người cô.

Ánh nến lờ mờ lóe lên, làm cho khuôn mặt anh càng thêm thâm thúy cao ngất.

Tô Hoan nhất thời có chút thất thần

Trước kia cô chỉ biết Lục Vân Xuyên lớn lên rấtđẹp trai, nhưng chưa từng cẩn thận quan sát qua vẻ đẹp của anh

Lúc này mới phát hiện Lục Vân Xuyên tuy rằng sinh ra ở nông thôn, nhưng ngũ quan lại nhã nhặn tuấn mỹ, hơn nữa đường nét khuôn mặt lập thể của anh, ngược lại rất có vài phần khí chất của quan quân thời Trung cổ.

Thưởng thức thật kĩ một phen, Tô Hoan lúc này mới hài lòng thổi tắt ngọn nến:

Nhẹ tay nhẹ chân nằm xuống bên cạnh anh.

Lục Vân Xuyên, em nhất định sẽ cho anh thấy chân tâm của em.

Tô Hoan nghĩ như vậy, dần dần ngủ thiếp đi. Chờ cô mở mắt ra lần nữa, Lục Vân Xuyên đã sớm rời giường, chuẩn bị sẵn bữa sáng .

Mùi thơm quen thuộc bay vào dạ dày Tô Hoan, Tô Hoan thèm chảy nước miếng.

Lục Vân Xuyên tay nghề nấu nướng luôn luôn rất tốt, chỉ là kiếp trước cô thân ở trong phúc không biết phúc, thẳng đến Lục Vân Xuyên không còn, cô mới điên cuồng học nấu ăn, muốn bắt chước hương vị anh làm

Chỉ là cô đến chết, cũng không thể như nguyện.

Tô Hoan không khỏi cảm thán, sống lại thật tốt!

Chỉ là bữa cơm này Tô Hoan ăn rất vui, nhưng Lục Vân Khảlại có chút rầu rĩ không vui.

Dựa theo những gì đã thương lượng hôm qua, hôm nay phải đưa Lục Vân Tiêu đến bệnh viện trong trấn kiểm tra lại một phen, Lục Vân Xuyên lo lắng không thể để ý tới Lục Vân Khả, liền muốn cô ở nhà.

Lục Vân Khả cẩn thận nhìn Tô Hoan một cái, tay giấu dưới bàn không ngừng kéo ống tay áo anh hai.

Nghĩ đến hai gương mặt trước sau của Tô Hoan, Lục Vân Khả vẫn còn sợ hãi.

Cô mới không muốn một mình ở cùng một chỗ với hung bà nương này.

Lục Vân Tiêu đầu óc nhanh chóng vận chuyển, nghĩ làm sao thuyết phục anh cả, không ngờ Tô Hoan lại mở miệng trước nói: "Em hai còn đang đi học, anh nên mang em ấy kiểm tra cẩn thận. trong nhà có em chăm sóc em ba, anh cứ yên tâm đi!"

Tô Hoan cố gắng cười đến ôn nhu mà thân thiện, muốn cho hai anh em đừng lo lắng như vậy. Kết quả nhìn thấy nụ cười này của cô, Lục Vân Khả lại càng không rét mà run, đúng là toàn thân

Cả người đều run rẩy.

Tất cả đều bị Lục Vân Xuyên thu vào đáy mắt.

Trong mắt anh lập tức nhiễm hàn ý, "Tô Hoan! Tốt nhất ừng có có ý xấu. Ngày mai cô một mình theo tôi đến trấn trên một chuyến.”

Tô Hoan vui mừng ra mặt, "Ngày mai anh muốn hẹn hò với em sao?”

Tô Hoan còn đang suy nghĩ muốn như thế nào nắm chắc tốt ngày mai cơ hội này, để Lục Vân Xuyên đối với cô thay đổi cách nhìn, kết quả giọng nói vô tình ở bên tai vang lên

"Đi ly hôn!"

Loading...